Thẩm Niệm cắn răng: "Cảm ơn anh khen em xinh đẹp như hoa." Tên khốn nhà anh cho rằng cô não cá vàng à, trí nhớ bảy giây sao?
Cố Thừa Dịch: "..."
Chuyển mắt nhìn một thùng đầy kẹo, anh nói: "Ăn ít thôi, không là bị sâu răng đó."
Thẩm · ba tuổi · Niệm ôm một thùng đầy kẹo đi lên lầu, đi hết cầu thang chuẩn bị quẹo vào phòng ở lầu hai, đột nhiên cô quay đầu lại cười tươi nói: "Cố Thừa Dịch, mấy ngày nay em sẽ ngủ trong phòng cho khách."
Nói xong, bóng dáng biến mất ở lầu hai, không cho bất luận cơ hội giải thích nào.
Cố Thừa Dịch: Tươi cười dần biến mất.
Ngày đầu tiên ở chung sau khi xác định mối quan hệ, thế nhưng mọi chuyện lại như thế này sao?
Quên đi, chờ lát nữa giải quyết.
Anh nhớ đến một việc quan trọng hơn, cần phải điều tra gấp.
Cố Thừa Dịch: 【 Giúp tôi làm một việc.
】
Điền trợ lý: 【 Là.
】
Cố Thừa Dịch: 【 Điều tra chín năm qua Thẩm Niệm ở nước ngoài đã xảy ra những chuyện gì.
】
Điền trợ lý: 【 Được! 】
Buổi tối, Cố Thừa Dịch nửa nằm nửa ngồi ở trên giường, nhìn Thẩm Niệm mặc áo ngủ đi tới đi lui, lúc thì sắp xếp lại mỹ phẩm dưỡng da, lúc thu dọn đồ trang điểm.
"Em không mệt sao?"
Thẩm Niệm thu dọn một ít đồ cần dùng mang qua phòng ngủ cho khách, số lượng cũng không nhiều: "Không mệt."
Cố Thừa Dịch: "Dọn qua dọn lại, không thấy phiền phức sao?"
"Đương nhiên không." Nghe ra ý tứ trong lời anh nói, Thẩm Niệm tươi cười hết mức xán lạn, dỗ dành một chút cũng không vậy mà muốn cô nguôi giận sao? Nằm mơ đi!
"Em thích ở một mình, thích ngủ một mình!"
Hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị người khác nhìn thấy mấy tư thế ngủ kỳ cục, thật là tốt quá đi!
"Hửm.." Âm vang lên kéo dài, Cố Thừa Dịch không tin tưởng: "Em ngủ với anh cũng hơn một tuầ n, bây giờ lại nói.." Cái đó có phải chậm quá không?
Còn chưa nói hết câu Thẩm Niệm đã đoán trước được anh sẽ nói cái gì, cô trợn mắt tức giận nhìn, Cố Thừa Dịch yên lặng dừng nói.
Cố tổng tài không nói nữa, nhu cầu sinh tồn là tất yếu.
"Em muốn giải thích rõ ràng một chút: Hai chúng ta cùng lắm là nằm trên giường ngủ chung một tuần, cái gì cũng không có, anh đừng có nói giống như có cái gì đó.." Thẩm Niệm quay đầu, không hề nói tiếp.
Cô vẫn là một thiếu nữ thuần khiết đó, nhiều, nhiều nhất chỉ là cùng với bạn trai mới đụng chạm vài lần, chuyện gì kia là không có khả năng!
Cố Thừa Dịch không thể hiện ý kiến gì, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Cần anh giúp gì không?"
"..
Anh không bận sao."
"Không bận."
"Vậy đến đây đi."
Dưới sự trợ giúp nhiệt tình của Cố Thừa Dịch, Thẩm Niệm rất nhanh chuyển xong quần áo, mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm, từ phòng ở cuối hành lang lầu hai dọn tới phòng ngay cầu thang.
Sau khi dọn dẹp sắp xếp lại xong, Thẩm Niệm nhìn toàn phòng đã bố trí ổn thỏa, hài lòng gật đầu.
"Cảm ơn anh."
"Không cần khách khí." Cố Thừa Dịch thuận thế ngồi xuống mép giường, xốc chăn lên, nằm trên giường.
Thẩm Niệm ngốc: "Anh làm gì vậy?"
Cố Thừa Dịch ném qua một ánh mắt "Em nhìn mà không hiểu à?", vỗ vỗ chỗ trống trên giường: "Không còn sớm, ngày mai còn phải đi làm nữa, phải đi ngủ sớm một chút."
Thẩm Niệm: "..
Phòng của anh ở bên kia mà."
Đối với câu nói của cô, người nào đó trả lời bằng cách trực tiếp tắt đèn trong phòng đi, chỉ để lại ánh đèn mỏng manh đầu giường.
"Sao còn chưa lên, anh chuẩn bị tắt đèn này luôn đó."
