Lâm Hoa Trạch còn mang về ba viên chocolate, lúc này chocolate là hàng hiếm, toàn bộ đều là nhập khẩu, cái này là do người khác cho, tổng cộng có ba viên, anh đều mang về đây hết, chia cho ba đứa trẻ trong nhà.
Hiểu Hiểu rất muốn ăn, cô vốn dĩ rất thích chocolate, lúc ở thế giới kia, chocolate có năng lượng cao, là thứ rất được ưa chuộng, cô vừa tích trữ được một ít, không bao lâu đã hết rồi, sau đó ngẫu nhiên nhặt được một túi nhỏ, bóc ra ăn xong một lúc liền không còn nữa, đến đây lâu như vậy, cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy!Thập niên 60 làm gì có chocolate?Chỉ có ba viên, Hiểu Hiểu góp ý: “Chúng ta bẻ ra cùng nhau nếm thử hương vị đi.
”Một viên chocolate bẻ thành nhiều miếng, mọi người đều có thể nếm thử.
Hiểu Hiểu cầm một miếng bỏ vào miệng, hương vị quen thuộc, thơm thơm lại đắng, hương vị giống nhau, nhưng tại thời điểm này đây chính là mỹ vị thượng đẳngPhải nói là cực kì ngon!Vệ Hỉ Nhạc cũng lấy một miếng nhỏ bỏ vào miệng, ngay sau đó bà liền nhíu mày, đắng quá, nhìn biểu cảm của con gái, còn tưởng rằng ăn ngon lắm cơ.
Lâm Hoa Trạch cũng không phải lần đầu ăn, cái này nói hiếm thì hiếm thật, nhưng nói thật nếu ăn ngon thì phải tùy người, có người cảm thấy không thể lý giải, không phải chỉ là đồ ăn thôi à, sao lại đắt như vậy, còn anh giống em gái, cảm thấy mỹ vị vô cùng.
“Hiểu Hiểu có vẻ rất thích, lần sau anh lại mang về nữa cho em.
” Lâm Hoa Trạch vó chút đau lòng, em gái thật hiểu chuyện, lớn như vậy, cô chưa từng đưa ra yêu cầu gì, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vẻ mặt thoả mãn như vậy của cô, lần sau có nhìn thấy, hỏi cái này bao nhiêu tiền anh cũng mua, cho