Editor: Typard
Beta-er: Hằng Lê
Sấm dậy đất bằng, đại khái cũng chính là như vậy.
Nhưng rõ ràng là Bạch Khởi La ngại sấm đánh không đủ mạnh, tính tiếp tục đùa giỡn: “Con nghĩ rồi, thế nào cũng phải kết hôn, dù sao đây cũng là cuộc hôn nhân do ba con quyết định, nói chung hủy hôn không tốt lắm. nói ra cũng không dễ nghe. Có điều kết hôn là kết hôn, cũng không cản trở được con nuôi trai lơ. Vậy thì cho hắn ở nhà họ Bạch là được, mỗi ngày con trở về với hắn cũng không cần phải tìm cớ.”
Bạch Khởi La hứng thú tràn trề: “Ba, ngài cảm thấy như vậy được không?”
Bạch Tu Nhiên im lặng chốc lát, gật đầu: “Được.”
Các vị Di phu nhân: “............”
Cha con các người, có tam quan không hả?
Nhưng có lẽ đúng là thiếu nữ quỷ quái Bạch Khởi La quá khắc sâu vào lòng người, hay cũng có thể là hình tượng Bạch Tu Nhiên dung túng con gái để lại dấu ấn sâu đậm. Mọi người nhanh chóng đón nhận dự định này.
Mặc dù bối rối, nhưng vẫn không thất lễ mà mỉm cười.
Nhị phu nhân: “À, à à, như thế cũng được. thật ra thì, vốn dĩ hai nhà chúng ta cũng không môn đăng hộ đối.”
Phùng Kiêu: “?”
Bạch Khởi La nhướng nhướng mày.
Nhị phu nhân: “Nhà chúng ta là người có học, nhà bọn họ là quan binh thô lỗ, sao xứng đôi chứ. Ông bà xưa có dạy, cá tìm cá tôm tìm tôm, rùa tìm ba ba làm thông gia. Vẫn nên môn đăng hộ đối, thế mới có thể dài lâu nha.”
Tam phu nhân: “Tính cách cũng không hợp nha, A La của chúng ta thông minh mạnh mẽ; nhưng nghe nói vị Phùng đại thiếu gia kia không ôm chí lớn, tham sống sợ chết, vô công rỗi nghề.”
Tứ phu nhân: “Đúng đó, đúng đó, tôi nghe nói ngoại hình của hắn cũng chẳng ra sao cả, dáng vẻ thìhung ác, đen như hòn than, mặt mũi thì bình thường, nếu ném vào đám đông cũng tìm không ra đâu. Đâu có chỗ nào xứng với A La.”
Ngũ phu nhân: “Các chị nói quá đúng, tính cách không tốt, mặt mũi cũng không đẹp, nhân phẩm lại càng không tốt. Tôi còn nghe nói, người này hung hăng ngang ngược, thuộc dạng ăn chơi trác táng.”
Lòng Lục phu nhân như lửa đốt, hì hục nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được một tội danh: “Nghe nói hắnchơi ~ gái không trả tiền!”
Làm như liệt kê tội danh của Phùng Kiêu, thì chuyện Bạch Khởi La nuôi trai lơ là đương nhiên vậy.
Rốt cuộc Bạch Khởi La cũng không nhịn được, phì cười, ngặt ngà ngặt nghẽo.
cô hài hước liếc Phùng Kiêu một cái, than phiền: “Ba, ngài xem ngài tìm cho con loại người gì thế này. Nếu không phải các vị di nương nói thật ra, con cũng không biết hắn kém cỏi như vậy đâu! Con là con gái ruột thịt ruột ơi là ruột đó. Sao ngài có thể để con nhảy vào hố lửa vậy chứ?”
Tầm mắt Bạch Tu Nhiên quét qua các vị Di phu nhân, ánh mắt sắc bén.
Rất nhanh, y ôn hòa dỗ dành nói: “Xem người không thể nghe lời đồn, mình phải dùng mắt nhìn, lấy tâm cảm nhận. Di nương con đều là đàn bà con gái, cả ngày tin vào mấy lời nói vớ vẩn, con không cần để mấy lời của mấy nàng ấy ở trong lòng.”
