Beta: NKHA
????
Vinh Tình kiếm được lời đang hết sức vui mừng, lại trăm triệu lần cũng không nghĩ tới bản thân vậy mà bị lật xe. Lão già thúi họ Tống này dám chơi anh một vố.
Thủy cung kia xác thật không tồi, tiền lời và triển vọng cũng rất tốt. Nhưng lúc ông Tống làm hạng mục này chỉ đầu tư 70% tiền. Nói cách khác, khoản thanh toán cuối cùng của hạng mục này, cũng chính là 30% tiền còn lại là do anh trả!
Cái thủy cung này ước chừng cũng phải hết 100 triệu!
Nói cách khác! Anh thực sự phải bỏ ra 3000 vạn!
Vinh Tình hít thở không thông, gục ngã xuống bàn.
Hà trợ lý vạn năng lãnh khốc vô tình nhắc nhở anh.
"Trên văn kiện lần trước tôi đã tô đỏ dòng chữ này." Y đã nhắc nhở qua Vinh tổng. Chỉ tiếc Vinh tổng lúc ấy bị tiền tài che mờ hai mắt, vậy nên đã bỏ qua dòng chữ màu đỏ bắt mắt này.
Giọng nói rầu rĩ của Vinh Tình truyền ra từ mặt bàn.
"Khoản thanh toán cuối cùng này khi nào hết hạn?"
Anh còn tưởng rằng ông Tống thật sự hào phóng như vậy! Hiện tại ngẫm lại, là anh quá đơn thuần!
Hà Khiêm nhìn văn kiện, ngữ khí bình tĩnh.
"Ngày mười chín tháng này."
Cũng không còn mấy ngày, chỉ có một tuần.
"Đột ngột vậy."
Vinh Tình ngoẹo đầu, ánh mắt mơ hồ ngã xuống bàn.
Tôi đã chết.
Có việc hóa vàng mã.
Việc nhỏ thắp hương, việc lớn đào mộ.
Trong ánh mắt Hà Khiêm khó có được một tia bất đắc dĩ, Vinh tổng hiện giờ so với trước kia đã có nhiều thêm một chút tình người là rất tốt rồi. Nhưng mà đôi khi cũng làm mình cảm thấy khó giải quyết được.
Y nghĩ nghĩ, nhắc nhở một chút
"Vinh tổng, bên Lâm tiên sinh lần trước cũng là đầu tư 3000 vạn." Hơn nữa thay đổi ngay một nam chính khác.
Theo y biết, Vinh tổng thậm chí còn chưa ngủ với vị Lâm tiên sinh kia. Tuy rằng hiện tại xem ra, Vinh tổng giống như còn có vài phần ý tứ muốn yêu đương.
Vinh Tình chậm rãi ngẩng đầu. Anh oán niệm nhìn chằm chằm Hà Khiêm.
Hà Khiêm trấn định đứng, tùy ý để anh đánh giá. Dù sao chuyện chi ngân sách là ván đã đóng thuyền.
".... Được rồi, anh đi an bài chuyện gửi tiền đi."
Dù không tình nguyện nhưng Vinh Tình vẫn chậm rãi mở miệng.
"Được, tôi đi an bài ngay."
Hà Khiêm lưu loát thu văn kiện lại, sau đó đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cũng may. Khí thế của Vinh tổng vẫn như trước, mỗi lần đối mặt vẫn cảm thấy có chút ăn không tiêu.
Trơ mắt nhìn tin nhắn của mình nhắc nhở mất gần 3000 vạn, Vinh Tình muốn hộc máu. Anh lau miệng, quyết định tìm một chỗ vui vẻ chút để thả lỏng tâm tình!
Tốt nhất là thuyền biển xa hoa chở khách chạy định kỳ gì đó, sau đó mỗi ngày gửi một trăm bức ảnh cho Tống Hiền!!!
Ông Tống chơi mình mình liền chơi con ổng!
Hừ!!!
"Hắt xì— !"
Tống Hiền hắt xì một cái siêu lớn, sau đó có chút xấu hổ lấy khăn tay che nửa miệng lại. Các cổ đông khác sôi nổi nhíu mày, Tống Ngoại ngồi bên tay trái cũng chau mày nhìn về phía trợ lý vẫy tay, thì thầm vài câu.
Không bao lâu sau, tất cả mọi người trong đại hội cổ đông đều biết. Ông Tống rất tốt với con trai, thậm chí còn gọi cho con trai mình một ly trà gừng nóng đuổi lạnh.
Chỉ có Tống Hiền ngậm lấy nước mắt: QAQ, cha, gừng này hình như bỏ vào không khỏi quá nhiều rồi!
