Từ góc nhìn của Bạch Tiêu, Cố Minh Chiêu đang ngồi dưới đất hồi thể lực, bộ dáng lười biếng gợi cảm, cô đột nhiên tò mò, Cố Minh Chiêu mặc âu phục ngồi trong phòng làm việc, nghiêm túc xử lý công việc là bộ dạng như thế nào.
"Nói thật, Tiêu Tiêu, em thực sự làm cho tôi ngạc nhiên đấy.
" Hơi thở dần ổn định, Cố Minh Chiêu chống tay xuống đất, ngước nhìn Bạch Tiêu, " Những gì em cùng cha tôi nói, anh trai của em nói, còn có những tin đồn trong ngành, đều khác nhau, tôi hoàn toàn không thể nhìn thấu em.
"
Bạch Tiêu từ bỏ việc sửa cách xưng hô của anh, cười khẽ: " Cố tổng, về việc này tôi cũng hiểu.
Những lời đồn thổi trong ngành về anh, cũng thuộc dạng như anh trai tôi.
"
Cố Minh Chiêu thản nhiên nói: " Vậy sau khi gặp thì sao? "
Bạch Tiêu thẳng thắn: " Diễn sâu*.
"
*Từ gốc:戏精/Xì jīng/ (dramatist) là một ngôn ngữ mạng, nghĩa tích cực là để khen ai đó diễn rất chân thực, nghĩa tiêu cực là để chê một người luôn thêm drama vào để có được sự chú ý của người khác (hám fame hay còn gọi là drama queen đó).
Nguồn: Baidu và có tham khảo từ bản edit của một truyện giấu tên( do tớ không thấy tên của bạn edit nên tớ để tạm như này, nếu bạn nào biết thì nói cho tớ nha.
Cảm ơn và xin lỗi bạn edit nhiều ạ).
Cố Minh Chiêu sững sờ ba giây, lập tức bật cười, ánh mắt cũng trở nên ấm áp.
" Đây là đánh giá hợp lý nhất mà tôi từng nghe, em rõ ràng đã nhìn thấu tôi.
"
" Cố tổng khiêm tốn.
"
" Em là người đầu tiên nhìn thấu tôi.
" Cố Minh Chiêu nói: " Lại thêm một cái đầu tiên, thật sự không cân nhắc tới việc chịu trách nhiệm? "
"............"
Cái chuyện chết tiệt này có ngừng lại được không?!
Cố Minh Chiêu nhìn vẻ mặt suy sụp của Bạch Tiêu, chợt cảm thấy thú vị, " Được rồi, không đùa em nữa, nói một chút về phần thưởng đi.
"
Nói xong, Cố Minh Chiêu vươn tay về phía Bạch Tiêu, những ngón tay thon dài và trắng ngần ấy chợt gợi cho cô ấn tượng đầu tiên về buổi sáng hôm đó, sạch sẽ và tinh tế.
Mà bây giờ......!Bạch Tiêu có chút lo lắng bệnh nghiện diễn của tên này lại tái phát, nếu theo như diễn biến thường lệ của bộ phim truyền hình máu chó thì sẽ là nắm tay cô, rồi kéo cả cô cùng ngã xuống.
Do dự một giây, Bạch Tiêu vẫn chuyển vợt sang tay trái, dùng tay phải nắm chặt tay Cố Minh Chiêu, dùng hết sức kéo anh lên khỏi mặt đất.
Cố Minh Chiêu thoải mái tiếp nhận sự thật rằng anh bị Bạch Tiêu bắt đánh tennis, đổi lấy phần thưởng đã thỏa thuận trước trận đấu.
Bạch Tiêu vốn tưởng rằng hạng mục sinh lời mà Cố Minh Chiêu nói, là giới thiệu nguồn khách hàng chất lượng cao như Stone, không ngờ đó lại là khoản đầu tư thuần túy của người ngoài ngành.
"IP phim truyền hình? " Bạch Tiêu nhíu mày: " Cố tổng, theo như tôi biết về hoạt động kinh doanh công ty mẹ và các chi nhánh của Stone, dường như không liên quan đến ngành sản xuất phim điện ảnh và truyền hình.
"
*IP là chữ viết tắt của Intelligence Property ( Sở hữu trí tuệ): Là những phim được chuyển thể từ tiểu thuyết...
" Không sai, đây khoản đầu tư cá nhân của tôi, không liên quan đến hoạt động kinh doanh của công ty.
"
" Không trong nghề không biết tình hình nghề đó, Cố tổng hẳn là rất tự tin a.
