Khê Khê bất mãn, bắt lấy bàn tay Tu Đình Vân, không cho hắn đi: "Kia không giống nhau! Nhiều người đi nhà ma như vậy không phải cũng là sợ tới mức lăn lộn đầy đất, nhưng lần sau đi chơi lại trở nên hứng thú tràn đầy! Huống chi em còn muốn tiếp tục theo dõi Mạc Ân!"
Tu Đình Vân nghe cậu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ mà biện giải, giơ tay nắm gương mặt thịt của cậu: "Em đúng là ăn nghiện còn lên mặt, nói được chính là các người."
"Làm ơn đi! Chỉ một đêm thôi!" Khê Khê cầu xin.
Tu Đình Vân chỉ có thể thỏa hiệp: "Được rồi, anh đồng ý, em buông tay ra."
"Vậy anh mau vào đi!" Khê Khê vội vàng đẩy hắn hướng vào trong phòng, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, đắc ý mà cười.
Tu Đình Vân thấy cậu không có chút bộ dáng bố trí phòng vệ nào, nhịn không được lên tiếng thuyết giáo: "Bạn học Quan Khê! Em là Omega, mời Alpha ngủ lại như vậy là hành vi rất nguy hiểm!"
Để hiểu biết về Quan Khê hơn, hắn đã cố ý nghiên cứu sách sinh lý của Omega tinh tế.
AO chi gian một khi không khống chế được tin tức tố, vậy cũng giống như dùng dược vật, đánh mất lý trí.
Bất quá Tu Đình Vân rất tin tưởng vào chính mình, bởi vì có quan hệ đến xuyên qua, hắn phát hiện tin tức tố đối với hắn, chỉ có công dụng là nước hoa, không có tác dụng nào khác.
Cho nên lúc trước khi hắn tiến vào phòng giải cứu Nhiễm Nhiễm, chỉ ngửi thấy mùi hương của quả đào mà thôi.
Khê Khê cười tủm tỉm nghe hắn thuyết giáo, sau đó ghé vào trước mặt hắn: "Cho nên anh sẽ đánh dấu em sao?"
Tu Đình Vân đối với khuôn mặt nhỏ treo lên vẻ kiêu ngạo này, không hề nề hà: "Lá gan thật lớn! Ngoại trừ anh ra, không được phép làm như vậy với Alpha nào khác!"
"Biết rồi! Em đi trải giường chiếu, anh ở đây cùng em!"
Không giống với phòng khách sạn bên này của Tu Đình Vân chỉ có một gian phòng khách, phòng của Khê Khê được chia thành một phòng khách và một phòng ngủ, trong phòng ngủ còn có một cửa sổ lồi vô cùng lớn.
Khê Khê nhất định phải để Tu Đình Vân đứng trong tầm mắt của mình, sau đó lấy ra khăn trải giường và chăn bông dự phòng từ tủ quần áo, nhanh nhẹn trải chúng lên sàn nhà cạnh cửa sổ.
"Được rồi! Hôm nay liền ủy khuất anh ngủ dưới sàn nhà một đêm!" Nhìn giường của bản thân cùng cửa sổ cách một cái Tu Đình Vân, Khê Khê an tâm hơn nhiều.
Người đeo mặt nạ nếu muốn bò vào nhà, trước tiên cũng phải bò qua xác của Tu Đình Vân!
Tẩy rửa sạch sẽ xong, Tu Đình Vân nằm xuống sàn nhà mềm mại, nhắm mắt lại sắp xếp các sự kiện của ngày hôm nay: Sau khi thất bại trong việc kích động khu khai thác, hành động tiếp theo của bọn họ sẽ rơi vào đâu? Hùng giáo rốt cuộc có thể bắt chẹt mà đưa ra bằng chứng nào về việc Thành gia và Phó gia cấu kết hay không?
"Tu Đình Vân, anh đang nghĩ gì vậy?" Omega vừa tắm rửa xong, dùng khuôn mặt đỏ bừng ép ở trên khăn trải giường, hướng đến hắn cười nói.
"Chỉ có vài chuyện ở khu khai thác đó thôi! Nằm nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai em còn phải bay một đoạn đường dài trở về Tinh Thành!"
Khê Khê trở mình, ngoan ngoãn đem đầu đặt ở trên gối đầu, nhỏ giọng phun tào: "Anh như thế nào lại có chung một cách nói chuyện với ca ca và ba ba em?" Chẳng lẽ là điểm chung từ Học viện quân sự?
