Rốt cuộc, thành ra cô phải ở nhà họ Tiêu một đêm, tắm rửa thay lấy bộ đồ ngủ bằng lụa mềm mại mà Khả Ái đưa cho cô.
Sấy khô mái tóc ẩm ướt cô ra ngoài, thật là, nếu cô cương quyết thêm tí nữa phải hay không.
Bực bội cô nằm xuống giường kéo chăn đắp lên người nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Đến nửa đêm, cả cơ thể cô nặng trĩu, muốn quay người cũng không thoải mái.
Mệt nhọc lúc lâu cô mở khẽ đôi mắt, lông mày thanh tú nhíu đến hỏng.
Trước mắt là khuôn mặt siêu cấp đẹp trai phóng to.
Vãi nồi, cô giật mình tỉnh cả giấc, cả người chẳng biết kiếm đâu ra sức lực mà bật dậy khiến cánh tay ôm ngang bụng của Tiêu Dạ vì thế mà bị hất ra.
"Gì vậy?" Tiêu Dạ cũng choàng dậy.
"Phòng cậu đâu, đây phòng tôi mà"
"Đây là nhà tôi"
".....!Đây phòng tôi" Bạc Hạ Cửu không hề có ý nhượng bộ, dứt khoát giơ chân lên chuẩn bị đá.
Vẫn là chân chưa chạm tới đã bị bàn tay nắm chặt lấy lôi xuống.
Tiêu Dạ chỉnh lại chăn đắp lên người cô rồi bắt đầu nằm xuống, cánh tay ôm ngang eo kéo lại gần mình "Ngủ ngon"
"Không thể ngon được, cậu ở đây tôi sẽ ngủ giật mình" Bạc Hạ Cửu đá không được đẩy cũng không được liền quay lưng đi "Không ngủ cũng được, nhưng tôi không biết tôi sẽ làm tới điều gì đâu"
Tiêu Dạ đe dọa đương nhiên là có tác dụng, Bạc Hạ Cửu đành nhắm mắt im ắng đi ngủ.
Ai mà biết anh sẽ làm ra cái gì cơ chứ.
Bạc Hạ Cửu vừa nhắm mắt được lúc đã ngủ say sưa, Tiêu Dạ ôm càng chặt hơn, cúi đầu xuống cái cổ trắng ngần thơm ngát hương sữa tắm thoang thoảng ở cánh mũi tham lam hít lấy.
Tiêu Dạ bắt đầu cảm thấy bản thân thật biến thái, rất biến thái là đằng khác.
Liếm nhẹ sau gáy cô lấy một lần, Bạc Hạ Cửu vì ngứa ngứa liền ngọ nguậy.
Anh không chần chừ nữa cắn sau gáy cô một cái mút thật mạnh.
Bạc Hạ Cửu hơi có phản ứng, miệng khẽ hừ nhẹ một tiếng nhưng vô tình khiến Tiêu Dạ thân dưới có phản ứng.
Lúc này đây, anh chỉ hận không thể đè người này ra mà cuồng bạo.
Ấy vậy mà vẫn cố gắng nén lại hết tất cả, chỉ là cánh tay ôm đã chặt giờ càng chặt hơn mà thôi.
Đến sáng tỉnh dậy, việc đầu tiên của Bạc Hạ Cửu là sờ sau gáy, tối qua cô thấy ngứa ngáy rồi đau đớn nhói một cái bây giờ vẫn nhức hay cô nằm sai tư thế cổ?
Vuốt ve một lúc Bạc Hạ Cửu quay sang bên cạnh đã không thấy bóng người, hơi ấm cũng không còn chỉ cảm thấy lạnh lẽo.
Tiêu Dạ rời giường cũng thật sớm.
Bước tới nhà tắm bắt đầu làm vệ sinh cá nhân, đến khi bản thân chỉnh sửa lại mọi thứ mới bước xuống dưới nhà.
"Tiểu Cửu tỉnh rồi sao, lại đây cùng chuẩn bị ăn sáng" Khả Ái thấy cô xuống liền vui vẻ, ở gia đình này hai cha con nhà kia giống nhau lạnh nhạt chết đi được, nay có Bạc Hạ Cửu qua bà liền có người nói chuyện rất vui mừng mà coi cô như người nhà.
"Vâng" đáp lấy một tiếng cô đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Trên bàn ăn, Khả Ái liên tục gắp thức ăn cho cô, còn nói cô quá gầy cần phải ăn uống thật nhiều.
Ai mà biết cô ăn mà có hấp thụ được bao nhiêu đâu, may mà dạo trước ăn uống theo tiêu chuẩn dinh dưỡng kèm tập luyện thể dục đều đặn mà cô mới có thể tăng cân thêm một chút ở mức độ vừa phải liền tập bài giữ dáng.
Vậy mà giờ lại bị chê gầy, cô thật muốn hoài nghi nhân sinh.
Công việc dọn dẹp bàn ăn vẫn là Tiêu Thanh Liêm cùng Tiêu Dạ làm,