CHƯƠNG 63:
Fan trong kênh trực tiếp như lọt trong sương mù, không ít người xem không hiểu trò chơi này là như thế nào.
[Không hiểu, tại sao Lê Nhất Ninh bị ‘chết’ vậy, cô ấy ‘chết’ rồi thì còn gì để xem chứ!]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Hu hu hu hu Lê hài bựa cứ vậy mà bị ‘giết’ rồi?]
[Hình như tôi hiểu quy tắc trò chơi của tập hôm nay rồi này, hình như mỗi một nhóm đều có một người sói, bọn họ đã kết đồng minh rồi, người sói không bị phát hiện ra thân phận và bị người giấu tên tố cáo thì có tư cách chọn một người để ‘giết’, mà Lê Nhất Ninh không may rút trúng thân phận thường dân cho nên cô ấy bị ‘giết’?]
[Sao tôi cảm thấy không có đơn giản như vậy đâu, các người sói sao có thể tập họp lại chứ?]
[Bọn họ nhất định có mật hiệu riêng gì đó.]
[Vẫn không hiểu lắm.]
……
Lúc này, Lê Nhất Ninh bị dẫn đi rồi.
Cô ‘hừ’ một tiếng làm ra vẻ tức giận, hung hãn nói: “Là ai, có bản lĩnh thì ra mặt đi, đừng có chơi trò giấu mặt ở sau lưng được không, tại sau lại lén lút ‘giết bỏ’ tôi chứ, mấy người cứ như vậy tôi sẽ không cho mấy người đồ ăn đâu!”
Mặt người áo đen không có biểu cảm.
Thẳng đến khi bị ném vào một căn phòng khác rồi, anh quay phim mới thay mặt đặt câu hỏi: “Cô Lê, cô cảm thấy là ai bỏ phiếu ‘giết’ cô?”
Lê Nhất Ninh mỉm cười: “Còn cần phải hỏi sao?”
“Hả?”
“Cô Trần chứ ai.”
Anh quay phim: “? ? ?”
Khán giả trong kênh trực tiếp: ? ? ?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Trần Dạng Dạng sao? Không phải chứ.]
[Sao có thể là Trần Dạng Dạng chứ?]
[Sao tui cảm thấy Lê Nhất Ninh giống như rất có lòng tin vậy chứ, là tôi bị ảo giác sao?]
[Hu hu hu không hiểu, trí thông minh của tui không đủ dùng.]
[Lầu trên, thật ra rất đơn giản, chính là các người sói đều biết đối phương là ai cả rồi, nhà tiên tri có lẽ là đã dự đoán ra thân phận của mọi người cả rồi nhưng tạm thời không nói với chúng ta, mọi người đã quên rồi sao, mới đầu lúc Châu Trình lấy một tấm thẻ viết chữ đấy, tôi hoài nghi sâu sắc anh ấy chính là nhà tiên tri……]
Lời phân tích của dân mạng rõ ràng đâu ra đấy.
Còn trò chơi thì vẫn tiếp tục.
Lê Nhất Ninh không hề cảm thấy gấp gáp, cô im lặng ngồi trên thảm nghỉ ngơi.
Giữa chừng còn biểu diễn cho mọi người một giấc ngủ trưa.
Tới lúc sập tối, trò chơi bước vào giai đoạn kết thúc.
Đúng lúc này, khi mọi người đang cảm thấy vui mừng thì loa phát thanh đột nhiên tuyên bố: “Lê Nhất Ninh sống lại, Tiết Thanh Thanh, Châu Trình, Dịch Tử Mặc bị ‘giết’. Bên người sói giành chiến thắng.”
Tất cả mọi người: ? ? ?
Xảy ra chuyện gì ? !
Lê Nhất Ninh quay đầu nhìn hai khách mời mới bị ‘giết’ trước đó, cười nói: “Xin lỗi nhé.”
Hai người: “? ? ?”
“Cô Lê ? ? ?”
“Đây là xảy ra chuyện gì?”
Từ Tử Tịnh nhìn cô: “Cô không phải là dân thường sao?”
“Tôi có nói tôi là dân thường lúc nào?”
Lâm Uy nghẹn một cái: “Vậy trước đó không phải Châu Trình ‘giết’ cô sao?”
Anh ta luôn cho rằng Châu Trình là người xấu đó.
“Không phải.”
Lê Nhất Ninh: “Đợi những khách mời khác tới đây thì biết ngay thôi.”