Không đợi cậu nói xong, đầu não đã nhắc nhở ba cậu gọi cho cậu một cuộc gọi video trực tiếp! Khê Khê sợ tới mức ngồi dậy, nhắc nhở Tu Đình Vân: "Ba em! Anh nhớ rõ đừng lên tiếng!"
Tu Đình Vân ra hiệu ý bảo cậu cứ yên tâm, Khê Khê mới trả lời điện thoại.
"Khê Khê, làm sao lâu như vậy mới trả lời!"
Khê Khê đối mặt với Tu ĐìnhVân, ngồi xếp bằng trên giường, làm nũng với ba ba trong đầu não: "Ba, anh trai lại cáo trạng với ba có phải hay không!"
"Con còn dám nói, sự tình nguy hiểm như vậy, cũng không chủ động liên lạc với gia đình! Chính là ba nhỏ của con ngày nào cũng lảm nhảm, làm cho con không biết Alpha có bao nhiêu nguy hiểm!"
"Nga!" Khê Khê liếc mắt nhìn Alpha nguy hiểm bên ngoài màn hình, chôn ở trong đầu gối, cười trộm.
"Đừng nghe ba ba con nói bậy, chính ông ấy cũng là Alpha, theo ông nói như vậy, chẳng lẽ Khê Khê của chúng ta về sau phải độc thân cả đời sao!" Ba nhỏ trong đầu não điên cuồng xem thường.
Khê Khê dựa gần vào màn hình đầu não, thân mật: "Ba nhỏ! Con rất nhớ người a!"
Ba nhỏ vô tình mà vạch trần cậu: "Nhớ ta sao? Điều đó nhưng chưa thấy được, ta thấy con chính là sợ trở về bị anh trai giáo huấn, trước tiên tới lấy lòng ta!"
Tu Đình Vân chợp mắt rốt cuộc cũng lĩnh ngộ được sức chiến đấu trong ngày đầu tiên nhìn thấy Khê Khê, là di truyền từ ai! Vốn tưởng rằng lấy lòng cha vợ Alpha là khó nhất, nhưng hiện tại xem ra cha vợ Omega cũng không nhường một tấc.
Khê Khê bị ba nhỏ làm cho nghẹn ngào, ủy ủy khuất khuất mà ôm đầu gối.
Quan tướng quân có điểm đau lòng, xen vào giữa hòa giải: "Khê Khê, chờ con trở về, ba ba sẽ mang con đi ăn ở Quốc Tân Quán mà con yêu thích nhất, nghe nói bọn họ vừa ra món ăn mới! Có vị hải sản yêu thích của con!!"
Khê Khê lập tức mở to mắt, cho hai người ba ba một nụ cười rạng rỡ: "Ân ân ân!"
Ba nhỏ đẩy nhẹ Alpha của mình: "Chờ xem, nói không chừng Khê Khê của chúng ta rất nhanh sẽ mang một tên Alpha trở về cho ông, xem ông đến lúc đó còn có thể dỗ dành nó như vậy!"
"Không thể nào, Khê Khê nhà ta còn nhỏ như vậy, sao có thể sớm tìm Alpha!" khẩu khí của Quan tướng quân rất có tin tưởng.
Ngày thường con trai ông đối với những người theo đuổi bên ngoài đều rất có lệ, thoạt nhìn không giống nhanh như vậy đã có thể thoát đơn!
Ngữ khí của ba ba chém đinh chặt sắt, dẫn đến Khê Khê có chút chột dạ, liếc mắt trộm ngắm một tên Alpha đang an tĩnh nhắm mắt ngủ trên mặt đất.
Lại đột nhiên bình thường trở lại, tên Alpha này cũng không phải rất thông suốt, xác thật ngắn hạn vô pháp thoát đơn!
Lại cọ tới cọ lui nói một hồi lâu, hai người ba ba mới chịu tắt liên lạc.
Khê Khê lại nằm xuống một lần nữa, nghiêng người nhìn Tu Đình Vân trên mặt đất.
Cảm nhận được tầm mắt của cậu, Tu Đình Vân mở to mắt, "Làm sao vậy, không ngủ được?"
"Ân!" Omega vặn vẹo thân mình dịch đến sườn giường bên cạnh Tu