Editor : Mel*Meow
Bài hát này Sở Triều Dương lấy từ đâu ra, bỗng nhiên hiện lên trong đầu ư?
Hay là khi phát hiện đế vương thật sự yêu nữ chủ, mà nữ chủ cũng yêu đế vương.
“Yêu giang sơn, càng yêu mỹ nhân, có anh hùng hảo hán nào nguyện mãi cô đơn.
Nam nhân tốt, cả người gan dạ, chí khí hào hùng vang danh khắp đại dương.
”
Sau khi Dương Vân Lam nghe được liền hít một ngụm khí lạnh, chọc cái trán của cô, chỉ hận rèn sắt không thành thép: “Em nói xem, có bài hát hay lại không nghĩ cho album mà để cho một bộ phim điện ảnh, cho vào phim điện ảnh thì có ích lợi gì? Điện ảnh có thể phân cho bao nhiêu tiền? Em vẫn nên bỏ cái suy nghĩ này ra khỏi đầu đi, lo mà chuẩn bị cho album thứ ba sắp tới.
”
Trước kia Dương Vân Lam tuyệt đối sẽ không làm như vậy đối với Sở Y Huyên, điều này chắc có liên quan đến khí chất của một người chăng?
Bản thân Sở Y Huyên chính là kiểu khí chất thanh lãnh, cách người khác cả ngàn dặm, mà Sở Triều Dương lại như là ánh nắng ngày xuân, làm người ta không tự giác mà cảm thấy ấm áp, muốn thân cận với, đồng thời…… Còn muốn khi dễ.
Ví dụ như Dương Vân Lam, mỗi khi nhìn thấy Sở Triều Dương là chị liền ngứa tay, chỉ muốn ‘ khi dễ khi dễ ’ cô.
Sở Triều Dương bị Dương Vân Lam chọc một cái vào trán liền vội vàng chạy lên trên sô pha, cầm gối nhỏ lên ôm vào trong lòng ngực, “Quân tử động khẩu bất động thủ*.
” Cô giơ gối ôm nói: “Dương tỷ, trước hết chị cứ nghe em nói đã, nha~”
*Quân tử động khẩu bất động thủ : Nghĩa là bậc chính nhân quân tử chỉ dùng lý lẽ để phân cao thấp, chứ không thèm động tay động chân.
Cái từ ‘ nha ’ kia còn tự mang theo chút âm điệu làm nũng, làm Dương Vân Lam nghe mà cảm thấy trong lòng mềm nhũn.
Đã khôi phục lại thành người đại diện của Sở Triều Dương được mấy tháng, mới đầu chị còn tưởng rằng hai người vẫn sẽ giống như trước kia, vẫn là mối quan hệ không mấy thân cận như cũ, chỉ đơn thuần là người đại diện và nghệ sĩ, không nghĩ tới chỉ ở chung một đoạn thời gian, quan hệ giữa hai người còn muốn hòa hợp hơn bốn năm trong quá khứ kia.
Dương Vân Lam làm ra bộ dáng hầm hừ, đem mái tóc quăn đen nhánh túm gọn ra đằng sau: “Em nói.
”
“Chị ngẫm lại xem, tiếp theo đây em còn phải chụp thêm vài cái quảng cáo cấp thế giới nữa, hiện tại đều đã là cuối tháng hai tháng, chụp xong mấy cái quảng cáo này, thế nào cũng phải đến tầm cuối tháng ba.
Mà cuối tháng ba thì khác gì là tháng tư đã đến? Tháng tư đến, nửa năm đã trôi qua.
”
“Dừng dừng dừng dừng dừng!” Dương Vân Lam đánh gãy lời nói của cô: “Nói trọng điểm!”
“Trọng điểm chính là.
” Sở Triều Dương ngồi thẳng thân thể: “Chị không phải nói Trương Trị Bình đã đạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất của Giải thưởng Kim Tượng đấy hay sao? Lại có hai vị ảnh đế là diễn viên chính, hơn nữa còn có em trợ trận, phòng bán vé của bộ phim điện ảnh này dù thế nào cũng sẽ không kém được đúng không?”