Thẩm Niệm hít sâu một hơi, nghẹn khuất mà nằm lên giường, hai chân mới vừa đặt lên giường, Cố Thừa Dịch liền kéo theo chăn tự động lăn lại gần, ôm lấy cô.
"Ngủ."
Thẩm Niệm: "..."
Sớm biết anh sẽ sử dụng chiêu này, thì cô đâu cần ngây ngốc mà lăn lộn chính mình chứ?
Còn nói "Anh không xin lỗi vậy em sẽ giận luôn cho anh coi", ai ngờ uy hiếp chỉ duy trì chưa đến hai tiếng, liền tuyên bố kết thúc.
Uy nghiêm của bạn gái đâu, kết quả cuối cùng chẳng qua là hai người đổi phòng ngủ, còn đổi cái giường nhỏ hơn nữa chứ.
Trước kia giám đốc Thẩm hàng năm đều ở phòng trọ, chủ yếu là ngủ giường đơn 1 mét 2, cảm thấy ngủ vẫn khá tốt.
Đổi thành giường 1 mét 5 của nguyên chủ, rộng hơn nữa, có thể lăn hai ba vòng.
Cho đến khi ngủ trên cái giường to khoa trương kia của Cố Thừa Dịch, hiện tại quay về nằm trên giường lớn 1 mét 8 lại thấy bình thường, chuyện đáng xấu hổ nhất là cô cảm thấy cái giường này nhỏ.
Thật đúng là sa đọa!
Bị Cố Thừa Dịch ôm chặt, Thẩm Niệm đang co đầu rút cổ ở mép giường tức giận giơ tay, "Bang" trên mông một cái tát trừng phạt.
Cố Thừa Dịch lập tức mở mắt, trong mắt xẹt qua một tia không thể tin được, anh không thể nghĩ ra, tại sao người nào đó mới nhậm chức bạn gái ngày đầu tiên liền dám đối xử với anh như vậy!
"Thẩm! Niệm!"
Thẩm Niệm đắc ý cười: "Sao không kêu em là Thẩm ba tuổi nữa."
Trần trụi uy hiếp cùng cười nhạo: Cố tổng tài, ngài đây là muốn so đo cùng một đứa bé ba tuổi sao?
Cố Thừa Dịch: "..."
Thật lâu sau, trong cổ họng người đàn ông tràn ra một tiếng mang ý vị không rõ "A..".
Cô cho rằng tự thừa nhận mình là Thẩm ba tuổi, thì anh không thể bắt nạt lại cô như thế nào sao?
Xin lỗi, cô ba tuổi, vậy anh cũng ba tuổi.
Ai đâu người lớn lại đi so đo với con nít, cho nên nếu không cẩn thận làm chút chuyện không quá đáng, cũng chỉ có thể..
Coi như tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, cười một cái liền cho qua.
Cố ba tuổi gậy ông đập lưng ông.
Hai người bạn nhỏ ba tuổi ở trên giường đánh nhau, ngươi đánh ta một cái, ta cào ngươi một cái, ầm ĩ đến quên luôn thời gian ngủ mà hồn nhiên không biết.
Ngày hôm sau, Thôi trợ lý đến sớm đón hai người đi làm, ngoài ý muốn nhìn thấy Cố Thừa Dịch tinh thần tràn đầy, mà Trầm Niệm trạng thái như bị bài âm bổ dương quá nhiều, không có tinh thần.
Thôi trợ lý: Cố tổng uy vũ!
Maybach như cũ ngừng ở vị trí cách xa cửa công ty khoa học kỹ thuật Thiên Cảnh một đoạn, sau khi dừng lại Thôi trợ lý liền vòng qua phía trước xe rồi mở cửa, mới vừa mở cửa liền nghe được Cố Thừa Dịch nhìn Thẩm Niệm sắp sửa xuống xe nói: "Nhớ đem đơn xin từ chức nộp đấy."
Thẩm Niệm: "..
Được." Chữ được phát ra cực nhỏ, rất không tình nguyện.
Chờ Thẩm Niệm đi rồi, Thôi trợ lý trở về trên xe, còn muốn hỏi là chuyện như thế nào, thì nghe Cố Thừa Dịch nói: "Sắp xếp thêm một vị trí trợ lý cho cô ấy."
Nháy mắt Thôi trợ lý đã hiểu, đây là muốn đem người đặt ở bên cạnh mình để cẩn thận trông coi đây mà.
"Cho Thẩm tiểu thư đảm nhiệm chức trợ lý sinh hoạt có được không?"
Trợ lý sinh hoạt, nói thì dễ nghe, kỳ thật chính là phụ trách hết thảy việc vặt vãnh trong sinh hoạt của Cố Thừa Dịch, không có gì khó khăn, chỉ có cái tên chức vụ mà thôi, sau này hai người có thể càng thuận lý thành chương mà ở công ty tiếp xúc.
Vạn nhất có nhịn không được phát sinh tình huống, tổng tài cùng trợ lý đơn độc ở chung trong văn phòng tổng tài một hai tiếng, cũng có