Không đợi Tiểu Lục ngẩng đầu lên, một thân ảnh mảnh khảnh đột nhiên đi ngang qua bên người hắn, sau đó hắn ngạc nhiên phát hiện, tuy người nọ nhẹ nhàng đi ngang qua bên cạnh, nhưng hình như vẫn không kinh động đến mấy con cá gần đây.
Tiểu Lục kinh ngạc ngẩng đầu lên, liền thấy người mới đi ngang qua chỗ hắn, thế mà lại là cô vợ xinh đẹp của lão đại nhà hắn kia?
Đối với người chị dâu xinh đẹp này, tuy Tiểu Lục không nói chuyện được mấy câu, nhưng ấn tượng với cô ta cũng không tệ lắm.
Tuy lúc trước bọn họ cũng nghe không ít lời đồn về chuyện người chị dâu này ngược đãi lão đại của bọn họ, nhưng đúng là lời đồn rốt cuộc chỉ là lời đồn, từ sau khi bọn họ chính mắt trông thấy người này, thì những cái lời đồn đó liền tự sụp đổ.
Bởi vì chị dâu đây không chỉ có xinh đẹp, còn có một tay trù nghệ thực không tồi, đối đãi bọn họ cũng vô cùng vui vẻ thân thiện.
Vì biết bọn họ đều là binh lính cũ dưới tay Thẩm Mộ Quân, buổi tối còn cố ý chuẩn bị thêm cơm cho bọn họ nữa.
Đám Tiểu Lục vốn là muốn giúp lão đại xây nhà, nhưng kết quả mới ngắn ngủi mấy ngày thôi, cả đám đều béo lên một vòng.
Tiểu Lục nhìn thân ảnh nhỏ xinh của Lý Khanh Khanh, cho rằng cô cũng muốn xuống sông xem náo nhiệt, hắn nhịn không được nhìn Lý Khanh Khanh nói: "Chị dâu, nếu chị dâu muốn xem tụi em bắt cá, vậy chị đến tảng đá bên kia đứng xem đi, chỗ đó tầm nhìn khá thoáng đó."
Lý Khanh Khanh nghe được thanh âm phía sau cũng không quay đầu lại, cô vừa tiếp tục hướng về phía trước vừa mở miệng nói: "Tôi tới bắt cá, buổi tối hầm cải chua cho mọi người ăn, ngon lắm."
Tiểu lục nghe vậy sửng sốt một chút, hắn hơi kinh ngạc nói: "Chị dâu, chị......!Chị cũng biết bắt cá hả?"
Lý Khanh Khanh nghe ra nghi ngờ trong giọng nói của hắn, cô giơ giơ cánh tay mảnh khảnh nhìn hắn nói: "Cậu không thể coi thường nữ đồng chí nha, nữ đồng chí chúng tôi cũng rất lợi hại."
Tiểu Lục vừa nghe lời này, tức khắc khẩn trương nói: "Em nào dám coi thường nữ đồng chí chứ, nữ đồng chí cũng có thể đỉnh nửa bầu trời mà.
Em chỉ là......không nghĩ tới chị dâu biết nhiều thứ như vậy, không chỉ biết bắt cá, còn biết làm cá hầm cải chua."
Phùng Sơn Võ đứng bên cạnh Tiểu Lục nghe được đối thoại của hai người, hắn vừa nghe đến ba chữ cá hầm cải chua, liền nhịn không được xen mồm nói: "Cá hầm cải chua ngon lắm nha, lão đại chúng em thích ăn cá nhất.
Lúc trước khi còn ở trong bộ đội, có một anh nuôi trong bếp làm cá kho ngon lắm, chỉ cần lão đại có thời gian liền qua ăn cá ngay."
Tiểu Lục: "Đúng vậy, đúng vậy, năm đó chúng em muốn lấy lòng lão đại, đào rỗng tâm tư nghiên cứu sở thích của anh ấy.
Vốn dĩ chúng em còn tưởng rằng lão đại cái gì cũng không thích, cứ như cái lão hòa thượng vô dục vô cầu vậy.
