Vẻ mặt Hà Chiếu ngay lập tức như trái khổ qua: “Đó là em trai của tôi, tôi chính là bị nó cưỡng chế kéo đến đây.” Nói xong, anh duỗi tay che ở mặt sườn, lặng lẽ nói, “Nó đến đây không phải để chơi trò chơi, mà đến đây để truy tinh*……”
*Truy tinh: theo đuổi thần tượng.
“Ca, anh khẳng định lại đang nói xấu về em!” Omega đó vừa đến gần liền nhéo lấy áo trên bả vai của Hà Chiếu.
“Hà Huân, Anh là anh trai của em đó!”
Tu Đình Vân không để ý tới cuộc tranh đấu nội bộ của hai người bọn họ, quay đầu tiếp tục cùng Khê Khê xem ảnh chụp: “Còn muốn chụp thêm hay không, em thử xem ở trạm nghiêng phía trước, nhìn nhau với người thực tế ảo.”
Tu Đình Vân hướng dẫn Khê Khê chụp ảnh, dù sao còn phải mất một đoạn thời gian nữa hoạt động mới bắt đầu, không bằng cùng cậu ở nơi này giết thời gian.
Khê Khê trải qua một hồi suy nghĩ, mãnh liệt gật đầu: “Muốn!”
Theo hướng dẫn của Tu Đình Vân, Khê Khê đứng ở vị trí nghiêng 30 độ so với Mạc Ân, Tu Đình Vân lại lần nữa điều ra chức năng lọc người qua đường, sau đó cẩn thận tìm kiếm quang ảnh đan xen trong nháy mắt, chụp ảnh.
“Lại đây, nhìn xem kết quả.”
Khê Khê hưng phấn chạy về phía hắn, hai tay vịn trên cổ tay hắn, để sát khuôn mặt nhỏ vào cẩn thận xem xét, “Hảo hảo xem, có một loại cảm giác bi thương!”
Thật giống như Mạc Ân đóng vai Hằng Sơn không ở cùng một không gian với cậu, chỉ có thể cách trở thời không xa xa ngóng nhìn.
“Tu Đình Vân, anh chụp thật tốt, em rất thích!” Trên khuôn mặt trắng nõn của Khê Khê mang theo tươi cười, ngửa mặt lên nhìn hắn.
Nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, huynh đệ Hà gia cũng sáp đến gần, Hà Huân xem xong hâm mộ mà đánh anh trai mình: “Anh nhìn người ta chụp xem, rồi nhìn lại anh chụp đi!”
Hà Chiếu lúc này cũng không thể rất có lương tâm mà lấy lòng: “Học đệ thật là đa tài đa nghệ.
Có thể làm nhiếp ảnh gia!”
Khê Khê có chung vinh dự, bắt đầu điểm vài cái, đem tất cả mấy tấm ảnh chụp gửi về cho mình.
Hà Huân ở một bên hơi hơi hoạt động bước chân, dò hỏi Tu Đình Vân theo cách của anh mình: “Có thể hay không, cũng chụp cho tôi một tấm, làm ơn!”
Omega kỳ vọng mà nhìn về phía Tu Đình Vân, Tu Đình Vân theo bản năng nhìn Quan Khê.
Hà Huân cũng đã nhận ra, quay đầu hướng Quan Khê xin giúp đỡ: “Tôi cũng là fan của Mạc Ân, anh tôi chụp xấu quá!”
Khê Khê nhéo một chút cơ bắp trên cổ tay của Tu Đình Vân, cười nói: “Được chứ, anh hỗ trợ người ta chụp ảnh đi!”
Tu Đình Vân rất nhạy bén, từ động tác dễ xúc động véo thịt của Omega, lập tức lĩnh ngộ được rõ ràng, hắn hướng dẫn Hà Huân một phương thức kết cấu hoàn toàn không giống nhau, đẹp, nhưng không đụng chạm, sau đó lập tức gửi cho Hà Chiếu.
Chuyên nghiệp, không lưu lại lời nào.
Khê Khê quả nhiên vừa lòng, tiến lại gần nắm lấy tay Tu Đình Vân một lần nữa.
Nhưng thật ra toàn bộ hành trình Hà Chiếu luôn trong tình trạng bên ngoài, nhìn ảnh chụp kinh ngạc kêu lên: “Học đệ thật sự làm được a, đến tôi cũng muốn chụp một tấm!”
Hà Huân lập tức làm anh nghẹn: “Ca, anh nhìn Alpha khác xem, khó trách người ta có Omega, còn anh phải bồi em trai ra cửa!”
Alpha so với Alpha tức chết người!
