"Đàn, đàn chị? Chúng tôi chỉ đùa thôi, phải không Lục Từ?" Rõ ràng là Ngụy Vi có chút luống cuống.
Lục Từ chống bàn, từ từ ngồi thẳng người dậy.
Khuôn mặt cậu lấm lem nước sốt, khi ngẩng đầu lên nhìn Ngụy Vi, hàng mi như cánh bướm khẽ rung động, trông vô cùng ngây thơ.
“Lục Từ, cậu nói gì đi.
” Trên mặt Ngụy Vi mang theo ý cười, nhưng ánh mắt nhìn sang Lục Từ lại mang theo ý uy hiếp.
Lục Từ không nói chuyện với Ngụy Vi mà cúi người đưa túi giấy đựng quân phục cho Tô Kiều: "Đàn chị, tôi giặt sạch rồi, cảm ơn.
"Trong nhà ăn đột nhiên im lặng như tờ.
Trước ánh mắt chăm chú của bao người, Tô Kiều giơ tay nhận lấy túi giấy từ trong tay Lục Từ: "Không cần phiền phức như vậy.
"Lục Từ cúi đầu: "Dù sao cũng là tôi làm bẩn, xin lỗi.
"Cậu thiếu niên đã từng giương nanh múa vuốt bây giờ lại trở nên ngoan ngoãn đến thế.
Trong lòng Tô Kiều cũng ít nhiều đoán được một chút trò mèo của cậu, nhưng khi nhìn thấy mặt cậu đầy nước canh nước sốt đồ ăn như vậy, cô lại nhịn xuống mà không vạch trần màn xiếc nhỏ của cậu.
Cậu thiếu niên xinh đẹp dùng thủ đoạn như vậy để kiếm lấy chút bảo hộ từ cô, cũng thực sự là hành động bất đắc dĩ đi.
“Trở về tắm rửa đi.
” Tô Kiều ý chỉ đến nước canh đồ ăn dính trên mặt Lục Từ.
Lục Từ gật đầu, xoay người rời khỏi nhà ăn.
Ngụy Vi nơm nớp lo sợ mà nhìn về phía Tô Kiều, sắc mặt cậu ta trắng bệch nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười.
"Đàn chị, thực sự chỉ là đùa thôi.
"Tô Kiều cầm túi giấy trong tay, không nói gì, chỉ là hơi nghiêng đầu nhìn qua Ngụy Vi đang đứng bên cạnh.
Cô thở dài rồi đột ngột ra tay, dùng một tay ấn thẳng mặt Nguỵ Vi xuống khay ăn trên bàn.
Động tác gọn gàng lưu loát đến mức mọi người chỉ có thể nhìn thấy dư ảnh, mãi đến khi có tiếng va chạm vang lên, đầu Ngụy Vi đã bị vùi vào trên khay đồ ăn rồi.
Xung quanh vang lên từng tiếng hít hà, rồi trong nháy mắt mọi âm thanh đều im bặt đi.
Tô Kiều ấn đầu Ngụy Vi, bình tĩnh nói: "Tôi cũng chỉ đùa giỡn với cậu chút thôi, hi vọng cậu không để ý.
"Ngụy Vi sao dám mở miệng, cả người cậu ta run run rẩy rẩy, suýt chút nữa là tè ra quần.
Tô Kiều cũng không dạy dỗ cậu ta quá mức.
Cô buông tay ra, rút khăn tay ra lau tay: “Đùa giỡn cũng phải có chừng mực thôi.
” Nói xong, Tô Kiều xách túi giấy rời đi.
Ngụy Vi nhìn theo bóng lưng Tô Kiều, cả người xụi lơ trên mặt đất.
Hóa ra [TK] là cô.
*Đoạn video Tô Kiều dạy dỗ Ngụy Vi trong nhà ăn đã lan truyền khắp trên mạng.
Ngụy Vi bị thiệt thòi, thế là đến gặp Cố Phỉ Thanh để tố khổ.
"Đàn anh, em vốn chỉ muốn dạy cho Lục Từ một bài học nho nhỏ thôi, không ngờ đàn chị lại đối xử với em như vậy.
Đàn anh, thằng nhãi Lục Từ kia rất thân với đàn chị ạ? Nó còn có thể mượn cả đồng phục của chị ấy.
"Ngụy Vi ngồi trên người Cố Phỉ Thanh, nhỏ giọng tỉ tê.
Tuy Ngụy Vi là Beta nhưng cậu ta lại có ngoại hình thanh tú, hơn nữa còn biết trang điểm, thoạt nhìn thì không khác Omega là mấy.
Cố Phỉ Thanh một tay ôm lấy Ngụy Vi, tay kia đang gửi