Có lẽ là nhìn đến Ninh Trục, làm Từ Lão Quái nhớ đến Sở Tùy Chi, không khỏi cảm thán.
Sở Tùy Chi không nói gì, hắn gắt gao mà nhìn chằm chằm Lệ Diên.
Ngược lại hắn muốn nhìn, giờ khắc này, Lệ Diên đã sớm có người trong lòng có thể nào xuống tay đối với vị hôn phu trước của mình hay không?Lệ Diên ôm vò rượu, đầu tiên là coi như không nghe thấy không buồn hé răng mà uống vào mấy ngụm rượu, nhưng mà theo thời gian trôi qua, tiếng gào thảm thiết của Ninh Trục càng lúc càng lớn, nàng liền bắt đầu muốn vò đầu bức tai.
Sau lại, nàng dứt khoát đem bình rượu ném xuống, ngồi vào trước mặt Ninh Trục, tùy ý mà nhìn chằm chằm hắn.
Trong miệng còn hừ trào phúng nói: “Ta liền biết là ngươi không được.
Mới một gốc thảo dược thôi mà, ngươi liền đau thành như vậy?”Nàng lải nhải, cuối cùng thấy Ninh Trục dần dần không còn lên tiếng, chính mình cũng ngậm miệng lại.
Cuối cùng, Ninh Trục hô hấp trở nên mỏng manh, hắn nửa mở hai mắt, máu tươi từ khóe miệng chảy xuống.
Lệ Diên nhìn một hồi, chạm vào hắn một chút.
Ninh Trục vẫn không có phản ứng.
Nàng rốt cuộc cũng hoảng hốt, chân tay luống cuống mà đem Ninh Trục xoay quanh:“Ninh Trục! Ninh Trục! Ngươi không sao chứ?”“Uy! Ngươi sẽ không chết thật đi? Sao ngươi có thể chết được? Ngươi không nên chết!.
Ngươi đứng lên cho ta!”.
“Ninh Trục! Nếu ngươi không đứng dậy, ta liền đi theo Phùng Tử Kiệt! Ta sẽ thật sự gả cho hắn! Về sau mỗi ngày nói với hắn ngươi có bao nhiêu không được, ngươi chính là một tên phế vật! Ngươi còn không mau đứng lên cho ta!”Nàng dứt khoát cẩn thận mà tới nâng hắn dậy, nghe nhịp tim hắn đập.
Thấy dáng vẻ lo sợ của Lệ Diên, thanh âm của Sở Tùy Chi ép xuống cực thấp, như là có cái gì đang đè ép:“Vì cái gì mà nàng lại hoảng loạn như thế?”Từ Lão Quái phát giác ra cảm xúc của hắn không thích hợp: “Rốt cuộc cũng là một mạng người, hai người họ cũng là từ nhỏ lớn lên!.
”Sở Tùy Chi cười lạnh một tiếng: “Không biết ngươi có còn nhớ hay không, một lần kia ta chém đứt cánh tay của Lôi Quang, ta ở cùng Lôi Quang liền kém ba cấp, miễn cưỡng đánh ngang tay cùng hắn, may mắn ta cũng thăng được một bậc, nhưng ở lúc thăng cấp lại bị nàng đánh cho một roi, dân xtoiws kinh mạch đi ngược chiều, thiếu chút nữa tu vi lùi lại.
”“Vì sao cũng đều là vị hôn phu, ta và Ninh Trục lại có đãi ngộ khác nhau như vậy?”“Này!.
”“Vì sao cũng cùng có nhân tình, nàng lại trước nay không hề mơ ước tới bảo vật ở trong tay Ninh Trục?”“Nàng!.
”“Vì sao cũng đồng dạng thân là vị hôn phu, mà nàng lại chịu đi theo đối phương nhảy xuống hồ không rời không bỏ?”“Sở tiểu tử, ngươi hãy bình tĩnh!”“Ta bình tĩnh cái rắm!”Sở Tùy Chi cười lạnh một tiếng, bàn tay to túm lấy vạt áo tím, bước đến hướng Lệ Diên, một phen kéo lấy cổ tay của nàng:“Lệ Diên!”Lệ Diên kinh ngạc vừa quay đầu lại:“! ! ”Ta, mẹ, nha!!!!Lệ Diên tổng cộng xuyên qua bốn cái thế giới, Sở Tùy Chi chính là nam chủ của thế giới thứ hai mà nàng xuyên >.
Sở Tùy chi có thiên phú rất cao, từ nhỏ chính là một hạt giống tập võ rất tốt.
Nhưng hắn ỷ vào gia thất của mình ưu việt liền không có chí tiến thủ, không làm việc đàng hoàng, tự cho một chút công phu của mình chính là vô địch thiên hạ, mắt cao hơn đầu.
Thẳng đến khi người của Yên Hồn Tông tìm đến cửa, nhà hắn đã bị diệt sạch rồi.
Hắn lúc này mới minh bạch, nguyên lai là chính mình tự hào vì gia tộc nhưng ở trong mắt người khác lại chỉ như con kiến, mà hắn vẫn luôn dựa vào thiên phú, ở trước mặt người khác thì không đáng nhắc tới.
Sau khi cửu tử nhất sinh, hắn mang theo kỳ vọng đi đến cầu cứu vị hôn thê, lại bị đánh ra tới cửa, còn bị vị hôn thê một mực từ hôn.
Đêm hôm đó, hắn không cam lòng mà gào rống ở trong mưa, nước mắt hòa với máu đổ lên trên thiết bài, đánh thức Từ Thừa Thiên đang ngủ say ở trong đó.
Từ nay về sau, hắn bước trên con đường võ được