CHƯƠNG 94:
Lời bày tỏ của cô khiến anh không kịp trở tay.
Khả năng nói lời âu yếm của cô Lê có tiến bộ rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hoắc Thâm: “……”
Anh im lặng mấy giây, hỏi bằng giọng dịu dàng: “Vậy mà em còn để anh yên tâm ở nhà sao?”
Con ngươi của Lê Nhất Ninh đảo một vòng, cô cười nói: “Đương nhiên.”
Cô nói: “Chính vì muốn anh yên tâm ở nhà nên em mới nói như vậy mà.”
Hoắc Thâm bất lực, híp mắt mỉm cười: “Xác định là như vậy?”
Lê Nhất Ninh chu môi, ý cười dập dềnh trong mắt, nhìn chăm chăm trần nhà thừa nhận: “Đúng vậy.”
Hoắc Thâm dở khóc dở cười: “Tin em.”
Lê Nhất Ninh cười: “Đó là tất nhiên, anh phải tin em chứ.”
Cô ngừng lại chốc lát, hạ giọng hỏi: “Ngày mai anh có bận gì không?”
Hoắc Thâm nói lịch trình công việc ngày mai của mình cho cô nghe, liệt kê toàn bộ những việc mình xử lý mình làm rồi đều báo cáo tỉ mỉ một lượt.
Đối với Lê Nhất Ninh, trước giờ Hoắc Thâm chỉ có cưng chiều và cưng chiều thôi.
Bởi vì chút xích mích nhỏ trong thời gian trước mà tình cảm của hai người có vẻ như càng lúc càng tốt hơn trước.
Đương nhiên, đấy chỉ là cảm giác của một mình Lê Nhất Ninh, còn tình huống thực tế thì cô không dám nói tốt trăm phần trăm.
Về chuyện đó…… đến giờ hai người vẫn lựa chọn trốn tránh không đi giải thích.
Cô nghĩ, nếu Hoắc Thâm không hỏi nữa thì cứ xem đó là một bí mật đi. Giải thích hay hờn giận nhau đều không cần thiết, cứ thuận theo tự nhiên là được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi nghĩ thấu đáo, cả người Lê Nhất Ninh nhẹ nhõm không ít.
……
Hai người trò chuyện một hồi, thấy thời gian khá muộn rồi lại nghĩ tới ngày mai Lê Nhất Ninh phải đi tham gia nghi thức khai máy, lúc này mới cúp điện thoại trong lưu luyến.
Ngày hôm sau, là ngày chính thức khai máy.
Bộ phim này khai máy khá rầm rộ nhưng cũng chẳng phô trương tới đâu cả, có điều có truyền thông phóng viên chú ý tới, nghĩ đương nhiên…… fan hâm mộ cũng rất quan tâm.
Bởi vì là bộ phim truyền hình do Lê Nhất Ninh và Giang Nguyên đóng vai chính nên bát quái rất nhiều, sao bọn họ không tò mò, không quan tâm cho được chứ.
Cho nên nghi thức khai máy vừa diễn ra, trên mạng lập tức có người tung tin trên diện rộng, còn có hình của hai người đứng cạnh nhau.
Trai xinh gái đẹp, Giang Nguyên mặc một bộ quần áo ngày thường đơn giản, vì để phù hợp với nhân vật nên cách ăn mặc hôm nay trông trẻ trung hơn trước, quần jean màu nhạt và áo sơ mi trắng.
Còn Lê Nhất Ninh càng xinh đẹp sáng chói.
Gương mặt đẹp đẽ của cô khiến người ta nhìn không dời mắt, để cho phù hợp với nhân vật hôm nay cô đặc biệt mặc một chiếc váy xếp nếp và áo dệt kim trông tràn đầy sức sống và xinh đẹp, đôi chân dài vừa trắng vừa thẳng càng khiến người ta yêu thích không thôi.
Bức ảnh hai người đứng cạnh nhau vừa lộ ra, trên mạng ngoài những bình luận mắng chửi nhau ra, còn có một số bình luận mang tầng ý nghĩa khác.
[A a a a a a hôm nay Nguyên Nguyên đẹp trai quá!!]
[Trời ạ, sau tôi cảm thấy hai người này đứng cạnh nhau trong xứng đôi phết nhở.]
[Cái khác không nói, tôi muốn quỳ trước gương mặt này và vóc dáng này của Lê Nhất Ninh rồi, chăm sóc tốt quá rồi đó!!]
