"???"
Hạ Tinh Dã ù ù cạc cạc, rõ ràng ngày hôm qua hai vị đại ca này còn tốt đẹp, thậm chí y cảm thấy Tần Việt đã có bước tiến rõ rệt, còn ôm Hạ Tịch về nhà, ban đầu Hạ Tinh Dã còn nghĩ hai người này hơn 80% là thành công rồi, chả nhẽ trải qua một đêm, tình cảm không những không đi lên mà còn gặp phải trắc trở?
Từ khi Hạ Tinh Dã ngồi xuống, trong miệng Tần Việt ít nhất phun ra chữ 'khốn kiếp' năm lần, mỗi lần đều nghiến răng nghiến lợi mà kêu, giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống Hạ Tịch, nếu Hạ Tịch có mặt ở đây, Hạ Tinh Dã nghi ngờ chắc chắn Tần Việt sẽ bịt miệng ném thẳng cậu ta từ cửa sổ tầng sáu xuống, hơn nữa còn tặng kèm thêm vài quả bom nguyên tử.
Nhưng khi y hỏi cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì thằng Tần Việt này lại cắn răng không chịu tiết lộ mà chỉ qua loa quát mắng Hạ Tịch cho xong chuyện, không chịu nhắc nguyên nhân đúng đắn.
Hạ Tinh Dã buồn bực, cậu luôn mồm Hạ Tịch là cái đồ khốn kiếp, hỏi nguyên nhân thì không chịu nói, tớ chỉ là một thanh niên ba tốt đơn thuần chứ có phải đại sư mang trong người tuyệt kỹ độc tâm thuật đâu mà đoán được!
Tiểu Tinh cảm thấy thật khó xử.
Người bên cạnh y vẫn đang cúi đầu tô tô vẽ vẽ, sau đó đột nhiên lên cơn đấm vào bàn một cái, Hạ Tinh Dã nuốt nước bọt, sẽ không phải bị đả kích nhiều quá nên sinh bệnh?
Hiện tại Tần Việt không thể nào tập trung làm bài tập, cứ nghĩ đến chó con Hạ Tịch kia hắn liền nổi giận, dám gan to bằng trời giả vờ giả vịt lừa hắn, mồm miệng toàn mấy lời trêu hoa ghẹo bướm phét lác, vậy mà, vậy mà hắn còn tin mới tức cơ chứ!
Hạ Tinh Dã ngồi đối diện Tần Việt cũng không dám thở mạnh, lại càng không dám móc di động ra gọi hỏi Hạ Tịch, dù sao cũng là bạn thân lớn lên từ bé, y phụ họa Tần Việt mắng Hạ Tịch vài câu, vì không biết tình huống cụ thể nên cũng không dám nói hươu nói vượn, hơn nữa y cũng không muốn nghe từ một phía, hầy, khó nghĩ quá!!!
Nhưng mà tự nhiên sao lại thành thế này rồi???
Hạ Tinh Dã suy nghĩ, tự bày ra đủ loại khả năng.
Đột nhiên, y có một suy nghĩ lớn mật.
Chả nhẽ...
Chả nhẽ, Hạ Tịch bắt ép Tần Việt làm...làm cái kia?
!!?
Hạ Tinh Dã đột nhiên thở hộc vì kinh ngạc, bị ý nghĩ của mình dọa cho ngu người, nhưng nghĩ đi nghĩ lại tưởng chừng như vô lý nhưng lại rất hợp lý!
Đầu tiên, Hạ Tịch thích Tần Việt, theo đuổi đã được hơn một năm, đối với Tần Việt không có vài điểm không an phận tuyệt đối không có khả năng. Hơn nữa, ở KTV cậu ta vì người trong lòng uống thay không ít rượu, nhưng trong họa có phúc lại được nam thần mà mình mếm mộ bế đưa về nhà. Nếu là ngày thường có lẽ Hạ Tịch đã sớm hạnh phúc đến nỗi ngất đi rồi, nhưng tối qua không phải.
Cậu ra vừa mới uống rượu, lại còn uống rất nhiều!
Có rượu hỗ trợ, gan càng ngày càng lớn, ở trong tình huống như vậy đem Tần Việt áp chế, mà ngày hôm sau tỉnh lại, bởi vì lo lắng sợ hãi, Hạ Tịch muốn cắp đít bỏ chạy lại bị Tần Việt bắt được.
Người luôn mồm nói thích mình, nhưng sau một đêm xuân rút chim vô tình, Tần Việt muốn giận cũng không được, nhưng loại chuyện này khó có thể mở miệng phân giải, dù là với Hạ Tinh Dã cũng không thể nói bừa.
Nếu không Tần Việt cũng không mắng cậu ta là 'khốn kiếp'. Trong ấn tượng của Hạ Tinh Dã những từ này chỉ được hình dùng mấy tên tiểu tam, mấy vị công tử ăn chơi trác táng, hái hoa đạo tặc vân vân mây mây, lại kết hợp với gương mặt