Bởi vì lần dọn nhà này Thẩm Niệm đối với Đinh Hạ Vân thay đổi nhận thức, sau đó phát sinh một ít sự việc, càng làm cho cô cảm thấy người này có chút.
.
mê.
Trong công ty, Đinh Hạ Vân là nữ sinh viên không có chí tiến thủ, cô có thể làm tốt công việc nhỏ đơn giản, ngoại trừ làm chân chạy vặt thì không chủ động làm việc gì cả.
Trong sinh hoạt, Đinh Hạ Vân lại biểu hiện một mặt khác, buổi tối thuê xong phòng ở, ngày hôm sau nhanh chóng chuyển nhà, đêm đó mời Thẩm Niệm tới nhà làm khách, ăn một bữa lẩu xa xỉ.
.
Đinh Hạ Vân là thực tập sinh, công ty không yêu cầu cô mỗi ngày đều đi làm, Viên Kiệt tập trung dạy Thẩm Niệm nên đối với cô ấy không có yêu cầu, vậy nên cô nàng quang minh chính đại xin phép nghỉ một ngày, trong công ty ngoại trừ Thẩm Niệm không ai biết đứa nhỏ này xin phép nghỉ để dọn nhà.
Toàn bộ đều cho rằng cô sắp tốt nghiệp, ở trường học có việc phải xử lý.
Thẩm Niệm mơ hồ nhận ra sự khác biệt giữa cô và Đinh Hạ Vân, đi đến cái thế giới này sau lại tiếp xúc với nữ sinh sắp tốt nghiệp như vậy, thế nên cô chả biết cái này có phải trường hợp phổ biến hay không nữa.
Hôm nay là thứ sáu, ngày đi làm cuối cùng.
Bởi vì Viên Kiệt có đồ đệ cần phải dạy, mắt thấy mình có thể mau rời công ty nên tâm tình không tệ, khó được một lần cùng Thẩm Niệm và Đinh Hạ Vân đi căn tin ăn cơm.
Ăn được một nửa, Đinh Hạ Vân cảm thấy khát nước chạy đi mua Coca, Thẩm Niệm thừa dịp cô ấy không ở đây nhanh chóng hỏi: "Lão Viên, em hỏi anh vấn đề này.
"
Viên Kiệt năm nay 33, nhưng vì tính cách chú ý đến mọi mặt giống mẹ già nên bị đùa giỡn gọi là lão Viên.
Hơn nữa để cho Thẩm Niệm và những người khác gọi hắn là lão Viên, còn do chính bản thân hắn yêu cầu đấy.
"Hỏi đi.
"
"Anh đã mang qua bao nhiêu sinh viên rồi lão Viên?"
Thẩm Niệm vừa hỏi như vậy, Viên Kiệt đã biết rõ ý của cô, cười cười, "Em từ nước ngoài trở về, đại khái là tình hình nước ngoài cùng trong nước không giống nhau, cô ấy.
.
"
Viên Kiệt hướng Đinh Hạ Vân cách đó không xa đang nổi giận bĩu môi xếp hàng chờ mua Coca, "Như vậy vô cùng bình thường.
"
Thẩm Niệm im lặng.
Bình thường ở chỗ nào vậy?
Cầm tiền lương thực tập ít ỏi lại dùng đến mấy nghìn một bộ mỹ phẩm dưỡng da, mỗi ngày trà chiều với ăn khuya không ngừng, chẳng phải là thu không đủ chi sao?
Dường như nhìn ra nghi ngờ cùng khó hiểu của cô, Viên Kiệt nói: "Các cô gái tuổi này đều là như thế này, nhìn thấy máy làm trái cây mới ra liền mua, nhìn thấy túi mỹ phẩm cao cấp mới ra cũng mua, công việc mới thu nhập không cao làm sao bây giờ? Chính là hỏi bố mẹ đòi tiền.
"
Lão Viên nói cũng coi như hàm súc, người như vậy chỉ có một từ không dễ nghe để hình dung, chính là: Ăn bám.
"Tâm lý ganh đua so sánh với chúng bạn vô cùng nghiêm trọng, không bằng nói.
.
"
Viên Kiệt dừng một chút, dùng biểu cảm "Tiểu Thẩm em thật đúng là một dòng nước trong", cảm thán nói, "Qua nước ngoài du học em đúng là không giống.
"
Thẩm Niệm: "! "
Không, em không du học.
Bất đắc dĩ, nguyên chủ ra nước ngoài du học, cô hiện tại nhất định phồng má giả làm người mập.
Cũng may Đinh Hạ Vân mua Coca về, chủ đề dừng ở đây, không để lộ gì.
Ngày hôm sau là thứ bảy, ánh mặt trời chiếu khắp nơi, thời tiết đặc biệt tốt, Thẩm Niệm đem chăn đã giặt sạch ra ban công phơi nắng.
"Cốc cốc cốc"
Vệ Linh Tuyên đứng ngoài cửa, hôm nay cô không mặc thân một thân màu đỏ, áo tay ngắn quần đùi, giống như đồ ở nhà.
