Editor: Mel*Meow
Vô Danh cư nhiên lại là Sở Y Huyên?
Vô tình phát hiện ra bí mật này khiến Lưu Duệ bật cười.
Cái này ngoài ý muốn, thật sự rất ngoài ý muốn.
Hắn lập tức liên hệ với một nhà truyền thông còn tính là đang hợp tác vui vẻ với mình, đem tin tức bán ra ngoài.
Ngoại trừ Lưu Duệ, mấy người Mễ Kiều, Hùng Viện Viện là những người sớm nhất biết tin tức Vô Danh là Sở Y Huyên.
“Cái gì? Vô Danh cư nhiên lại là Sở Y Huyên?” Không nói tới fans và các truyền thông bên ngoài khi biết được tin tức này sẽ khiếp sợ bao nhiêu, chứ tròng mắt của mấy người Mễ Kiều đã sắp lòi ra rồi: “Sao có thể?”
“Tuyệt đối không có khả năng này!” Mễ Kiều quả quyết nói.
Cô ta là người tiếp xúc nhiều nhất với Sở Y Huyên, bởi vì khi Mễ Kiều mới tới công ty, công ty đã quyết định nâng đỡ cô ta, nhiều lần bảo Sở Y Huyên mang Mễ Kiều đi diễn phim thần tượng cùng, để cô ta đảm nhận diễn một số vai phụ nhỏ.
Nhưng những ký ức như vậy lại rất nhạt nhòa trong đầu Sở Y Huyên, nhạt đến mức ở trong giấc mộng dài dòng của Sở Triều Dương khi mới tới thế giới này hoàn toàn không có cô ta.
Mễ Kiều hiểu biết nữ nhân có nhan sắc nhưng không có tài năng Sở Y Huyên kia, Sở Y Huyên tuyệt đối không thể là Vô Danh sở hữu ngón giọng đỉnh cao.
“Tôi cũng cảm thấy không có khả năng.” Giang Cầm luôn luôn trầm mặc, không thích nói chuyện, lúc này cũng cất lời.
Cô ta rất rõ ràng thực lực của Vô Danh, tuy cô ta không hiểu biết gì về Sở Y Huyên, nhưng cái danh mỹ nhân đầu gỗ của Sở Y Huyên đâu phải nói không, hai người hoàn toàn không liên quan đến nhau sao có thể là một người được?
Ba người đều nhìn người đại diện của mình.
Lưu Duệ ném ba chồng báo chí kia ra trước mặt các cô.
Ba người cầm báo chí lên, mấy mắt nhìn nhau.
Nếu nghĩ đơn độc để Vô Danh ở cạnh Sở Y Huyên, tuyệt đối sẽ không có người nói Vô Danh và Sở Y Huyên là cùng một người, mấu chốt là, bức ảnh Sở Y Huyên bước chân ra khỏi tòa án.
Bất luận là ánh mắt, khí chất, khí thế, đều giống Vô Danh như đúc.
Mà đem ảnh của Vô Danh đặt cạnh ảnh của Sở Y Huyên trong quá khứ, lập tức có thể thấy ngay, thực sự có vài phần giống nhau.
“Anh có thể khẳng định không?” Mễ Kiều hỏi Lưu Duệ.
Lưu Duệ bật lửa châm thuốc lá, sương khói lượn lờ che giấu thần sắc dưới mắt kính của hắn.
Hắn cực thành thục mà phun ra một ngụm khói: “90%.”
Mễ Kiều tức khắc nở nụ cười: “Vậy đúng rồi.”
Cô ta và Lưu Duệ liếc mắt nhìn nhau một cái, sóng điện não tức khắc va chạm, cùng chung suy nghĩ.
Hai người đều nghĩ sẽ thừa dịp thân phận của Vô Danh còn chưa bại lộ dẫn đầu khiến nó dần lộ ra, sau đó sẽ chế tạo Vô Danh thành một người lừa gạt truyền thông, lừa gạt fans, che giấu lịch sử đen tối của mình, là một kẻ lừa đảo bụng dạ khó lường!
