Edit: Aly
Cả hai vị giáo viên đều bị chọc cười trước những lời nói dí dỏm của Tu Đình Vân.
"Vậy cho nên, em suy đoán vụ bắt cóc lần này là một cuộc tấn công khủng bố được tính toán trước.
Vì vậy, việc lựa chọn địa điểm sẽ thiên về những địa điểm đại diện cho sao Bách Khê, thường là các cảng tàu, các địa danh, v.v."
Liên giáo sư tán thưởng, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bị thuyết phục: "Cậu có một bộ đầu óc thông minh!" Rốt cuộc Alpha vẫn sẽ luôn bị chỉ trích vì chân tay phát triển mà đầu óc đơn giản.
Sau khi tiễn đưa hai vị, Tu Đình Vân ở lại khu vực phòng bế hơn hai tiếng đồng hồ, một số thí sinh lục đục ra tới.
Gần hai tiếng rưỡi, Hứa Chấn Lâm cuối cùng cũng xuất hiện, vừa ra đã có bộ dạng như sắp khóc, ngồi xuống bên cạnh Tu Đình Vân, "Tôi xong rồi, tôi khẳng định không đạt tiêu chuẩn! Tôi thật thảm a!"
Tu Đình Vân có chút buồn cười, vỗ vỗ vai tiểu A Lâm an ủi: "Làm sao cậu biết cậu sẽ không đạt tiêu chuẩn?"
"Nhiệm vụ của tôi là giải cứu giáo sư bị bắt cóc trên thị trường chợ đen.
Giáo sư chết rồi, tôi làm sao mà được đạt tiêu chuẩn!" A Lâm càng thêm buồn bực, giáo sư của anh, chết thật thê thảm!
Tu Đình Vân càng muốn cười, cố gắng đưa mu bàn tay lên chống chóp mũi, "Quả thực có chút nguy hiểm!" Đối tượng của nhiệm vụ chính đã chết, nhưng dù sao thì gián điệp A của anh vẫn còn bị trói trên lan can.
Cũng vừa lúc Dư Châu quay lại, nghe thấy tiếng khóc của Hứa Chấn Lâm, anh không kìm được mà ôm đầu khóc rống, "Cậu không biết là tôi còn tệ hơn nữa đâu, tôi cư nhiên có tuyến nhiệm vụ ẩn, có một đặc vụ ngầm trong tay nhóm địch.
Tôi nào biết a, tôi đem tất cả đều bắn hết hu hu hu..."
Nhìn thấy hai người bạn không ra gì so với người khác, Tu Đình Vân thở dài.
Năm sau cần làm việc nhóm, hắn phải cân nhắc xem có nên chọn hai người đồng đội này không.
Lúc này một âm thanh chán ghét ở sau lưng vang lên, "Gà thịt mổ nhau!"
A Lâm quay đầu lại, không chút khách khí mà thản nhiên nói: "Ồ, tôi đoán xem là ai, hóa ra là Cao Niên công tử thế gia nhà quyền quý."
Cao Niên vẫn luôn ở trước mặt bọn họ phô trương này kia, nhưng thực sự đó không phải là thế gia Tinh Thành.
Đặc biệt là một loạt các học sinh chân chính từ thế gia Tinh Thành thực sự xuất hiện.
Kể cả Lưu Thương, người bị Tu Đình Vân hành hung lúc trước, cũng đang ở trong khu nghỉ ngơi, trông rất vô dụng, hiển nhiên là trong mô phỏng chiến đấu cá nhân vừa rồi đã bị ngược.
Cao Niên nhìn những học sinh xung quanh, thấy vẻ mặt của một số học sinh đang xem diễn, sốt ruột quát lớn: "Hứa Chấn Lâm, miệng của cậu đừng chỉ biết nói năng bôi nhọ người khác.
Nếu cậu không chịu cải thiện điểm của mình, tôi sợ rằng cậu sẽ bị đuổi học."
Hứa Chấn Lâm lập tức đặt tay lên vai chiến hữu tốt Tu Đình Vân, "Không cần lo lắng, tôi lên năm hai đã có lão đại đưa đón!" Năm hai khảo hạch là đoàn đội, tìm một lão đại đáng tin cậy, thành tích cuối năm sẽ không tệ.
Tu Đình Vân vuốt trán, có chút xấu hổ, hắn còn đang phân vân không biết có nên mang cái thứ học tra này theo không!
Khi Cao Niên nghe thấy điều này, biểu cảm của anh ta càng thêm méo mó.
Trong ba người ở ký túc xá, anh không thích nhất là Tu Đình Vân.
Rõ ràng xuất thân từ khu bình dân, không học hành chăm chỉ nhưng lại chói lóa hơn anh ta, còn chói lóa trước mặt những con cháu thế gia.