Thẩm Niệm: "Tôi đang quét dọn, nếu cô không chê thì vào ngồi một lát?"
Vệ Linh Tuyên dùng hành động thực tế chứng minh cô không ghét bỏ.
Bước vào, cô tùy tiện nhìn đã biết phòng ở này là thuê, không phải mua, đồ dùng trong nhà là đồ mới, hơn nữa rất bình thường, không đầy đủ.
Thẩm Niệm không để ý tới chăn phơi chỗ sân thượng, bình thường Đinh Hạ Vân hay tới nên có thêm một cái ly sứ, "Uống nước.
"
"Cảm ơn.
" Vệ Linh Tuyên từ nhà mình đi tới, có vài bước chân nên cũng không khát.
Hôm nay trong nhà Thẩm Niệm không có khách, Vệ Linh Tuyên không hàn huyên, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi tới tìm cô là muốn cùng cô nói chuyện.
"
Thẩm Niệm căng thẳng trong lòng, có phải là nhớ kĩ chuyện máy hút mùi không a?
"Cô nói đi.
"
Vệ Linh Tuyên hàm súc nói: "Thái độ của cô trước đây với hiện tại giống như hai người khác.
"
Giống hai người khác là sao? Căn bản chính là hai người bất đồng.
Thẩm Niệm dành một lời khen cho sự nhạy bén của cô ấy, trong lòng một chút cũng không trung thực, ai sẽ đang êm đẹp lại tin vào suy nghĩ gặp được một người xuyên việt cơ chứ? Nhiều nhất cũng phải.
.
Thẩm Niệm bỗng nhiên hiểu ngày đó Vệ Linh Tuyên nói: "Cô trưởng thành" là có ý gì.
Đại khái là Vệ Linh Tuyên nhìn ra lúc trước nguyên chủ đối với cô ấy khinh thường nghi ngờ thân phận tình nhân bị nam nhân bao dưỡng, mà cô xuyên tới sau không tùy tiện phỏng đoán riêng tư của người khác, đối đăi như những người bình thường khác.
Thái độ bên trên của cả hai biến đổi bất thường, khiến cho Vệ Linh Tuyên cảm thấy cô trưởng thành, thành thục.
Nhưng mà, người bình thường sẽ bởi vì việc này tìm tới tận cửa nói chuyện sao?
Còn tìm tới tận hai lần.
Thẩm Niệm: "Mạo muội hỏi qua một chút, chòm sao của cô là gì?"
Vệ Linh Tuyên: "Cung xử nữ.
"
Thẩm Niệm liền hiểu.
Vệ Linh Tuyên cảm thấy Thẩm Niệm mỉm cười có chút ý tứ khác, giống như là.
.
"Cô có thành kiến với cung xử nữ?"
"Không có.
" Thẩm Niệm lắc đầu, "Tôi là cung thiên bình.
"
Cung xử nữ với thiên bình đều bị chứng cưỡng bách và chứng chi tiết tỉ mỉ, đều là ke tám lạng người nửa cân, ai còn có thể xem thường chị em thân thiết của mình a?
Vừa mới nói xong, Thẩm Niệm có thể cảm giác được rõ ràng ánh mắt Vệ Linh Tuyên nhìn cô nhu hòa không ít.
Nhưng mà một giây sau, cô bỗng nhiên hoài nghi hảo cảm của mình có phải hơi cao rồi không, bởi vì Vệ Linh Tuyên nói: "Nếu cô không định lấy tiền của mình đổi máy hút mùi, có thể đến gặp tôi.
"
Thẩm Niệm: "?"
Vệ Linh Tuyên: "Những thứ khác trong phòng bếp của tôi thì không nói tới, nhưng bố trí rất tốt.
"
Thẩm Niệm: ".
.
Cảm ơn.
" Cung xử nữ hiện tại bên ngoài soi mói còn có cả nhiệt tình như vậy sao?
Nói xong mục đích đến đây, Vệ Linh Tuyên không ở lại quá lâu, rất nhanh trở về nhà.
Thẩm Niệm đứng trên hành lang, xác nhận Vệ Linh Tuyên ở phòng nào rồi đóng cửa lại tiếp tục quét dọn vệ sinh.
Hôm nay khẳng định là không thể có thời gian an phận quét dọn vệ sinh rồi, bởi vì vừa đóng cửa không bao lâu, Đinh Hạ Vân đã đến.
Cô ấy mặc một cái váy liền áo không tay màu hồng nhạt, đeo túi trong trong suốt cùng màu, gõ cửa gọi: "Niệm Niệm tỷ, chúng ta đi xem phim đi.
"
Thẩm Niệm mở cửa, để cô ấy nhìn rõ cảnh tượng lộn xộn trong nhà.
Đinh Hạ Vân không gấp chăn, buổi sáng đi ra là dạng gì, buổi tối đi vào là dạng ấy, trong nhà hộp bưu kiện