Tôi hoàn toàn không liên quan gì đến lĩnh vực điện ảnh và phim truyền hình, nên sẽ không tham gia vào cho vui.
"
" Mộ ca vừa thu mua một trang web video, làm sao có thể xem là không liên quan? "
" A? " Bạch Tiêu sửng sốt.
Cố Minh Chiêu nghiêng đầu nhìn cô: " Em không biết chút nào sao? "
Bạch Tiêu qua loa nói: " Tôi gần đây bận tăng ca, còn chưa có cơ hội cùng anh tôi nói mấy chuyện này.
"
Từ khi nguyên chủ cùng hội Lục Chi Hằng gây dựng sự nghiệp, liền tập trung vào làm việc, đối với việc kinh doanh của gia đình hoàn toàn không quan tâm.
Trong hai năm đầu, Bạch Mộ còn nói vài lời với nguyên chủ, nhưng lần nào nguyên chủ cũng qua loa chuyển chủ đề, tỏ vẻ không biết, không hiểu, bộ dạng không có hứng thú.
Cho tới bây giờ, ngoại trừ việc thỉnh thoảng nghe được một số tin tức từ khách hàng hoặc trên các phương tiện truyền thông, cô đối với việc kinh doanh của Bạch gia hiện tại có thể nói là hoàn toàn không biết gì.
Cố Minh Chiêu từ chỗ cha mình biết được Bạch Tiêu cùng người nhà có quan hệ không tốt, lần trước trong bữa tiệc tối thấy bọn họ cười đùa, thái độ hòa hợp, còn tưởng rằng là tin đồn nhảm.
Hiện tại xem ra......!
" Bạch Mộ, thật ra rất thương em.
" Trầm mặc một lát, Cố Minh Chiêu nhẹ nhàng nói, " Mặc dù tôi không tiếp xúc nhiều với hắn, nhưng tôi đã nghe hắn nhắc đến em.
"
Bạch Tiêu không biết giải thích thế nào, lại cảm thấy không cần thiết phải nói rõ ràng, liền có ý muốn đổi chủ đề: " Nói một chút về phim truyền hình IP kia đi, tỷ suất lợi nhuận là bao nhiêu? Rủi ro như thế nào? Bên đầu tư có những ai?"
Công việc kinh doanh của Cố gia chủ yếu ở nước ngoài, nhưng Cố Minh Chiêu luôn chú ý đến thị trường trong nước và các ngành công nghiệp khác nhau, việc thành lập chi nhánh Stone cũng là do Cố Minh Chiêu đề nghị.
Cách đây không lâu, một người bạn của Cố Minh Chiêu đã đề cập đến xu hướng IP trong lĩnh vực điện ảnh và phim truyền hình, anh cảm thấy có thể tận dụng xu hướng này để kiếm một số tiền lợi nhuận kha khá.
" Chính là cái đêm tôi gặp em tại quán bar, bạn của tôi đã giới thiệu cho tôi.
" Cố Minh Chiêu khóe môi khẽ nhếch, " Bởi vì ít nhiều cũng có công lao của em nên muốn mời em cùng đầu tư.
"
Bạch Tiêu nheo mắt: " Công lao của tôi? "
Cố Minh Chiêu: " Vì em tăng ca, không thể hẹn gặp em, nên tôi đã đi uống rượu cùng bạn bè, mới có thể biết đến hạng mục này.
"
Bạch Tiêu: "............"
Không hổ danh là cao thủ trên bàn đàm phán, chuỗi logic này luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng nghe có vẻ rất hợp lý.
Sau khi ra khỏi sân tennis, kế hoạch mà Cố Minh Chiêu nghĩ ra lúc trên đường đi cũng không uổng phí, hai người ngồi ở quán cafe gần đó nghỉ ngơi, và nói chi tiết về hạng mục đầu tư IP kia.
Hai người chọn lấy bàn gần cửa sổ, có thể ngắm nhìn phong cảnh bên đường khá tốt.
Cố Minh Chiêu và Bạch Tiêu ngồi đối diện với nhau, nhân viên phục vụ bưng lên hai tách cà phê nóng hổi mới xay, nhưng nói đến chuyện làm ăn, không ai có thời gian để phân tâm uống thử nó.
Bạch Tiêu chăm chú lắng nghe, Cố Minh Chiêu thỉnh thoảng lấy tài liệu trong máy ra giải thích cho cô, mấy cái cốc, đĩa vướng víu trước mặt đều bị đặt sang một bên.
Lúc trước, Bạch Tiêu từ chối là xuất phát từ bản năng thận trọng trong nghề nghiệp, nghe lời giải thích