CHƯƠNG 112:
Fan: ? ? ? ? ? ? ? ?
Lời vừa nói ra, không chỉ có mỗi fan hâm mộ bị chấn động mà ngay cả Trương Nhã và Giản Viên Viên đang yên lặng ngồi bên cạnh chơi điện thoại cũng ngây ngốc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô ấy bị sự kinh ngạc này dọa sợ ngã từ trên sô pha xuống dưới đất.
Giản Viên Viên: “Không sao chứ?”
Trương Nhã che cái đầu của mình, trợn tròn mắt nhìn Lê Nhất Ninh: “Lê xinh đẹp, cô vừa nói cái gì thế?"
Lúc này fan càng kích động hơn cả Trương Nhã.
[Mẹ nó mẹ nó mẹ nó!!!!]
[A a a a a a tôi nghe thấy gì thế nghe thấy gì thế này!! Công khai tình cảm sao?!]
[Mẹ tôi ơi!! Hôm nay lượng tin tức lộ ra trong buổi livestream này lớn quá rồi đó!! A a a a a a a!!]
[A a a a a a a a a a!!!!]
[Có ai ghi âm lại không!! Tôi phải xác định lại xem có nghe nhầm không!!]
[Trời ơi!! Cô Lê công khai thừa nhận yêu Hoắc Thâm?! Tin tức kinh thiên động địa!!!! A a a a a a a yêu rồi!!!]
[Đợi đã!! Cô Lê là đang tỏ tình với thầy Hoắc phải không!!! Hình như thầy Hoắc cũng đang xem live!! Tài khoản 11111 đó mau xuất hiện đi thầy Hoắc!!]
Trước mắt 11111 xuất hiện là chuyện không thể nào.
Hoắc Thâm ngẩn người nhìn người trong màn hình, gương mặt cô nhuốm ý cười cho dù không có trang điểm nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người.
Cả con người cô xinh đẹp đến tỏa sáng.
Rõ ràng vừa mới nói lời chấn động mọi người nhưng cô lại như không cảm thấy gì cả, rất bình tĩnh bắt đầu nói tiếp vấn đề tiếp theo, cũng chẳng quan tâm sau khi mình nói ra những lời này mọi người sẽ nghĩ như thế nào, anh nghĩ ra sao.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đúng là Hoắc Thâm có hơi ngỡ ngàng thật.
Rõ ràng tối qua còn là chưa chịu công khai, sao chỉ mới ngủ một giấc dậy đã thay đổi rồi.
Thậm chí còn nói ra hết những lời chưa từng nói với mình.
Tuy đúng là đang nói cho mình nghe.
Lê Nhất Ninh biết mình đang xem live.
Nghĩ vậy, Hoắc Thâm bị hành động này của cô chọc cười, quả nhiên không hổ là bà Hoắc của anh.
Thấy thế, Hoắc Thâm ngước mắt nhìn về phía Lâm Thuận Bân đang đi vào: “Hôm nay có chuyện gì quan trọng không?”
Lâm Thuận Bân chưa xem livestream, đương nhiên không rõ xảy ra chuyện gì.
Anh ta sững người một lúc: “Không nhiều lắm, đều là những công việc thường lệ, lát nữa còn có một hội nghị.”
Hoắc Thâm đứng dậy, lấy áo vest trên thành ghế vừa mặc vừa nói: “Lùi sang ngày mai.”
Lâm Thuận Bân ngơ ngác, nhìn anh khó mà tin nổi: “Hoắc tổng ngài đây là muốn trốn việc ạ?”
Nghe xong, Hoắc Thâm bật cười.
“Phải.”
Lâm Thuận Bân: “……”
Sau khi Lê Nhất Ninh nói câu đó xong thì nhận được không ít tin nhắn oanh tạc.
Cô liếc nhìn một lượt, chỉnh điện thoại về chế độ im lặng rồi tiếp tục ôm ipad livestream.
“Chúng ta vừa nói đến đâu rồi?”
Fan hâm mộ: ? ? ? ?
Sao cô lại có thể bình thản như vậy!!
Cô nhìn đạn mạc đang bay qua, cong môi lên, cố ý hỏi: “Không nói nữa sao?”
Cô làm bộ làm tịch nói: “Nếu mọi người không nói nữa, vậy buổi live của tôi kết thúc ở đây nhé được không?”
Lời vừa nói ra, fan lập tức ồn ào lại.
[Không muốn không muốn!!]
[Hu hu hu tiếp tục nói tiếp tục nói!!]
[Cô Lê mau thỏa mãn lòng tò mò của bọn em đi! Chị và thầy Hoắc ở bên nhau rồi phải không, ở bên nhau từ lúc nào thế!!]
[Hu hu hu đừng hỏi nữa, tôi cảm thấy nếu hỏi nữa cô Lê sẽ không tiếp tục nữa huhuhuhu, khiêm tốn.jpg]
[Em không muốn không muốn không muốn, cô Lê em tặng quà cho chị, chúng ta nói tiếp đi.]
Lê Nhất Ninh cười, cô thong thả nói: “Tặng quà thì không cần đâu, cô Lê có tiền mà.”
Cô chớp mắt nói: “Trừ quà của vị 11111 giàu có kia ra tôi sẽ nhận, mọi người đừng tặng quà cho tôi nhé, giữ tiền đó lại mua đồ ăn ngon cho bản thân, mua chút quần áo đẹp đẽ để mặc, cô Lê không thiếu tiền, biết không?”
Đây có lẽ là nữ nghệ sĩ đầu tiên ngang nhiên nói với công chúng rằng bản thân không thiếu tiền.
Cô không giống những người giả tạo nói không cần tặng quà gì đó, Lê Nhất Ninh là dùng sự thật đến nói với mọi người cô không thiếu tiền thật.
Nói xong, Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi lại bổ sung: “Đầu tiên tôi phải nói rõ một chút, về nơi mà tôi sắp cho mọi người xem, không phải vì muốn khoe khoang mà chỉ đơn thuần muốn nói với mọi người, không cần tặng quà cho tôi, cô Lê có tiền thật.”
Cô nhìn đạn mạc: “Hỏi tôi không thiếu tiền thì vào giới giải trí làm gì đúng không, vì thích thôi, có một sở thích đã rất khó cho nên mới bước vào.”
“Có điều giới giải trí không tốt như mọi người tưởng tượng, đương nhiên cũng không tệ như mọi người nghĩ, ấm lạnh tự biết, cố gắng là được.”
Tiếp sau đó, Lê Nhất Ninh chọn vài câu hỏi đơn giản để trả lời, còn như những câu như hỏi cô và Hoắc Thâm đang có quan hệ gì thì cô chẳng hề quan tâm trả lời.
Cô đã nói rõ ràng rành mạch với mọi người rồi.
Lê Nhất Ninh cô không chỉ thích Hoắc Thâm mà còn yêu Hoắc Thâm nữa.
Còn như yêu lúc nào, thật ra bản thân Lê Nhất Ninh cũng chẳng thể nói rõ được.
Tóm lại, yêu rồi chính là yêu rồi.
Không hối hận, dù sau cũng lấy làm tự hào.
Người cô yêu xuất sắc như vậy tài giỏi như vậy, ánh mắt của mình thật tốt.
Sau khi giải đáp xong, Lê Nhất Ninh vừa định giới thiệu nhà mình cho mọi người biết thì cửa phòng bị gõ.
Cô quay đầu, chú Hứa ho một tiếng: “Tiểu thư, dưới lầu có người tới.”
“Hả?”
Lê Nhất Ninh sững người, cảm thấy