Mà anh ta làm mọi cách để lấy lòng cũng không thể hấp dẫn sự chú ý của thế gia, nghĩ, anh ta châm chọc nói: "Vừa đúng lúc, tập hợp một đống người, nói không chừng có thể mang đến cho Tu Đình Vân một bất ngờ!"
Anh ta không tin, mang thêm hai tên học tra Hứa Chấn Lâm, Dư Châu mà không thể hạ điểm của Tu Đình Vân.
Nếu Tu Đình Vân từ chối thành lập đội thì càng tốt hơn, ba tình bạn giả dối của bọn họ cũng sẽ tan vỡ.
Hứa Chấn Lâm tiếp tục dựng thẳng cổ, cứng rắn nói: "Chờ xem!"
Sau khi cãi nhau xong, Dư Châu không xác định nói, "Chúng ta đi theo Đình Vân, thật sự sẽ không kéo chân sau?" Rốt cuộc hai người họ vừa mới rồi một người giết chết đối tượng nhiệm vụ, một người giết chết đồng đội nằm vùng.
Cãi nhau với Cao Niên xong, Hứa Chấn Lâm cũng trở nên yếu ớt, nhìn Tu Đình Vân, ngập ngừng nói: "Chắc là không đâu!"
Tu Đình Vân hận rèn sắt không thành thép: "Sau khi trở về, hai người theo tôi cùng nhau học tập huấn luyện!"
"Không-" Cả hai cùng nhau than thở, trình độ chăm chỉ của Tu lão đại thực sự là một bài kiểm tra!
Quỷ khóc sói gào trong khu nghỉ ngơi khép kín hồi lâu, cuối cùng mới cho phép mọi người rời đi.
"Nghỉ hè các cậu chuẩn bị đi đâu?" A Lâm đi phía trước, theo thối quen hằng ngày dò hỏi.
Dư Châu cằm lấy đầu não nói: "Người bạn tôi gặp được trong Ái hữu hội lần trước, hẹn cùng đi Thanh Tinh nghỉ phép!" Nói xong, đưa ra ánh mắt "Cậu hiểu mà".
A Lâm bất mãn khịt mũi, "Dư Châu, cậu có thể nhích lên một chút không, vừa mới nghỉ phép đã đi hẹn hò! Nhìn nhân gia Đình Vân, Đình Vân, nghỉ hè cậu đi đâu!"
"Tham gia vào diễn tập thực chiến Hối Xuyên Tinh mùa hè của trường."
"Diễn tập thực chiến?"
Hai người đều rất khiếp sợ, đây là hoạt động thường chỉ có những học sinh ưu tú năm tư mới có thể tham gia, không nghĩ tới Tu Đình Vân chỉ mới năm nhất, cũng đã bắt được danh ngạch.
Tu Đình Vân gật đầu, bởi vì thành tích xuất sắc trong mô phỏng chiến đấu cá nhân, Liên giáo sư đặc biệt chấp thuận cho hắn, cho phép hắn tham gia hoạt động trong kỳ nghỉ hè này.
"Khoảng cách trình độ giữa chúng ta đã lớn như vậy rồi sao!" Tiểu A Lâm nhìn người trước mặt, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Còn chừa đường sống cho người khác hay không!"
Ngay cả Dư Châu, người luôn thích chơi đùa cũng cảm thấy tiểu O trong danh sách thông tin không còn thơm nữa, đóng lại đầu não, "Cậu nói cho tôi biết, bí mật bổ túc cho chúng tôi như thế nào?"
Tu Đình Vân bị hai người một đường kéo đến ký túc xá, chậm rãi nói: "Có thể là bởi vì tôi đã hoàn thành khảo hạch mô phỏng chiến đấu cá nhân trong vòng một giờ?"
Tin tức này, trực tiếp đóng băng hai người họ.
Hứa Chấn Lâm run rẩy giơ ngón tay lên, bi phẫn chỉ vào Tu Đình Vân, "Cậu nói lại xem, cậu hoàn thành bài khảo hạch mô phỏng trong bao lâu?"
Tu Đình Vân nhớ lại một chút, chậm rãi nói: "Chính xác là năm mươi mốt phút, điểm mấu chốt ít nhất hẳn là tám mươi, chín mươi cũng có thể có hy vọng."
Nghe xong, Hứa Chấn Lâm trực tiếp cứng đờ mà ngửa ra sau, nằm trên sô pha: "Tôi không muốn sống nữa, cùng là Alpha, làm người sao lại có chênh lệch lớn như vậy!"
Dư Châu luôn luôn phóng đãng cũng bị xấu hổ, nhưng trọng điểm của anh có chút quanh co, "Vừa mới nghe được