Beta: NKHA
????
Nhiệt độ thành phố vốn luôn cao bỗng nhiên hạ xuống thành không độ mấy ngày gần đây. Vinh Tình lạnh đến mức xương cốt đều đông lại, buổi sáng hôm nay rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, trực tiếp ngồi máy bay đi đến đảo phía nam tránh lạnh.
Biệt thự bá tổng mua ở đảo phía nam nằm gần xích đạo nên rất ấm áp. Vinh Tình ở đây một ngày, từng làn gió biển mạnh mẽ thổi tới làm cho cả người đều ủ rũ.
Lúc này anh bỗng nhận được điện thoại của trợ lý Hà, ngay cả đầu ngón tay tay cũng đều kháng cự không muốn nhận.
Nhưng đáng tiếc đó là trợ lý Hà.
Vinh Tình nằm dài trong phòng có điều hòa để kéo dài tính mạng. Điện thoại điên cuồng chấn động trên giường. Chỉ cần mạnh thêm chút nữa là anh cũng có thể nhảy Disco.
Ước chừng mười lăm phút sau, Vinh Tình nhận thua.
"Nói đi...."
Anh miễn cưỡng nhận điện thoại, khí lạnh đánh tới làm anh mơ màng muốn ngủ.
Hà Khiêm đẩy mắt kính.
"Vinh tổng, có vị Cao tiểu thư liên hệ với tôi nói là ngài cho cô ấy mail công việc của tôi?"
Ờ thì.
Vinh Tình sờ mũi.
"Đúng vậy."
Hình như anh quên nói cho trợ lý Hà vạn năng mất tiêu rồi!
Hà Khiêm mở điện thoại, gửi tin nhắn qua.
"Meo~~~"
Vinh Tình trầm mặc. Nói thật thì anh không phải rất muốn hiểu nhưng mà anh xác thật đã hiểu được rồi.
"Lúc quay về tôi sẽ phát một bao lì xì cho Điềm Đậu."
"Vậy tôi đây thay Điềm Đậu cảm ơn sự hào phóng của Vinh tổng trước."
Hà Khiêm bình tĩnh tắt ghi âm.
Thổn thức quá!
Anh làm một bá tổng dễ dàng sao!
Hai tay hai chân Vinh Tình dang rộng, mắt vô hồn nằm trên giường. Anh bỗng suy nghĩ đến cái gì đó nên bình thường trở lại.
Nói thật, trợ lý Hà vạn năng quá khổ rồi! Nếu anh có cấp trên như này, đừng nói là bao lì xì nho nhỏ, ngay cả tiền thưởng to to đưa đến anh cũng không thèm làm!
Lúc gọi phải đến, còn phải vạn năng cái gì cũng quản!
Quá khổ rồi!
À đúng rồi, Cao Ninh kia không phải là người đại diện của Lâm Kích sao? Cô ấy gửi mail cho trợ lý Hà, chẳng lẽ Lâm Kích xảy ra chuyện gì rồi?
Vinh Tình vội vàng hỏi.
Hà Khiêm nhìn trong mail giống như không mang theo chút che giấu nào, ho nhẹ một tiếng. Y hiện tại rất muốn biết, rốt cuộc Vinh tổng đã để lại ấn tượng kiểu gì cho người khác vậy.
"Ý của vị nữ sĩ này là Lâm tiên sinh muốn đi thử vai nam chính, nhưng mà vẫn còn thiếu chút cơ hội, hy vọng ngài có thể ra tay tương trợ."
Dù cho lời nói của y đã hết mức uyển chuyển nhưng Vinh Tình vẫn nghe ra được.
Còn không phải là đòi tiền sao!!!
Anh chẹp miệng một tiếng rồi nằm xuống giường. Ai, sống cũng không dễ dàng, bá tổng muốn thở dài. Nuôi tiểu chó săn thật là tốn tiền!
Nhưng mà nghĩ lại, Vinh Tình bỗng nhiên lên tinh thần.
"Cậu ấy muốn diễn nam chính phim gì?"
Nếu có thể đập tiền! Anh muốn đập vào nam chính của . Tốt nhất là sau khi có hình chụp lại đi làm một đống gối ôm to bằng người! Mỗi đêm ôm một cái, còn gì mỹ mãn hơn nữa đây!!
Vinh Tình thầm gào rú trong lòng. Trợ lý Hà nhanh chóng trả lời.
"Là kịch bản tên ."
Rầm!
Vinh Tình vui quá hóa cuồng, lăn qua lộn lại, trực tiếp té từ trên giường xuống. Anh nhe răng trợn mắt bò lên, sờ xương sống ngay phần eo.
Má, đu idol thiệt là khổ quá mà!
Vinh Tình suýt xoa cái eo đau, xoa một lúc chợt nhận ra có cái gì lạ lắm...
Đạ mấu! Té xuống đập chỗ nào không đập, sao lại đập trúng chỗ này?! Chút nữa đi ra ngoài chẳng phải những người đó sẽ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình sao?
Nhưng mà cái gì mình cũng không có làm!
Quá mệt!