Fan trong kênh trực tiếp sắp bị màn đảo ngược này xoay vòng vòng, hoàn toàn không hiểu là xảy ra chuyện gì.
[Móa nó, tại sao còn có chuyện sống lại ở đây?]
[Mọi người không nhìn thấy sao, trước đó Triệu Khê nhặt được một tấm thẻ á, ban đầu tổ chương trình đã nói rồi, có thẻ hồi sinh thì cũng có thẻ tử vong.]
[Tôi không có xem kỹ đoạn đó nữa!! Nhưng điều tôi tò mò là, người sói là ba vị nào?]
[A a a hình như tôi biết đáp án rồi, người sói là Triệu Khê, Trần Dạng Dạng và Lê Nhất Ninh. Mọi người không phát hiện sao, từ ngữ mấu chốt của ba người họ là giống nhau, trò chơi người sói ban ngày giết người nhất định không thể chơi kiểu mắt nhắm mắt mở bởi vì bọn họ đều tách riêng ra, nhưng bọn họ có thể có từ ngữ mấu chốt, bọn họ đều lấy được tờ giấy nhỏ, tôi có xem đoạn đối thoại lúc họ ở cạnh nhau, chỉ có Lê Nhất Ninh Trần Dạng Dạng và Triệu Khê là trò chuyện cùng một đề tài đó chính là ăn!!]
[Ôi đệt, nghĩ kỹ lại cảm thấy khủng bố cực điểm, hình như đúng là có như vậy thật, những người còn lại đều không quan tâm đề tài ăn uống của họ.]
[A…… Vậy ban đầu Lê Nhất Ninh là bị ai ‘giết’ vậy?]
[Lê Nhất Ninh giỏi quá! Tui bắt được điểm đáng yêu và thông minh của cô ấy rồi.]
……
Đợi lúc dân mạng đoán ra thì những người khác cũng đã biết vấn đề nằm ở đâu rồi.
Dịch Tử Mặc nhìn mấy người bọn họ: “Mọi người là người sói?”
Lê Nhất Ninh và bọn Triệu Khê đưa mắt nhìn nhau một cái: “Phải.”
Châu Trình: “…… Không phải, mọi người sao có thể chính là người sói chứ, cô không phải bị cô Trần ‘giết chết’ sao?”
“Không phải.”
Lê Nhất Ninh cười: “Ám hiệu tôi cho anh lúc bị dẫn đi là giả đó.”
Châu Trình: “? ? ? Vậy tôi còn đi bỏ phiếu ‘giết’ luôn thầy Từ rồi! !”
Từ Tử Tịnh đứng bên cạnh nói bằng giọng tiếc hận: “ Lời của phụ nữ không thể tin, thầy Châu bây giờ anh mới biết sao?”
Mọi người: “……”
Tiết Thanh Thanh nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Vậy ai là người giết tôi?”
Triệu Khê: “Tôi.”
Tiết Thanh Thanh: “…… Tôi vẫn không hiểu.”
Lâm Uy đứng bên cạnh im lặng chốc lát, giải thích một cách dễ hiểu: “Quy tắc trò chơi rất đơn giản, Lê Nhất Ninh biết trong tay Triệu Khê có thẻ hồi sinh cho nên liên kết với Trần Dạng Dạng để Trần Dạng Dạng đi bỏ phiếu ‘giết’ mình, cứ như vậy thì có thể dời đi lực chú ý của mọi người, cô Lê luôn đi cùng với cô Trần, quan hệ của hai người rất thân thiết chưa có ai nghi ngờ qua cô Trần, bởi vì nếu thật sự muốn ‘giết’ cô ấy thì cô Trần sớm đã ra tay rồi, hơn nữa……”
Anh ta nhìn Trần Dạng Dạng một cái: “Cô Trần làm không được chuyện ‘giết’ bạn bè của mình, cho nên chỉ có một khả năng, là cô Lê chủ động yêu cầu vì để giành được thắng lợi.”
Nói xong, anh ta tò mò nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Nhưng tôi có một vấn đề, là làm sao cô biết được Triệu Khê may mắn nhặt được thẻ hồi sinh?”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh cười cười: “Chuyện này thì cần mọi người nghiêm túc xem lại một lượt rồi, có lẽ là lúc tôi và cô Triệu thảo luận chuyện ăn uống mà mọi người đều không chú ý đến.”