Mãi đến sau này để ý, thấy lão đại mỗi lần ăn cơm đều ăn cá, chúng em mới hậu tri hậu giác phát hiện lão đại hóa ra cũng có hỉ nhạc như thiên hạ."
Phùng Sơn Võ nghe Tiểu Lục nói như vậy, liền bồi hồi nhớ lại chuyện trước kia ở bộ đội.
Hắn thẳng lưng đứng nhìn mặt sông, vẻ mặt hoài niệm không thôi.
"Kỳ thật chuyện lão đại thích ăn cá, thật sự em cũng không biết chút nào.
Nếu không phải Tiểu Lục quan sát cẩn thận, lấy cái mặt thiết diện không có biểu cảm của lão đại, cả đời chắc chúng em cũng nhìn không ra được."
Lý Khanh Khanh vừa yên lặng cảm thụ động tĩnh trong nước, vừa nghe kỹ câu chuyện của hai người kế bên.
Tôn Diệu Thành hình như cũng từng nói Thẩm Mộ Quân thích ăn cá, bất quá lúc ấy cô cũng không để ở trong lòng.
Hiện giờ nghe được chuyện này từ miệng những người khác một lần nữa, Lý Khanh Khanh nhịn không được liền yên lặng nhớ kỹ.
Lưu Lực lúc này cũng thấy Lý Khanh Khanh, hắn nhìn hai cẳng chân khẳng khiu của Lý Khanh Khanh lộ ra trong nước, vội lên tiếng nói: "Chị dâu, trong nước đều là bùn, chuyện bắt cá vẫn nên để cho chúng em đi."
Lưu Lực từ nhỏ đã được giáo dục là không thể để cho phụ nữ làm mấy việc dơ, việc nặng, những việc đó vẫn nên do những người đàn ông làm thôi.
Nếu như hắn có cô vợ xinh đẹp như Lý Khanh Khanh vậy, chắc chắn không nỡ lòng để cô ấy chạm vào một chút bùn dơ nào.
Lý Khanh Khanh nghe vậy, con ngươi trong trẻo quét hắn một cái, cô cười nhìn Lưu Lực nói: "Tôi không xuống dưới, làm sao bắt cá?"
Lý Khanh Khanh xinh đẹp, nhưng cái loại xinh đẹp này hoàn toàn không giống như Thẩm Lệ Nghiên, xinh đẹp của cô là làm người liếc mắt một cái liền không dời mắt đi được.
Lúc này cô đột nhiên nhoẻn miệng cười, làm chung quanh không ít người đều có chút hoảng thần.
Mà trong đó, liền bao gồm cả cô gái như Lưu Hạ Chí.
Lưu Hạ Chí nhìn nụ cười rực rỡ trên mặt Lý Khanh Khanh, lần đầu tiên phát hiện hóa ra một người xinh đẹp lên, thật sự có thể hấp dẫn luôn cả người đồng giới.
Cô ta nhịn không được ở trong lòng âm thầm chậc lưỡi, đôi mắt hơi ngơ ngác nhìn chằm chằm Lý Khanh Khanh một chút.
Lưu Lực thấy Lý Khanh Khanh không nghe khuyên bảo, có chút bất đắc dĩ ngẩng đầu về hướng trên bờ, hắn muốn nói Thẩm Mộ Quân bảo Lý Khanh Khanh đi lên đi.
Trong dòng sông này cái gì cũng có, vạn nhất làm đứt chân Lý Khanh Khanh, đến lúc đó người đau lòng vẫn là Thẩm Mộ Quân.
Nhưng mà làm Lưu Lực cảm thấy ngoài ý muốn chính là Thẩm Mộ Quân vẫn luôn đứng dưới bóng cây cạnh bờ sông nhìn, nhưng hắn lại không có bất luận ý tứ gì muốn ngăn cản.
Hiện giờ Thẩm Mộ Quân đã có thể tự mình đứng thẳng, tuy vết thương trên chân trái hắn không cho phép hắn đứng quá lâu, nhưng trình độ khôi phục như vậy vẫn làm người thực vui vẻ.
Lý Khanh Khanh kỳ thật cũng không thích nhúng mình vào trong bùn, nhưng hiện tại cô là dị năng giả hệ thủy, khi xuống nước có thể sử dụng nước sông khẽ nâng cơ thể lên.