Mấy người vừa nói vừa cười, đám đông nghênh đón xôn xao.
“Là Mạc Ân tới sao?” Mấy người ở phía trước cao giọng kêu gọi.
“A a a a a a!”
Hà Chiếu sửng sốt, thật lâu sau cảm khái: “Sức chiến đấu truy tinh thật mạnh mẽ!”
Tu Đình Vân cũng cúi đầu nghẹn cười, tiếng thét chói tai này, không sợ khàn giọng sao? Khê Khê ở bên cạnh tuy rằng cũng vui vẻ, nhưng bình thường hơn rất nhiều, chỉ là đè nặng cánh tay hắn mượn sức nhón chân đi về phía trước xem.
Hiện trường hoạt động bắt đầu cho phép mọi người đi vào, nhân viên công tác ở một bên kiểm tra mã hẹn trước, một bên có trật tự di chuyển.
Lúc này Khê Khê và Hà Huân ngược lại đi tới đằng trước, Hà Chiếu trượt đến bên cạnh Tu Đình Vân, nhỏ giọng giao lưu: “Hai người là tình nhân?”
Tu Đình Vân lắc đầu: “Còn chưa phải, lần đầu tiên tôi muốn thổ lộ, Khê Khê trực tiếp cự tuyệt?”
Hà Chiếu kinh hãi: “A? Thoạt nhìn không giống như là có ý cự tuyệt? Vậy thì là có ý tứ gì?” Mạch não của Omega bất đồng?
Tu Đình Vân nghĩ đến cảnh tượng khi đó, cười: “Không phải, thời điểm lần đầu tiên tôi nhìn thấy Khê Khê, liền thổ lộ!”
“Cậu đúng là thấy sắc nảy lòng tham! Bất quá hành động thiểu năng trí tuệ như cậu cũng có thể theo đuổi được Omega, không có thiên lý!” Hà Chiếu càng thêm nghi hoặc, hiện tại hành vi theo đuổi đều không thể tưởng tượng được như vậy.
“Còn chưa theo đuổi được đâu, tôi còn chưa có chính thức thổ lộ.” Tu Đình Vân sửa đúng nói.
Hà Chiếu chua mà trợn trắng mắt: “Đặt cược mười điểm, nếu Quan Khê không thích cậu, mười điểm từ người đơn tốt nhất của tôi liền từ bỏ.
Cậu mở miệng, lập tức sẽ có đối tượng!”
Tu Đình Vân ngóng nhìn Omega vui vẻ ra mặt phía trước, như suy tư điều gì, cho nên, hiện tại hắn thổ lộ, Khê Khê sẽ đồng ý sao? Vậy hắn có thể chuẩn bị đi lên có phải hay không.
“Tu Đình Vân, lại đây!” Khê Khê hướng hắn vẫy tay.
Tu Đình Vân lập tức vứt bỏ Hà Chiếu, sải bước đi đến bên người cậu, chịu thương chịu khó làm công cụ nhân, đỡ Khê Khê lướt qua đám đông có chiều cao không đồng nhất nhìn về phía trung tâm sân khấu.
Người chủ trì hoạt động đã lên đài, đơn giản giới thiệu trò chơi.
Sau đó, dưới con mắt dõi theo của fan tại hiện trường, cao giọng kêu gọi: “Cho mời người phát ngôn của chúng ta, Mạc Ân!”
Dưới một trận cỗ vũ cuồng nhiệt và tiếng hoan hô của fan trong sân, Mạc Ân xuất hiện trên sân khấu.
Bình tĩnh mà xem xét, xác thật soái khí.
Đáng tiếc, Omega bên cạnh cũng kích động mà nhỏ giọng hò hét: “Hảo soái hảo soái!”
Nội tâm Tu Đình Vân hơi chua xót: “Thực sự soái đến như vậy sao?”
Omega bất đắc dĩ mà lôi kéo Tu Đình Vân cong lưng, đôi môi mềm mại áp vào bên tai hắn: “Anh cũng rất soái!”
Tu Đình Vân bị vuốt thuận lông, cảm thấy mỹ mãn mà cùng Omega tiếp tục xem hoạt động.
“Như thế, chúng ta mời một vị khán giả ngẫu nhiên lên khán đài để cùng tổ đội với Mạc Ân!” Người chủ trì mặt mang tươi cười, xem phía dưới sôi nổi giơ tay.
Đúng lúc này, một người đột nhiên xông lên sân khấu.
Cùng với một trận mùi hương tràn ngập trong không khí.
Tu Đình Vân thập phần nhạy bén, lập tức gắt gao ôm lấy Quan Khê.
Khi người nọ nhắm về phía Mạc Ân, đập