Có lẽ bởi vì hồng y cô nương nói lời gì không nên nói, một nữ tử sư trưởng bên cạnh bóp nàng một phen: “Sư muội, ngươi hôm nay làm sao vậy? Sao hỏa khí lại lớn như vậy? Ngươi lúc trước đã từ hôn với Ninh Trục, vốn là đuối lý, hắn vừa rồi lại cứu ngươi.
Lúc này đối phương không biết sinh tử, ngươi thế nhưng không lo nghĩ cách mà lại tới đây nói bậy, có phải đã lâu rồi không bị ta đánh nên ngứa da?”“Từ hôn?”, Sở Tùy Chi bừng tỉnh đại ngộ: “Nguyên lai đây chính là vị hôn thê trước của tiểu tử kia....!Có lẽ là bởi vì ghen ghét, nên mới muốn đem nhân tình của tiểu tử kia cùng đẩy xuống.
Cô nương này tâm tư cũng thật sâu.
Ta ngược lại rất muốn biết nữ nhân độc ác này trông như thế nào”.“Không phải vừa rồi ngươi nói không có hứng thú sao?” Từ Lão Quái trào phúng.“Trước khác nay khác, cô nương này điêu ngoa như thế, so với bà nương ác độc kia của ta cũng không kém, ta đương nhiên muốn mở mang tầm mắt”.Nói xong, hắn ỷ vào tất cả mọi người không thể nhìn thấy mình, chậm rãi đi đến phía sau đối phương.Cô nương ác độc còn ở kia giảo biện: “Sư tỷ, ta nơi nào là đang nói bậy.
Ta thật sự muốn thành toàn cho bọn họ, nếu không nhảy xuống thì sẽ muộn mất!”Sở Tùy Chi cách nàng chỉ có một khuỷu tay, đến gần có thể ngửi được mùi hương trên người đối phương.Hắn tức khắc cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng lại không thể nào nhớ nổi cổ hương vị này là đã ngửi được ở chỗ nào.Đang trong lúc hắn suy tư, tựa hồ đối phương có cảm giác, đột nhiên quay đầu.“.....”Sở Tùy Chi nứt ra rồi...........Sở Tùy Chi, đại nam chủ trong văn huyền huyễn nam tần.Là một người bởi vì từ nhỏ không làm việc đàng hoàng mà bị mọi người ghét bỏ, sau khi lớn lên bị phản đồ đối phương làm cho toàn tộc diệt môn, ph óng đãng không bị trói buộc nhưng lại vô tình tàn nhẫn, đối mặt với ba ngàn người đuổi giết nhưng mặt không đổi sắc, vừa mới nói ra “Không có việc gì có thể khiến cho cảm xúc của hắn dao dao động” nam nhân đó giờ khắc này....Sợ choáng váng.Làm cho lão tử đang nằm trong thiết bài nhịn không được cũng ngồi dậy, hô to một câu:“Con mẹ nó!”Sở Tùy Chi cảm thấy có chút choáng váng, giống như tất cả rượu vừa rồi đã uống đều vọt vào đầu, biến thành từng đạo rung chuyển đất trời, thiên lôi hung hăng mà bổ ra trán hắn.Lại như bị đình trệ, huyền khí bắt đầu mạnh mẽ đâm tới, đâm đ ến nổi mắt hắn nổ đom đóm.Nhưng hắn biết, hắn là vạn chén không say, thể chất lúc này tuyệt đối không có khả năng đã uống say, căn bản hắn cũng không có tẩu hỏa nhập ma.Cho nên ai có thể nói cho hắn biết, rốt cuộc nữ nhân trước mắt này là như thế nào, cái gì gọi là Ninh Trục và vị hôn thê của hắn cùng nhau lớn lên....Một, một, dạng?Bất luận là gương mặt này, vẫn là môi mỏng hồng nhuận, thậm chí khóe miệng kia mang theo vẻ mỉm cười trào phúng, cùng với trong trí nhớ đêm mưa kia, gương mặt từ trên cao nhìn xuống không có chút sai biệt, không sai chút nào!Trên thế giới này chẳng lẽ là thực sự có người tương tự nhau? Vẫn là nói bởi vì tiến vào thế giới bất đồng, cho nên tựa hồ chuyện này chỉ là trùng hợp?Gương mặt này đã khắc sâu trong trí nhớ của Sở Tùy Chi, thế cho nên theo phản xạ nhìn thấy nàng mà trái tim hắn thít chặt, phẫn hận, chua xót, như là không cam lòng lắng động lại thành độc tố, đột nhiên bộc phát ra.Hắn vừa sợ vừa giận, theo bản năng muốn chộp về phía trước, Từ Lão Quái thấy thế liền rống lên một tiếng:“Sở tiểu tử! Không được xúc động! Có lẽ hết thảy đều là sự trùng hợp, nàng chỉ là có khuôn mặt giống với bà nương độc