“Chuyện này trước đó là em làm sai sẽ không có lần sau, anh đừng nóng giận, em sẽ nghĩ cách lấy lại bạc về.
”Đối với chuyện này trong lòng cô đã sớm có biện pháp giải quyết , nhà mẹ đẻ không còn là vấn đề nữa mà là trong tâm hai người trước sau đều có khúc mắc, về sau nếu muốn cùng nhau sống thật tốt thì không phải ảnh hưởng sẽ ảnh hưởng cuộc sống hạnh phúc của cô sao.
“Cô đừng làm ẩu.
” Cao Thịnh nghe được cô ‘ muốn ’ tự mình giải quyết, nghĩ đến điều gì đó, mày nhăn lại, không yên tâm mà nói.
“Yên tâm đi, em muốn mang anh cùng nhau về nhà mẹ đẻ.
”Suy cho cùng Cao Thịnh không chịu được đôi mắt đầy ý cười cùng tin tưởng của cô sau cùng đồng ý rồi.
Hai người sửa soạn xong, liền đi nhanh ra cửa, đi nhà chính.
Mới vừa đi gần nhà chính, bước đi Hướng Hi chầm chậm, thấy bà Cao và ông Cao vẻ mặt đều khó coi.
Lão tam Cao ngồi ở bên cạnh im lặng không nói gì, ánh mắt có chút lo sợ không yên.
“Làm sao vậy, đây là?”Hướng Hi đi vào ngồi xuống bàn ăn, cũng mở miệng hỏi.
Bà Cao nở nụ cười có chút gượng gạo, nói: “Không có việc gì,chỉ là đồ ăn bị cháy.
”Qủa nhiên Hướng Hi cúi đầu nhìn trên bàn thì cháo thành bột nhão, bánh bột ngô đen sì giống như cục than, về phần đồ ăn thừa…… Woa…… Không có đồ ăn thừa.
Trong lòng Hướng Hi đã có suy đoán, thuận theo ý của bà Cao hỏi ra.
“Đồ ăn thừa đâu?”Lúc này phía đối diện Lưu Viện