Cái cảm giác này giống như một loại công phu gọi là "Thủy thượng phiêu" ở cổ đại.
Nhưng mà Lý Khanh Khanh cũng không có bay lờ đờ trên mặt nước, chỉ là sử dụng nước nâng mình cách mặt bùn ở đáy sông một chút xíu thôi.
Bởi vì nước chung quanh đều bị mọi người làm cho vẩn đục, cho nên mọi người cũng không ai nhìn thấy rõ tình hình dưới đáy nước, không nhìn được tình huống của Lý Khanh Khanh lúc này.
Lưu hạ Chí nhìn Lý Khanh Khanh đứng ở trong nước, nhịn không được đầy mặt hâm mộ nói: "Chị Thanh Thanh, em thật hâm mộ chị nha, nếu em biết bơi tốt được như chị, em nhất định nhảy xuống sông vùng vẫy một hồi."
Lý Khanh Khanh nghe vậy cười khẽ một chút, cô hơi hơi ngước mắt nhìn Lưu Hạ Chí một cái nói: "Về sau có cơ hội, chị có thể dạy em bơi lội."
Chuyện dạy người bơi này, Lý Khanh Khanh vẫn thập phần tự tin.
Cô cảm thấy nếu có thời gian, còn phải dạy hai đứa nhỏ trong nhà bơi luôn mới được.
Rốt cuộc thì sau này nhà bọn họ sẽ ở gần bờ sông,lỡ như ngày nào đó không cẩn thận rớt vào trong nước, bọn nhóc cũng có thể có năng lực tự bảo vệ mình.
Mấy người Phùng Sơn Võ nghe hai người nói chuyện, cảm đám đều kinh ngạc mà nhìn Lý Khanh Khanh.
Hóa ra chị dâu này của bọn họ không chỉ biết bắt cá, biết nấu cơm, còn là một người bơi lội rất lão luyện sao?
Lý Khanh Khanh mượn một cây gỗ đầu nhọn trong tay một người khác, sau đó dưới ánh mắtnhìn chăm chú của mọi người, bình tĩnh ném vào trong nước một cái.
Chờ đến khi cô nhặt lại cây gậy gỗ giơ lên, thì trên đầu kia đã có một con cá mè to béo.
Mọi người đều bị một màn trước mắt dọa cho ngây người, tuy rằng ai cũng biết Lý Khanh Khanh học từ Thẩm Mộ Quân không ít bản lĩnh, cũng từng nhìn thấy Lý Khanh Khanh một gậy gập chết con lợn rừng, nhưng mà hiện giờ nhìn thấy bộ dáng cô bắt cá nhẹ nhàng như vậy, vẫn nhịn không được cảm thấy người phụ nữ này thật sự quá lợi hại.
Kỳ thật lấy dị năng hiện tại của Lý Khanh Khanh, cô có thể không cần bất luận công cụ gì cũng có thể nhẹ nhàng bắt được mấy con cá.
Nhưng từ sau khi sự kiện lợn rừng kia, Lý Khanh Khanh liền nhận thức được mình đã quá sơ ý, làm người khác hoài nghi, nên để không tiếp tục gây thêm phiền toái, cô mới làm bộ làm tịch cầm thêm cây gậy gỗ.
Lý Khanh Khanh chỉ bắt hai con cá, liền trả gậy gỗ lại cho người kia.
Dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, cô xách theo hai con cá kia đi lên bờ.
Thẩm Mộ Quân nhìn Lý Khanh Khanh đi chân trần lên bờ sông, lặng lẽ cầm đôi giày của cô đi về phía trước.
Hắn nhìn thấy trên đôi bàn chân đáng yêu trắng nõn của cô có dính mấy cọng cỏ và bùn đất, liền kéo cô ngồi vào trên tảng đá một bên.
Hắn biết Lý Khanh Khanh rất thích sạch sẽ, liền bảo cô ngồi yên trên tảng đá một chút, sau đó khom lưng giúp cô vẩy nước rửa sạch chân, rồi mới mang đôi giày xăng đan vào cho cô.
Ngay từ đầu Lý Khanh Khanh muốn cự tuyệt, cô