Y lại tiếp tục nói: “Cháu Phùng, vào ngồi đi, tiểu nữ nghịch ngợm, khiến cậu chê cười rồi.”
Cháu! Phùng!
một phòng Di phu nhân bối rối.
Ngay trước mặt chính chủ người ta mà bịa đặt nói xấu người ta là tình huống gì đây? Bây giờ các côcảm thấy hận không thể tìm một cái kẽ hở.
Trời giết hai cha con này đi! Đây chẳng phải là hại người sao?
Nhưng lúc này Phùng Kiêu vẫn thành thục, hắn mỉm cười: “Cháu biết Bạch tiểu thư và các vị di nương đang nói đùa mà.”
Tầm mắt rơi vào trên người Bạch Khởi La: “cô ấy rất hoạt bát.”
Bạch Khởi La cũng không mong đợi gì về chuyện ba cô có một giây thay đổi ý định, làm mặt quỷ với anh, rầm rầm lên lầu.
Dù sao, Bạch Khởi La trong sách quậy lật trời cũng không thể hủy mối hôn sự này, vốn cô cảm thấy đẳng cấp của mình còn kém Bạch tiểu thư hơi nhiều, vì vậy, càng khó hơn. Hơn nữa, cô luôn cảm thấy ba cô chọn Phùng Kiêu là có nguyên nhân sâu xa, nguyên nhân này sẽ khiến cuộc hôn nhân của côkhông thể phá vỡ.
Chẳng qua là cũng không biết được, nguyên nhân thực sự là gì.
Bạch Khởi La lên lầu trở về phòng, trước khi đi phần lớn thời gian cô đều ở bệnh viện, trở lại cùng lắm cũng chỉ một hai ngày, hoàn toàn mặc kệ những thứ khác, thu dọn ổn thỏa bọc quần áo thì rời khỏi. không kịp liếc mắt nhìn nhiều.
Mà nay ngồi trên giường nhỏ mềm nhũn, đột nhiên Bạch Khởi La cảm thấy khắp nơi cũng rất quen thuộc, hoàn toàn không có chút xa lạ nào.
“Cốc cốc.”
Tiếng gõ cửa vang lên, Bạch Khởi La nhướng mày: “Ai vậy?”
“Là mình đây.”
Trong lòng Bạch Khởi La nói tôi có biết cô là ai đâu.
Có điều cô vẫn đứng dậy kéo cửa phòng ra, người phụ nữ ngoài cửa toàn thân sườn xám màu bạc trắng thận trọng nhìn cô, thấp giọng: “A La.”
Chỉ hai chữ, lại giống như có ngàn câu vạn chữ.
Là Bát di nương, cũng là bạn học của cô, đã từng là một trong số ít bạn thân chí cốt.
Nhưng tất nhiên, tình bạn của bọn cô đã cạn kiệt ngay khi cô ta quyến rũ Bạch Tu Nhiên, hơn nữa còn gả vào nhà họ Bạch trở thành một trong những mẹ kế của cô.
“Có chuyện gì?” Bạch Khởi La lạnh lùng nhìn cô gái trước mặt, cũng không có ý định mời cô ta vào phòng.
Bát di nương miễn cưỡng lộ ra nụ cười, nụ cười có chút khổ sở, những vẫn nhỏ nhẹ hỏi: “Mình có thể vào ngồi một chút không?”
“không thể.” Bạch Khởi La: “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Bát di nương đỏ viền mắt, nói nhỏ: “Mình, mình không có ác ý. Chẳng qua là mình, chỉ muốn giải thích với bạn. Mình không muốn mất tình bạn của chúng ta.”
“cô mắc cười quá à, chúng ta có tình bạn hả? Hứa Giai Di, không có chuyện gì thì cút xa một chút cho tôi, nếu không quả đấm của tôi cũng không nể mặt đâu!” Bạch Khởi La trừng ả một cái, sập cửa phòng rầm một cái, đinh tai nhức óc.
Trong nháy mắt thấy Hứa Giai Di đó, đột nhiên cô cảm thấy lửa giận của mình tăng lên không ít, Bạch Khởi La đi tới phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt.
cô ngẩng đầu nhìn gương, kính phản chiếu hai tròng mắt thiếu nữ chứa lửa giận khó nhịn.