Mọi người: “…….”
Đúng là không có chú ý thật.
Lúc Lê Nhất Ninh và Triệu Khê nói chuyện ăn uống, hai người họ còn nói sang chuyện khác nhưng không một ai chú ý tới.
Cũng đúng lúc đó, Lê Nhất Ninh nhìn thấy đồ Triệu Khê làm lộ ra, sau đó cô đưa mắt ra hiệu với Trần Dạng Dạng để cô ấy lén lút đi bỏ phiếu ‘giết’ mình, giành được sự tín nhiệm.
“Từ ngữ mấu chốt của mọi người là gì?”
Lê Nhất Ninh: “Có liên quan đến ăn.”
Cô nói: “Bằng không tại sao tổ chương trình lại ném tôi tới cửa hàng nhỏ đó chứ.”
“Vậy cô Trần cũng bị ném tới cửa hàng sao?”
“Không có, nhưng tôi nhìn thấy một tiệm cà phê, bọn tôi còn định đi uống cà phê nữa cơ nhưng bị nhốt ở rạp xem phim xem mọi người chơi trò chơi đó.”
Mấy người còn lại: “……”
Giờ phút này, họ chỉ muốn im lặng thôi.
Một trò chơi rõ ràng rất đơn giản nhưng lại bị họ chơi thành phức tạp không nói, trong lúc chơi còn không mang theo não thì đúng là thành câu chuyện cười cho fan rồi.
Nhưng thật ra, nếu không tại lúc bị giải đi Lê Nhất Ninh nhìn Từ Tử Tịnh một cái, Châu Trình cũng không đến mức chọn Từ Tử Tịnh lúc được hỏi muốn bỏ phiếu ‘giết’ ai rồi, còn những người khác…… cũng là bị ánh mắt đó của Lê Nhất Ninh đánh lệch hướng giống như vậy.
Sau khi xem xong cả tập trò chơi này, các fan đều kinh ngạc rất lâu.
[Trời ạ, thì ra trong lúc âm thầm Lê Nhất Ninh đã làm ra nhiều động tác nhỏ như vậy sao?]
[Mẹ của tôi ơi, bây giờ nhớ lại một chút, hình như mỗi một chuyện Lê Nhất Ninh làm đều không uổng phí nhưng lại không hợp với phong cách.]
[Giỏi quá!! Thì ra Lê Nhất Ninh thông minh tới như vậy?]
[A a a a a a đột nhiên cảm thấy tổ hợp Lê Nhất Ninh và cô Trần rất feeling, hu hu hu, muốn ghép hai người này thành couple.]
[Bà chị lầu trên, thầy Hoắc đang cảnh cáo!!]
[Bây giờ phát hiện…… Thầy Hoắc thích Lê Nhất Ninh là có nguyên nhân sao? ?]
……
Mọi người thảo luận sôi nổi.
Bởi vì chiến thắng, bên Lê Nhất Ninh có quyền để bên thua làm một việc.
Dịch Tử Mặc liếc nhìn cô, hỏi đơn giản: “Muốn bọn tôi làm gì?”
Lê Nhất Ninh còn chưa kịp nói thì loa phát thanh lại vang lên: “Xét thấy các người sói Lê Nhất Ninh có biểu hiện quá đáng, vì để bồi thường cho các nhà tiên tri nên đảo ngược nhiệm vụ.”
Lê Nhất Ninh: “? ? ?”
Ông nói gì, có bản lĩnh thì nói lại lần nữa xem.
Ở bên cạnh Châu Trình ha ha cười lớn, nhìn Lê Nhất Ninh nói: “Bất ngờ không, đạo diễn tổ chương trình của bọn tôi chính là thích làm những chuyện như vậy.”
Lê Nhất Ninh: “……”
Trần Dạng Dạng không còn gì để nói, nhịn không được hỏi: “Dựa vào đâu chứ?”
Đạo diễn: “Không dựa vào cái gì, quy tắc trò chơi chính là như vậy!”
Nghe xong, mấy người còn lại nhìn bọn họ.
Triệu Khê ho một tiếng: “Nói đi, muốn làm nhiệm vụ gì, phải đơn giản à nha.”
Từ Tử Tinh cười: “Được thôi, hôm nay thua rồi nhưng tốt xấu gì cũng không cần làm nhiệm vụ.”
Anh ta nghĩ ngợi một chút rồi chỉ về