Một người có không biết bao nhiêu vết nhơ còn chưa tẩy hết đáng giá để nhận sự yêu thích của fans sao?
Cho dù Mễ Kiều đã hợp thành nhóm nhạc với Hùng Viện Viện và Giang Cầm, nhưng không có khả năng chuyện gì cũng có thể nói trước mặt hai người kia, chờ Giang Cầm đầy khiếp sợ và Hùng Viện Viện đầy phẫn hận rời đi, Mễ Kiều lại tìm một cơ hội gặp mặt riêng với Lưu Duệ.
Lưu Duệ nói: “Cứ an tâm làm việc của mấy cô đi, những việc này tôi sẽ an bài.”
Ngày hôm sau, trang nhất báo chí đã bị một tin tức kinh thiên động địa bá chiếm: Thân phận thật sự của Vô Danh cư nhiên lại là người có sở thích bạo lực gia đình, bị người ta bao dưỡng, chưa kết hôn đã có con, Sở Y Huyên!
Đoạn văn cường điệu viết Vô Danh đã lừa gạt fans và người xem như thế nào, che giấu sự thật mình bị người ta bao dưỡng, chưa kết hôn đã có con, sau khi bị fans mắng cút ra khỏi giới giải trí, lấy thân phận Vô Danh tham gia thi đấu ca hát [Tân tiếng ca] rồi một lần nữa nổi lên, một đống báo chí ùa vào nói xấu Vô Danh, nói Vô Danh lừa gạt fans và người xem.
Đoạn văn có rất nhiều câu nói mang tính kích động, đem Vô Danh miêu tả thành một người lừa gạt fans lừa gạt người xem, là một kẻ lừa đảo không đáng được fans yêu thích.
Các fan nhìn thấy tin tức này đều oanh tạc!
Cái quái gì vậy?
Các cô căn bản là không tin cái tin tức này.
Đặc biệt là một số fans có tính cách cực đoan, tức đến điên rồi, từ sau khi Vô Danh nhà các cô nổi đã có không biết bao nhiêu người tự nhận mình là Vô Danh, đây đã là người thứ mười bảy.
“Sở Y Huyên cũng quá không biết xấu hổ, muốn tái nhậm chức đến điên rồi đi? Giờ quay sang ăn vạ Vô Danh? Mặt dày quá ta!”
“Đây đã là tiểu minh tinh thứ mười bảy tự nhận mình là Vô Danh nhỉ? Cười, Vô Danh nhà chúng ta nổi, mèo chó gì đó cũng dám đến cọ nhiệt độ.”
“Truyền thông đến cả mặt mũi cũng đều từ bỏ hết rồi hả, Sở Y Huyên có chỗ nào giống Vô Danh nhà chúng ta? Sở Y Huyên nổi tiếng dựa vào khuôn mặt, Vô Danh nhà chúng ta nổi danh dựa vào thực lực!”
Đại đa số fans đều cho rằng Sở Y Huyên muốn nổi đến điên rồi, cảm thấy nhân phẩm Sở Y Huyên quá kém, sau khi bạo lực trẻ nhỏ, bị người bao dưỡng, chưa kết hôn đã có con lúc, lại nhiều thêm một tội danh: Chỉ vì cái trước mắt.
Lại cảm thán, Vô Danh nhà các cô quá nổi, đây quả là nổi đến bi ai.
Mễ Kiều đọc được mấy bình luận này, tươi cười trên mặt mãi không dừng được.
Lưu Duệ lấy một chai rượu vang đỏ ra từ tủ rượu, hai người nhẹ nhàng chạm ly vào nhau.
Đây mới chỉ là bắt đầu, tin tức đang dần lên men mà thôi.
Hoàng Hiểu Tuyền không nghĩ tới, cư nhiên có người công bố thân phận của Vô Danh trước bọn họ, trước khi tin tức kịp lên men liền liên hệ với một số nhà truyền thông khác, đưa tin liên quan đến Sở Y Huyên nhưng theo ý tốt.
Các nhà