CHƯƠNG 77:
Thế còn chưa hết, Lê Nhất Ninh xem bình luận trên mạng, Tống Tĩnh nói với cô phía nhãn hàng còn định tổ chức một hoạt động cho cô.
Tuy trước kia cũng từng có nhưng lúc đó đều là người đại diện được định trong nhiều tháng, mà lần này…… vừa quay đầu thì đã nhanh chóng tổ chức hoạt động rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Tĩnh nói: “Lần này Đồng Nhiễm làm sao cũng không ngờ tới, làm thế ngược lại còn trải đường cho em.”
Lê Nhất Ninh: “…… Em cũng không ngờ tới ạ, đã quyết định thời gian chưa ạ?”
“Tuần sau, ở ngay trong thành phố này.”
Tống Tĩnh nói: “Những việc khác còn trong quá trình bàn bạc, mấy ngày nay em có chuyện gì không?”
Lê Nhất Ninh không có việc gì, cô cười cười: “Có chuyện ạ, em muốn ra ngoài chơi.”
“Cái gì?”
Lê Nhất Ninh xoa lỗ tai, chột dạ không thôi: “Có một show gửi thư mời tới, em qua đó với bạn em, đúng lúc cũng không có công việc.”
Thật ra có rất nhiều show tìm cô nhưng Lê Nhất Ninh không có hứng thú, trước đó là bận quay phim không có cách nào đi được.
Nay không dễ gì mới có một tuần nhàn rỗi đương nhiên cô muốn đi rồi, cộng thêm Giản Viên Viên và Trương Nhã đang ở bên đó đợi cô, Lê Nhất Ninh có chút vội không kịp đợi rồi.
“Được rồi, vậy em cứ đi.”
Tống Tĩnh ngừng một lúc: “Chú ý an toàn, đừng gây ra tin đồn gì.”
“Không đâu ạ.”
Lúc này, Tống Tĩnh đột nhiên thở dài một hơi: “Đột nhiên chị cảm thấy……”
“Gì ạ?”
“Trước kia nếu đổi chương trình quán trọ thành trực tiếp bảy mươi hai tiếng tốt biết bao nhiêu, nay em trực tiếp cho mọi người xem show hoặc là cho mọi người xem nhà của em, có lẽ sẽ có nhiều người cảm thấy hứng thú.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lê Nhất Ninh nghẹn.
Cô dở khóc dở cười, chốc lát sau mới lẩm bẩm nói: “Vậy không biết mọi người có hứng thú với nhà em…… hay là cảm thấy hứng thú với nam chủ nhân trong ngôi nhà đó của em nhỉ.”
Tống Tĩnh cười.
Nháo một lúc, Lê Nhất Ninh nghe Tống Tĩnh dặn dò xong rồi cúp máy.
Thật ra lần này, nếu Hoắc Thâm có ở nhà thì Lê Nhất Ninh sẽ không chạy ra ngoài chơi đâu, nhưng Hoắc Thâm không ở nhà cô cũng không muốn ở trong căn nhà trống vắng nữa.
Nghĩ cũng không cần nghĩ, Lê Nhất Ninh nói với chú Hứa một tiếng xong, chú Hứa vội vàng sắp xếp máy bay tư nhân cho cô ra nước ngoài.
Ngủ một giấc thức dậy, Lê Nhất Ninh đã ở Paris rồi.
*
Khí hậu của Paris không bằng trong nước, nhưng không lớn lắm.
Lúc này trời đã vào thu rồi, mùa hạ cũng dần dần lui đi mùa thu ụp tới, ngược lại phong cảnh rất đẹp.
Lê Nhất Ninh xuống khỏi máy bay tư nhân, cô mặc một chiếc áo khoác kiểu dáng đơn giản mang một đôi boot cổ thấp, tóc xoăn dài, mặt mày xinh đẹp, cho dù là đang ở nước ngoài nhưng cũng thu hút người ta chú ý.
Không ít người đặt mắt lên người cô, cô kéo kính mát xuống nhìn thấy cách đó không xa có hai người đang vui mừng vẫy tay với cô.
“A a a a a a Ninh đáng yêu! !”
“Ninh Ninh, bên này.”
Lê Nhất Ninh phì cười, phía sau có hộ vệ đẩy hành lý cho cô.
Cô mỉm cười đi tới bên cạnh hai người, nhịn không được hỏi: “Sao hai cậu lại kích động như vậy?”
Trương Nhã liếc cô một cái: “Cô nhìn thấy bọn tôi không kích động sao?”
Lê Nhất Ninh nhướng nhướng mày: “…… Tôi bình thường, không có cảm giác gì.”
Trương Nhã: “…… Hừ.”
Lê Nhất Ninh cười, nhìn hai người: “Có đem đồ ăn cho hai người này.”
Mắt Giản Viên Viên và Trương Nhã sáng ngời: “Đầu bếp nhà các cậu làm hả?”
Lê Nhất Ninh: “……”
Cũng không biết là chuyện gì, hai người họ luôn nhớ nhung không quên vị đầu bếp nhà Lê Nhất Ninh.
Cô cười, gật đầu: “Đúng vậy, lát nữa hâm lại là có thể ăn, nhưng mùi vị khẳng định không còn ngon như lúc đầu.”
“Không sao cả.” Giản Viên Viên khoát khoát tay nói: “Mình cực kỳ muốn về nước ăn này nọ, nếu không phải cậu nói cậu tới thì lát nữa bọn mình đã bay về nhà rồi.”
“Đi thôi.”
“Được.”
Nơi ba người ở không phải là khách sạn.