Lỗ tai Hà Khiêm hơi động, làm bộ như bản thân cái gì cũng không nghe được. Trợ lý tốt chính là phải biết điếc tai trong những tình huống thích hợp - trích sổ tay kinh nghiệm của trợ lý vạn năng.
"Được! Nhưng mà anh nhớ nói với cô ấy, tôi có một yêu cầu."
"Mời Vinh tổng nói."
"Tôi muốn...."
Vinh Tình nhỏ giọng nói một hồi lâu, sau đó mới cảm thấy hài lòng cúp điện thoại.
Hà Khiêm ở đầu bên kia hiếm khi lộ ra vẻ mặt nghi ngờ nhân sinh. Y rốt cuộc đã lựa chọn đi theo một ông chủ kiểu gì vậy?
Giờ quay đầu còn thấy bờ không?
chính thức đóng máy, đạo diễn Ngưu chọn một nhà hàng hải sản rất có danh tiếng để tổ chức tiệc mừng đóng máy. Lâm Kích là nam chính tất nhiên không có khả năng thoái thác, sáng sớm đã phải tới đây.
Xã hội hiện đại, cơ bản mỗi lần gặp mặt mọi người cũng không còn mặt đối mặt nói chuyện phiếm nữa, tốt hơn chút thì sẽ đến sớm để chào hỏi nhau, sau đó lại tiếp tục trầm mê vào điện thoại của mình.
Lâm Kích cũng không thèm để ý, sau khi bắt tay xong cậu cũng tìm một chỗ ngồi xuống rồi lấy điện thoại ra xem.
Mới nãy cậu nhận được điện thoại của Cao Ninh, nói cậu nhận được cơ hội thử vai nam chính của , nên trước mắt vẫn đang đọc kịch bản.
Không có người bày trò náo nhiệt nên bầu không khí ở lô ghế thấp đến lạnh băng. Thẳng đến khi đạo diễn Ngưu đến, không khí trong phòng mới trở nên náo nhiệt lên. Nhưng đạo diễn Ngưu lại tới cùng Tiêu Tử Kỳ. Cái này ít nhiều cũng làm cho mọi người có chút ngạc nhiên.
Nói đến cùng thì, biểu hiện của Tiêu Tử Kỳ trong bộ phim hoàn toàn là rối tinh rối mù, đạo diễn Ngưu rõ ràng rất chướng mắt gã, lúc này ngược lại còn cùng nhau đến đây....
Không ít người trộm nhìn Lâm Kích. Sắc mặt Lâm Kích vẫn như thường, cậu tắt điện thoại rồi đứng dậy ra ngoài chào hỏi với đạo diễn Ngưu.
Đạo diễn Ngưu thấy cậu, vội vàng nói.
"Sao lại tới sớm như vậy? Nếu cậu đã tới thì ăn trước đi, đừng để bị đói."
Lời nói bất công như vậy, mọi người nghe xong cũng không có phản ứng gì. Lâm Kích là một diễn viên tốt, dù cho bọn họ là đạo diễn thì cũng sẽ bất công như vậy. Nhưng Tiêu tử Kỳ đứng bên cạnh lại không thuận theo.
"Chú Ngưu, chú rất bất công nha, mọi người còn chưa tới đủ mà. Hơn nữa Lâm Kích vừa nhìn là biết đang đợi chú, tôi nói đúng không Lâm Kích?"
Trong nụ cười của gã mang theo cảm giác nhằm vào rõ ràng, Lâm Kích chỉ nhàn nhạt nói một câu.
"Chờ mọi người là chuyện nên làm."
Tiêu Tử Kỳ thấy cậu dầu muối không ăn, khóe mắt run rẩy. Gã hít sâu một hơi rồi lại đi đến bên người đạo diễn Ngưu.
"Chú Ngưu~"
Giọng nói đó thay đổi một hồi, làm da đầu người khác cũng tê dại. Lâm Kích chọn một vị trí xa hơn chút rồi ngồi xuống. Chu Tuần xuất quỷ nhập thần đi lại đây.
"Cậu có phát hiện không? Hôm nay Tiêu Tử Kỳ đó có chút âm dương quái khí."
Lâm Kích liếc mắt nhìn hắn, trong lòng thầm nói anh cũng rất kỳ quái. Nhưng trên mặt không chút biểu cảm, chậm rãi nói, "Không phải mỗi ngày tên đó đều như vậy sao?"
Hành động kỳ quái của Tiêu Tử Kỳ còn thiếu chút này hả?
Chu Tuần tấm tắc.
"Cậu không nghe sao? Vừa rồi tên đó mới kêu đạo diễn Ngưu là gì đó?"
Bị Chu Tuần nhắc nhở, Lâm Kích hơi có chút ấn tượng. Hình như Tiêu Tử Kỳ kêu là, chú Ngưu?
Thấy cậu tỉnh ngộ, Chu Tuần tiếp tục đánh thức.
"Một tiếng chú Ngưu này cũng không phải chỉ kêu không, hơn nữa cậu xem, đạo diễn Ngưu lúc trước cũng không quá thích tên đó nhưng hôm nay