Chị họ của cô cuối cùng vẫn là lưu lại địa bàn cây bách ăn thịt người kia, lúc cây bách đang tấn công, chị họ nguyên bản ở thật xa đột nhiên loạng choạng đi về phía trước vài bước, mà đứng ở bên cạnh cô thấy được một bàn tay sau lưng đẩy chị ấy, cái tay kia cô biết rất rõ, trên tay có một vết sẹo, là khi cô được cha đem về Hà gia, vợ của cha vì không cho cô gia nhập gia phả Hà gia mà cắt tay Hà Sử Phong, bà ấy nói, nếu cô muốn vào gia phả, vậy con trai duy nhất của cha sẽ biến mất trên thế giới này, cha cô cuối cùng thỏa hiệp, mà được ghi vào gia phả Hà gia lại trở thành chấp niệm của Hà Nhu cô.
Chị họ là con duy nhất của đại bá, cô rất rõ ràng Hà Sử Phong vì sao muốn làm như vậy, bởi vì một khi chị họ biến mất, Hà gia con cháu đơn bạc, người thừa kế sẽ trở thành Hà Sử Phong, Hà Nhu nhắm mắt lại, chị họ đã không còn, về sau nếu cô muốn được Hà gia coi trọng thì cần thiết phải đứng bên Hà Sử Phong, nghĩ đến đây, Hà Nhu nở nụ cười dịu dàng với Hà Sử Phong...
"Thiếu chủ, chúng ta không tìm được ngọc tủy ở cây bách cấp sáu kia, cây đó đại khái không mượn đến ngoại lực để thăng cấp..."
Đường Tố nghe vậy, thất vọng gật gật đầu, nhưng thật mau lại tỉnh lên: "Không sao, nơi này không có, tỉnh X khẳng định có, chúng ta đi tìm ở đó." Sinh vật cấp bậc càng cao khả năng phát hiện ngọc tủy càng lớn, tin tức truyền đến ở tỉnh X đó có sinh vật bí ẩn thật cường đại, vậy nơi đó tuyệt đối có ngọc tủy, anh sẽ chờ các gia tộc khác khi chưa xác định được bảo vật nơi đó là gì sẽ trước tiên đem ngọc tủy thu vào túi mình.
Cây bách cấp sáu còn bị họ tiêu diệt, đội ngũ đi tỉnh X càng thêm tin tưởng, sinh vật tối cao cường đại ở đó có cấp bao nhiêu, ghê gớm lắm cũng chỉ tới cấp bảy cấp tám mà thôi.
......
Hàn Triều mang theo mấy người Hải Đông Thanh ngày hôm sau tập hợp lại chỗ đội ngũ, không có tinh thần lực của cây bách quấy nhiễu, họ thật mau rời được khỏi mảnh rừng, trừ bỏ thỉnh thoảng gặp được vài thực vật biến dị thất thần, họ không gặp gì khác, thông thường khi thực vật tối cao biến mất sẽ có rất nhiều giống loài lúc trước không dám tới đây dũng mãnh tiến vào, hiện giờ tuy mọi người kỳ quái nhưng không ai miệt mài đi suy nghĩ, chỉ tưởng uy thế cây bách vẫn còn ở đó. Trên thực tế, khi Hàn Triều nhổ tận gốc cây đại thụ kia, sở hữu vật loài trong rừng liền cảm giác được, chúng sôi nổi chạy tới đó mong tìm kiếm được ngọc tủy có thể cho chúng tăng cấp bậc, đáng tiếc không có ngọc tủy, thiên địch lại không ít, cho nên lúc này sâu trong rừng rậm là hỗn chiến giữa các giống loài, tự nhiên phía ngoài chỉ còn thực vật không thể di động.
Đội ngũ đã tìm được con đường chính xác tiếp tục đi về tỉnh X, từ rừng rậm ra, Hàn Triều đã đổi xe van việt dã thành Mãnh Long, đội ngũ đi được một đoạn đã đến bờ sa mạc, bờ cát khó đi, căn cứ vì hành trình sa mạc này mà góp nhặt không ít xe máy chuyên chạy trên cát, tốc độ tuy mau nhưng lại xóc nảy rất nhiều, người có năng lực tự nhiên đổi xe bình thường thành xe thích hợp sa mạc, Hàn Triều so với mọi người sự tình biết nhiều hơn một ít, khu không người này nơi nơi là nguy hiểm, xe van việt dã sẽ căn bản không chịu được một móng vuốt của thây ma cấp cao.
Đời trước, trong hành trình tỉnh X này, đội ngũ cường đại hơn nhiều, không chỉ là nhiều người hơn, đội ngũ cấp bậc cũng cao hơn so với hiện tại, nhưng mà đội ngũ mạnh như vậy ở chỗ tuyệt địa tỉnh X này vẫn là cửu tử nhất sinh. Sau khi anh biết Diều Hâu bọn họ bị chết ở trong đó, thân là chủ tử báo thù cho họ là nghĩa vụ của anh, anh nhớ rõ mình lẻn vào kho súng ống của Vũ Văn gia lấy một cái đạn hạt nhân bắn tan tành, vốn tưởng sự tình cứ như vậy mà chấm dứt, nhưng vô tình khi anh nhìn lướt qua trạm phát điện lại phát hiện con thây ma cấp bậc tối cao thế mà không chết, tuy rằng bị thương không nhẹ, thân thể rách tung tóe, đầu cũng không còn nguyên vẹn lộ ra tinh hạch bên trong, nhưng nó xác thật chưa chết, lúc đó anh cái gì cũng không quan tâm, tuy rằng kinh ngạc với sinh mệnh ngoan cường nhưng không miệt mài theo đuổi hơn, bắn ra tinh thần lực thu tinh hạch của nó, chuyện này sau đó cũng xem như qua.
Hiện tại vũ khí đối với thây ma cấp cao còn có lực sát thương nhất định, nhưng chờ thêm một thời gian thây ma trưởng thành đến một cấp bậc nhất định, trừ vũ khí có lực sát thương thật cao, những súng ống đạn dược bình thường chúng nó đều xem nhẹ.
Mãnh Long được Diều Hâu dùng dị năng hệ kim gia cố thêm, tầng kiên cố so với trước kia cao hơn nhiều, tuy nhiên độ thoải mái của Mãnh Long thật kém xa so với chiếc xe van trước kia. Hàn Triều, Hải Đông Thanh, Diều Hâu, Chim Ưng đều ở phía trước xe, đây là xe quân dụng, bên trong không gian có hơn phân nửa là giá để vũ khí, đem không gian bên trong xe chia ra thành mấy phần độc lập, mấy người Hàn Triều ở phòng điều khiển phía trước, Thích Thất chính mình đơn độc ở một chỗ có cái ghế dựa có thể nằm ra, phía sau cùng cốp xe có một chỗ cực nhỏ được Hàn Triều tồn trữ một ít vật tư chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Không khí trong xe thật áp lực, từ lúc họ ra khỏi sơn động cho tới khi tập hợp lại với đội ngũ, Thích Thất chút nữa bị té được Hàn Triều đỡ lên, suốt nửa tháng hai người không nói với nhau bất cứ một câu nào. Thích Thất ngày thường cũng chỉ ở trong không gian nhỏ của mình không ra ngoài, Hàn Triều bên ngoài không có gì dị