Lưu Viện Viện nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ, như nghi ngờ cô đang giấu tiền, “Tôi cần năm lượng bạc, chị có không?”“Chị không có nhưng chị có thể về nhà mẹ đẻ lấy.
” Lúc này có thể thấy tầm quan trọng hồi môn của người phụ nữ ở xã hội cổ đại, chỉ cần là từ nhà mẹ đẻ tới, đó chính là cô, không cần phải giao tiền chung.
Tất nhiên, theo quan điểm của Hướng Hi, khi phân gia ra ở riêng cũng không cần phải giao tiền chung để giải quyết chuyện mình, cho nên giao bạc ra cũng chỉ tạm thời, cô không cần lo lắng.
“Chị muốn về nhà mẹ đẻ lấy?” Lưu Viện Viện gần như bật cười.
Mẹ Cao có chút ngoài ý muốn, vô thức nhìn về phía Cao Thịnh, Cao Thịnh nhẹ nhàng lắc đầu làm mẹ mình yên tâm.
“Thế này đi, chờ chị dưỡng thương ba ngày thì về nhà mẹ đẻ một chuyến, sau đó chúng ta sẽ nói chuyện vay tiền và hợp tác.
” Hướng Hi nhìn về phía Lưu Viện Viện như đang nhìn tại một núi vàng, này có người đưa tiền cho cô ta, làm gì cô ta từ chối.
"Được.
" Mặc dù Lưu Viện Viện coi thường cô, nhưng cô cũng không ngại nếu có người sẵn lòng trả tiền để giúp cô tiền gốc.
Hai người tạm thời khôi phục lại sự hòa hợp, không ai gây rối với nhau.
Hướng Hi rốt cuộc cũng được yên tĩnh, cô mang theo sự chờ mong kéo Cao Thịnh vào trong nhà chính, còn không quên kêu mẹ Cao.
“Mẹ, mau lên, con và Cao Thịnh có tin tức tốt nói cho mẹ.
”Mẹ Cao không hiểu chuyện gì nhưng bà cảm thấy thoải mái hơn nhiều nếu hai chị em dâu không cãi nhau