Hơn nữa cô đã xem qua kịch bản, tuy rằng kịch bản không có điểm cười, nhưng chuyện xưa hoàn chỉnh, tính tình cảm, mưu lược, dàn diễn viên chính và cách phối hợp diễn đều được lột tả đặc biệt xuất sắc.
Cho dù không đến được mức siêu nổi thì nó cũng sẽ không kém một chút nào, dù đây chỉ là một bộ phim quy quy củ củ, không làm cho người ta kinh hỉ, nhưng nó cũng sẽ không làm cho người xem cảm thấy bỏ tiền ra mua vé là không đáng giá.
Nếu lại được quay chụp xuất sắc một ít, vậy chắc chắn sẽ nổi lớn.
Dương Vân Lam tiếp tục nói: “Trọng điểm!”
“Trọng điểm em vừa nói rồi đấy, phòng bán vé điện ảnh nhiều người mua, vậy về phần ca khúc thì sao? Ca khúc do người trong mộng sáng tác, em biểu diễn, lồng thêm vài đoạn cắt kịch tính vào, ca khúc chắc chắn cũng sẽ nổi tiếng.
”
Mặt sau không cần Sở Triều Dương nói, Dương Vân Lam cũng đã minh bạch, ánh mắt nhìn về phía Sở Triều Dương lần thứ hai trở nên phức tạp.
Trước kia cô chưa bao giờ sẽ vì phương diện này mà nhọc lòng suy nghĩ, hiện tại cư nhiên còn có thể nghĩ nhiều vì sự nghiệp như vậy.
Thật ra Dương Vân Lam lại suy nghĩ sâu hơn một chút, chị lập tức nghĩ đến, nếu có bộ điện ảnh này thêm vào, không lo bài hát này không nổi, mà với danh khí của Sở Triều Dương cũng sẽ kéo doanh thu phòng bán vé lên, đây là một cục diện cả hai cùng thắng.
Mà nếu bài hát này nổi tiếng, bọn họ lại đem bài hát này đặt vào bên trong album thứ ba, làm ca khúc chủ đề, như vậy doanh số album thứ ba sẽ tăng cao, hơn nữa với nhân khí Sở Triều Dương tích lũy được từ hai album trước đó, album thứ ba liên tục nổi hơn chỉ là vấn đề thời gian.
Cuốn album thứ ba đến nay còn chưa có một chút manh mối nào, không biết giữa Sở Triều Dương và Cổ Duệ Chính đã xảy ra chuyện gì, trở về từ Mĩ được một khoảng thời gian dài như vậy rồi, hai người cũng không liên hệ gì với nhau, Cổ Duệ Chính lại tiếp tục nhốt chính mình ở trong nhà sinh hoạt, nghe nói hắn đang chế tác cuốn album thứ hai cho bản thân hắn.
Hắn chế tác cuốn album thứ hai cho mình, làm sao còn thời giờ chế tác album cho Sở Triều Dương nữa?
Bên kia, Hoàng Hiểu Tuyền cũng đã mời nhạc sĩ nổi tiếng quốc tế về viết ca khúc cho Sở Triều Dương, lần này vẫn là vì muốn phát triển hướng ra quốc tế, cho nên mới mời người viết nhạc nước ngoài.
Nhưng ca khúc cũng không phải là thứ có thể viết ra được trong ngày một ngày hai, cho nên chị có thể không nóng nảy sao?
Hiện tại toàn bộ tất cả mọi truyền thông và ca sĩ đều đang nhìn chằm chằm Sở Triều Dương, đều đang chờ album thứ ba của cô ngã ngựa, bởi vì không ai có thể đủ bảo đảm, mỗi bài hát mình viết ra đều có thể nổi tiếng, càng không thể bảo đảm mỗi cuốn album của bản thân mình đều có thể bán chạy.
Một khi Sở Triều Dương không còn cách nào duy trì địa vị hiện tại của chính mình, vậy thứ mà cô gặp phải, tất nhiên là sự trào phúng của toàn thể truyền thông.
Trừ phi cô có thể tiếp tục phát hành vài album, hoàn toàn ngồi vững vị trí siêu sao quốc tế, ít nhất là trong vòng mười năm, duy trì được địa vị siêu sao quốc tế của cô, như vậy cho dù là mười năm sau, cô không hề ra album nữa, hoặc là không còn nổi tiếng được như bây giờ nữa, thời điểm mọi người nhắc tới cô, cô vẫn như cũ là một siêu sao quốc tế, không ai có thể đủ lay động địa vị của cô.