Gia đình ba người ở bên này cũng có tài sản, đương nhiên vượt trội nhất vẫn là nhà của Lê Nhất Ninh.
Trước khi cô tới chú Hứa đã liên lạc cho cô xong cả rồi, là căn nhà lúc Hoắc Thâm qua đây thưởng ở.
Có điều…… Lê Nhất Ninh không ngờ tới, chú Hứa cho người dọn chỗ ở cho cô lại là một tòa biệt thự xa hoa cỡ lớn.
Mấy người họ nhìn tòa biệt thự trước mặt, đưa mắt nhìn nhau.
Trương Nhã im lặng mấy giây, yếu ớt nói: “Không hổ là chú Hứa, chỉ muốn cho bà chủ thứ tốt nhất.”
Lê Nhất Ninh: “……”
Giản Viên Viên: “Đừng phụ lòng tốt của chú Hứa, mau vào đi.”
Ngừng lại chốc lát, cô quay đầu nhìn Lê Nhất Ninh: “Ở trong nhà này sẽ không bị lạc đường chứ?”
Lê Nhất Ninh suy nghĩ rất nghiêm túc, nhìn bọn họ: “…… Bất cứ lúc nào cũng giữ điện thoại để liên lạc?”
“……”
Tòa biệt thự này còn lớn hơn cả trong tưởng tượng, sau khi đi vào, bên trong có quản gia chuyên dụng đón tiếp còn mang theo một vài người làm đứng thành hai hàng, giống như các gia tộc lớn thời xưa vậy, nhìn thấy Lê Nhất Ninh đi ở giữa thì đồng thanh hô một câu: “Chào bà chủ.”
Lê Nhất Ninh: “……”
Đi thẳng vào bên trong, Giản Viên Viên và Trương Nhã trực tiếp ngồi trên tấm thảm thoải mái, không biết phải nói sao: “Đáng sợ quá đi.”
Hai người cũng là nhà giàu có tiếng, nhưng bởi vì là công chúa nhỏ trong nhà không cần làm trận thế lớn như vậy, đoan trang cái gì đó đối với các cô ấy mà nói chỉ cần làm theo ý mình thích là được cũng không coi trọng đến mức như vậy, nhưng Lê Nhất Ninh thì khác…… vợ của Hoắc Thâm, thân phận này có rất nhiều ý nghĩa khác biệt.
Những cấp bậc lễ nghi này, đương nhiên cũng không giống rồi.
Lê Nhất Ninh hơi buồn cười, nhưng lại cảm thấy không biết nói gì hơn.
“Đừng nói là các cậu, đến mình cũng cảm thấy…… đáng sợ nữa là.”
Cô nhớ tới bộ dạng bình tĩnh vừa rồi của mình, có lẽ không xảy ra sai sót gì quá lớn.
“Hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mốt đi xem show.”
“OK.”
Buổi tối, Lê Nhất Ninh gọi video call với Hoắc Thâm một lúc.
Hai người đều xuất ngoại rồi nhưng không cùng thành phố nên không cách nào gặp mặt được.
Hoắc Thâm nhìn ý cười trên mặt cô, khẽ cười một tiếng: “Vui vẻ như vậy?”
Lê Nhất Ninh chớp chớp mắt: “Đúng vậy, anh không vui sao?”
Hoắc Thâm nhướng mày: “Vui chứ.”
Hai người nhìn nhau mỉm cười.
Hoắc Thâm hỏi đơn giản: “Ngày mai có dự định gì?”
“Điều chỉnh lệch múi giờ trước, sau đó sẽ ra ngoài dạo phố với bọn Viên Viên.”
Hoắc Thâm gật đầu: “Được.”
Anh nghĩ ngợi, nhìn cô nói: “Đừng đi lạc mất, vệ sĩ đi theo.”
“Em biết mà.”
Hoắc Thâm phải bận, Lê Nhất Ninh không làm phiền anh nữa, sau khi kết thúc cuộc gọi, Tống Tĩnh gửi tin nhắn tới cho cô.
Tống Tĩnh: [Tới rồi?]
Lê Nhất Ninh: [Vâng ạ, có chuyện gì vậy chị tống.]
Tống Tĩnh: [Có mang theo sản phẩm chăm sóc da không?]
Lê Nhất Ninh: [Có mang, sao vậy ạ.]
Thứ Tống Tĩnh hỏi đương nhiên là dòng sản phẩm cô đại làm đại diện.
Tống Tĩnh trực tiếp gọi điện thoại tới, nhìn cô nói: “Vừa rồi chị có nhìn thử, weibo của em đã được năm trăm vạn fan rồi, phát phúc lợi cho fan đi, vừa hay cũng tuyên truyền cho hoạt động vào tuần sau, thời gian định xong rồi.”
Chị nhìn Lê Nhất Ninh: “Dù sao em cũng đã xuất ngoại rồi, bằng không làm một buổi trực tiếp cho mọi người xem? Cứ phát trực tiếp cách chăm sóc da đi.”
Chị biết làn da của Lê Nhất Ninh tốt, với tình hình của cô bây giờ dù có để mặt mộc phát trực tiếp cũng có vô số fan nhan sắc vào liếm màn hình. Càng đừng nói để như vậy phát trực tiếp, chủ yếu là trực tiếp tốt thì sẽ có sự trợ giúp lớn, fan qua đường chuyển thành fan chân chính cũng không tệ.
Trước kia Tống Tĩnh từng thấy không ít nghệ sĩ bởi vì phát trực tiếp tự hắc mình cùng một số tài nghệ khác tạo được ấn tượng tốt trong lòng dân mạng.
Hiện nay những