[Hai người này đứng cạnh nhau, bỗng có cảm giác hài hòa?]
[Trời ơi, phía trên toàn là bình luận mắng nên tôi không dám nói giờ cuối cùng cũng được nói ra rồi, thật ra tôi khá thích nhan sắc của đôi này đấy.]
Thân làm đương sự, bạn vĩnh viễn không thể nào biết được những suy nghĩ kỳ lạ của dân mạng.
Ví dụ như Lê Nhất Ninh lúc này, cô lấy làm ngơ ngác trước những bình luận nói bản thân và Giang Nguyên rất xứng đôi này.
Bọn họ xứng chỗ nào chứ!
Cô không hề muốn xứng với anh ta được không!!
Tiểu Ngọc ngó sắc mặt của cô, lấy làm lo lắng: “Chị Ninh Ninh, chị ổn chứ?”
Sắc mặt Lê Nhất Ninh u ám mấy phần, lắc lắc đầu: “Không sao.”
Cô ngừng lại, nhìn sang Tiểu Ngọc: “Em đi nói với chị Tống một tiếng, để chị ấy trông giúp hướng gió của bình luận trên mạng.”
“Dạ.”
Đối với mấy tin đồn kiểu này, phần lớn dân mạng đều bị dẫn dắt.
Chỉ cần có người đứng ra nói đừng để ý người thật gì đó, người hâm mộ lý trí một chút sẽ chẳng bị dẫn dắt đi.
Nghi thức khai máy kết thúc, Lê Nhất Ninh bèn theo đoàn đạo diễn đi ăn cơm.
Những diễn viên khác đều tới cả rồi cộng thêm nhân viên công tác, muốn một phòng bao lớn sức chứa ít nhất cũng phải ba bàn người.
Lê Nhất Ninh không quen biết những diễn viên khác, sau khi chào hỏi xong thì yên lặng ngồi một bên.
May là đạo diễn sắp xếp cho nam nữ chính ngồi hai góc khác nhau cho nên cũng đỡ được phần nào lúng túng và khỏi phải tương tác với nhau.
Bên còn lại của Lê Nhất Ninh là nữ phụ - tình địch của cô ở trong phim - tên Lâm Uyển, người rất xinh đẹp trông rất trẻ tuổi có sức sống, bên cạnh nữa là một nam diễn viên tên Tạ Phàm, gương mặt thanh tú nhưng rất cao, đẹp kiểu trong sáng sạch sẽ như ánh mặt trời mà các nữ sinh bây giờ rất thích.
Cô vừa ngồi xuống, Lâm Uyển lập tức dè dặt chào hỏi với cô: “Chào cô Lê.”
Lê Nhất Ninh phì cười, cong môi nhìn cô ấy: “Gọi tôi là Ninh Ninh được rồi.”
Lâm Uyển hít sâu một hơi rồi thở phào nhẹ nhõm: “Được ạ được ạ.”
Lê Nhất Ninh đáp lại cũng chào cô ấy một tiếng.
Ăn cơm chẳng có chuyện gì quan trọng, chủ yếu là để mọi người tiếp xúc với nhau gia tăng độ quen thuộc.
Để cho buổi quay phim ngày mai diễn ra thuận lợi.
Lê Nhất Ninh và Lâm Uyển đều rất biết ăn nói, có lẽ là do tuổi tác của hai người xấp xỉ nhau nên cả hai rất biết tìm chủ đề để nói.
Mặc dù trước đó hai người không hề quen biết đối phương.
Trò chuyện được một lúc, đạo diễn Vương đột nhiên gọi cô: “Ninh Ninh, trò chuyện với nam chính nhiều vào, cảnh quay buổi chiều hy vọng hai người lấy trạng thái tốt nhất để quay.”
Lê Nhất Ninh: “Vâng ạ.”
Giang Nguyên nhìn Lê Nhất Ninh một cái: “Đạo diễn, yên tâm đi.”
Đạo diễn Vương cười híp mắt nhìn hai người: “Diễn xuất của hai người tôi đều yên tâm, cố lên nhé.”
Ăn cơm xong, đoàn người đi về đoàn phim.
Cảnh quay đầu tiên diễn ra trong trường học, đạo diễn đã liên hệ với một trường học gần đó rồi, phải gần hơn một tháng đều tiến hành