Rất nhiều ca sĩ trong vòng đều là nhất thời cực kỳ nổi tiếng, sau đó rất mau đã mai danh ẩn tích.
Cho nên Dương Vân Lam sợ cô cũng sẽ bị như vậy.
Dương Vân Lam gật đầu nói: “Chị sẽ nói chuyện với đạo diễn Trương Trị Bình, việc này hẳn là có thể được.
”
Đạo diễn Trương Trị Bình vừa nghe nói được ‘ Người trong mộng ’ soạn nhạc cho trong lòng lập tức đáp ứng, lại nghe nói còn được đích thân Vô Danh hát, cho dù bài hát này có là một đống phân, hắn cũng nguyện ý dùng a!
Huống chi thành phẩm của ‘ Người trong mộng ’ kia sẽ là phân sao? Chắc chắn không phải rồi.
Hiện tại mọi người trong vòng âm nhạc cơ bản đều có một nhận thức chung, đó chính là tác phẩm của ‘ Người trong mộng ’, tất là tinh phẩm.
Cái ‘ Người trong mộng ’ này không chỉ thập phần mẫn cảm với xu hướng âm nhạc thị trường mà ở trên phương diện sáng tác ca khúc, người nọ cũng có thiên phú kinh người.
Những nhà sáng tác ca khúc xuất sắc như vậy cũng không phải trong vòng không có, thực ra cũng không thiếu, ca khúc của bọn họ ca sĩ đều cầu còn không được, trên cơ bản, chỉ cần là hát được ca khúc của bọn họ, vậy nhất định sẽ nổi tiếng.
Trương Trị Bình thật ra chính là một đạo diễn điện ảnh thương nghiệp*, tuy rằng từng đoạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất giải thưởng Kim Tượng Hồng Kông, nhưng bản chất của bộ điện ảnh kia cũng là một bộ phim thương mại, chỉ là bộ phim thương mại đó đạt đến mức tận cùng, được giới phê bình khen ngợi là bộ phim ăn khách mà thôi.
*Điện ảnh thương nghiệp : Bộ điện ảnh được tạo ra nhằm mục đích chính là kiếm tiền, đối lập với điện ảnh nghệ thuật được tạo ra một cách hoàn mỹ, khiến người xem mãn nhãn mãn tâm, mục đích chính là có thể đoạt giải thưởng phim lớn.
Thứ đạo diễn phim thương mại theo đuổi là cái gì? Đó chính là doanh thu phòng bán vé.
Còn về việc có đoạt được giải thưởng hay không, không có cũng không sao cả, nhưng nếu như đoạt giải, đó chính là dệt hoa trên gấm, không đoạt giải, có doanh thu phòng bán vé là được rồi.
Cái gọi là giải thưởng, nó đều tùy duyên, nhưng doanh thu phòng bán vé lại có thể khống chế được, ít nhất chính trong lòng hắn hiểu rõ, hắn biết thị trường yêu cầu dạng phim điện ảnh thương nghiệp gì.
Hắn sẽ tự mình mời Sở Triều Dương gia nhập bộ điện ảnh [Giang sơn mỹ nhân] mới của mình, một phương diện là bởi vì Sở Triều Dương sở hữu mỹ mạo thanh lệ tuyệt luân xứng với dung nhan khuynh đảo lòng người của nữ chủ; và càng quan trọng hơn chính là bởi vì nhân khí của Vô Danh.
Không có nhân khí, chỉ bằng kỹ thuật diễn thảm không nỡ nhìn của Sở Y Huyên trước kia, cho dù cô có là thiên tiên hạ phàm, hắn cũng sẽ không mời cô tham diễn bộ điện ảnh của chính mình.
Để Sở Triều Dương diễn bộ điện ảnh mới của chính mình, chính Trương Trị Bình ngẫm nghĩ về tương lai thôi đã thấy oải vô cùng.
Hắn đã tính toán xong xuôi, thời điểm hợp tác với Sở Triều Dương, hắn sẽ tận lực giảm bớt lời thoại của cô, suất diễn cũng sẽ giảm đi hết