~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~
"Đàn bà.
"
Diệp Tiện, "! "
Tuy rằng lời này cô không cách nào phản bác, nhưng tổng giám đốc rõ ràng là mang thù, ngoằn ngoèo lấy cớ để mắng cô như đàn bà mà.
Theo lý thuyết, hiện tại cô thân là một người nam nhân bị chửi đàn bà khẳng định không thể nhẫn nhịn, nhưng ở trước mặt đại ma đầu quyền thế ngập trời, không thể nhẫn cũng phải nhẫn.
"Thật ra tôi là cố ý mặc như vậy đấy, nếu tôi nghiêm túc chăm chút ăn mặc, FOR.
.
"
Bạc Đình Thâm: "Nổi bật đều bị cậu đoạt?"
Diệp Tiện có chút kinh ngạc nhìn hắn, hắn làm sao biết cô muốn nói cái gì?
Tổng giám đốc thật sự là hồ ly vạn năm tu luyện thành tinh sao, điểm đạo hạnh này của cô ở trước mặt hắn có phải hay không liếc mắt một cái liền nhìn thấu?
"Suy nghĩ nhiều.
"
".
.
Phải, đệ đệ thân yêu của ngài đẹp trai nhất FOR, tôi ở trước mặt hắn không đáng một đồng.
"
Chẳng biết tại sao, lúc cô nhắc tới Giang Vãn Trạch, vẻ mặt nam nhân chợt nghiêm lại, ánh mắt như dao găm hướng cô phóng tới, xem đến Diệp Tiện đánh cái rùng mình.
Đại khái là cảm thấy cô không xứng nhắc tới Giang Vãn Trạch, hay là cảm thấy cô đối với Giang Vãn Trạch vẫn còn tà tâm.
Diệp Tiện không dám múa mép khua môi, ngoan ngoãn cúi đầu xuống, "Vâng tổng giám đốc, lần sau tôi sẽ chú ý đến cách ăn mặc cùng trang điểm, sẽ không tái phạm lỗi tương tự.
"
Cô cầm quần áo quay người, âm thầm cắn răng, từ trong giá áo chọn một bộ nam trang cỡ lớn.
"190/108A"
"Được.
"
Lấy đúng số đo, lần này Bạc Đình Thâm tiếp nhận quần áo tiến vào phòng thay đồ.
Cũng không biết có phải hay không bận tâm