Siêu cay!!!
Tiến độ quay của đã qua hơn phân nửa, mọi người trong đoàn phim cũng dần phát hiện Lâm Kích tuy rằng bình thường mặt lạnh không thích nói chuyện, nhưng ngoài ý muốn lại là người rất lễ phép.
Hơn nữa thường thường sẽ có toa ăn hoặc là xe đồ uống đưa đến, dưới đáy lòng đa số bọn họ đều có thiện cảm với Lâm Kích. Có người thậm chí loáng thoáng cảm thấy trong lòng, so với Tiêu Tử Kỳ suốt ngày nở nụ cười gặp người thì Lâm Kích càng chân thật hơn.
Rốt cuộc, Tiêu Tử Kỳ luôn cười không khỏi có chút đáng sợ. Trên đời này nơi nào sẽ có người vào lúc nào cũng nở nụ cười?
Nhưng mà không biết vì cái gì, tuy rằng trong lòng bọn họ đều rõ ràng nhưng mỗi lần Lâm Kích cùng Tiêu Tử Kỳ có chút xung đột gì, bọn họ vẫn theo bản năng sẽ đứng bên Tiêu tử Kỳ.
Có mấy người thường xuyên qua lại, trong lòng dần dần cũng cảm thấy quỷ dị.
Tuần này bởi vì phải quay một cảnh ngoài trời nên toàn bộ người trong đoàn phim đều tiến vào một cái lều tranh trong rừng sâu núi thẳm, điện thoại của nhiều người vì không có tín hiệu cơ bản bỏ mình, Weibo khả năng phải đợi hơn mười phút cùng với vận khí tốt thì may ra mới vào được.
Mấy diễn viên chính mỗi ngày đều bay qua bay lại trên cây, đặc biệt là Lâm Kích, cảnh diễn dùng dây thép làm cậu mỗi ngày đều mệt đến cơ hồ là dính giường liền ngủ, thậm chí ngay cả điện thoại hết pin cũng là mấy ngày sau mới phát hiện.
Lúc này, mấy người miễn cưỡng có chút tín hiệu dần dần phát hiện, trên trang Weibo chính của bọn họ cùng siêu thoại* bỗng nhiên ùa vào một đám fans cp.
(*Siêu thoại: những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, hấp dẫn nhiều người tham gia "hóng".)
Đám fans cp này không phải của người khác mà là của Lâm Kích cùng Tiêu Tử Kỳ!
Sau khi biết chuyện này, tròng mắt mấy người đó đều trừng ra ngoài.
Ánh mắt của mấy fans đó bị gì vậy?
Lâm Kích cùng Tiêu Tử Kỳ?
Chỉ kém chút nữa là chưa đánh nhau thôi, hơn nữa ba người Tiêu Tử Kỳ, Lâm Kích, Vinh Tình xoay đi xoay lại chỉ có tai tiếng, hai người kia dù có quan hệ cũng chỉ có thể là tình địch và đối thủ, tên nào ngốc nghếch đến mức lăng xê bọn họ thành cp vậy?
Lúc đầu mấy fans cp đó chỉ bị xem là trò đùa trẻ con, động tĩnh cũng không quá lớn. Sau đó dần dần bắt đầu lưu truyền ra không ít ảnh chụp. Ảnh chụp đó đều có từ các loại góc độ kỳ quái nhưng đều không ngoại lệ là trong ảnh chụp đó Lâm Kích cùng Tiêu Tử Kỳ thoạt nhìn đều thân mật, hơn nữa....
Nhìn như là Lâm Kích chủ động tiếp cận Tiêu Tử Kỳ.
Các fan cp kêu to. Mỗi ngày đều kêu to Lâm Kích phải đối với bảo bảo Tử Kỳ nhà chúng ta tốt một chút. Hoặc là nói, cp kem này quá ngọt, mỗi ngày đều phát đường. Kêu tới kêu đi không được mấy ngày thế nhưng còn lên được hot search.
Lúc Lâm Kích nhận được điện thoại của Lâm Việt, cậu đã liên tục quay hết bốn ngày nên thật sự quá mệt, đạo diễn Ngưu thấy sắc mặt cậu quá khó coi nên cho cậu nghỉ ngơi một ngày, đi đến trên trấn nhỏ ăn cơm mới nhận được.
Khi cậu nhận điện thoại, còn có chút buồn bực. Lâm Việt rất ít khi chủ động gọi điện thoại cho cậu, là trong nhà có chuyện sao?
Nghe thấy cậu nhận điện thoại, Lâm Việt vội vã nói.
"Chuyện gì xảy ra