Bạch Khởi La vội vàng cúi đầu rửa mặt tiếp, sau đó dừng lại hất đầu, quả nhiên cô lại không khống chế được sự tức giận của mình.
Có điều, chính bản thân cô cũng thật sự không thích Hứa Giai Di là được.
Mặc dù cô không xem đến kết thúc cuối cùng, nhưng cũng biết sở dĩ Hứa Giai Di trở thành bạn của Bạch Khởi La hoàn toàn là để quyến rũ Bạch Tu Nhiên. Ả không chỉ lợi dụng Bạch Khởi La quyến rũ Bạch Tu Nhiên để trở thành Bát di nương. Còn lợi dụng cô đối phó những Di phu nhân khác.
Dựa theo nội dung tác phẩm, vào lúc này ả đến tìm Bạch Khởi La, hơn nữa khóc kể mình buồn bã vã khó xử ra sao, thuận thế được Bạch Khởi La tha thứ.
Rồi sau đó tận dụng thân phận là bạn học tốt kiêm bạn thân của Bạch Khởi La, lợi dụng cô đạp đổ các Di phu nhân khác. Sau đó nữ chính - Cửu phu nhân xuất hiện, ả lại mượn Bạch Khởi La làm mưa làm gió. Xem như, ả cũng là một BOSS nhỏ mà nữ chính phải đối mặt.
Có điều, dù ả lợi dụng Bạch Khởi La, nhưng cũng không dám thật sự tổn thương cô, mà còn dụ dỗ côcung kính với cô.
Dù sao Bạch Khởi La cũng là con gái ruột Bạch Tu Nhiên. Hơn nữa, dễ gạt lại nóng nảy, thích hợp làm cây đao nhất.
Chẳng qua là, lần
này ả sẽ không thành công. Bây giờ Bạch Khởi La là Bạch Khởi La lại cũng không phải là Bạch Khởi La, nên cô sẽ không bị lừa.
Tình tiết bộ tiểu thuyết này cực kỳ phức tạp, nhân vật xoay qua lộn lại, thành viên mới toanh là Bạch Khởi La xem như chỉ mới gia nhập mà đã bày tỏ hết sức mệt mỏi.
không muốn dính vào tình sử phong lưu kia của người cha già nhà cô chút nào.
Mệt mỏi không yêu nổi.
cô thay quần áo, chìm vào trong nước.
Nhị phu nhân chuẩn bị thật chu đáo, đã sớm xả nước, còn cho vào trong đó thêm cánh hoa và tinh dầu, có vẻ là sau khi cô về mới căn dặn, nước vẫn đang ấm.
không thể không nói, tắm nước nóng đúng là cách giảm mệt mỏi tốt nhất.
Bạch Khởi La chỉ ngâm một lúc đã cảm thấy mệt mỏi trong người biến mất hầu như không còn. Có rất nhiều thứ cô cũng không tự mang về, trong rương không có nhiều quần áo, nhưng tủ trong phòng thay quần áo lại đầy ắp, dõi mắt nhìn, thì đều là kiểu dáng đang lưu hành, cực kỳ mới mẻ.
Bạch Khởi La chọn mặc váy màu xanh nhạt kiểu Tây, tiện tay chải mái tóc dài thành hai búi tròn, nhìn mát mẻ hoạt bát.
thật ra thì tóc cô trước khi xuyên qua là tóc ngắn, sau khi xuyên qua đúng là bị mái tóc dài này làm cho lúng túng, nhưng lại không chỉnh sửa nó.
Bởi vì thiếu nữ tóc ngắn quật cường lại có sự nhiệt tình cực kỳ cố chấp với mái tóc dài, cô tình nguyện tóc tai bù xù cũng kiên trì không cắt tóc. Rồi sau đó, rồi sau đó lần mò ra được cách, mà hai búi tròn là kiểu ăn mặc cô thích nhất.
Cao một chút tỏ vẻ hoạt bát xinh đẹp, cuộn dưới tai lại ra vẻ ôn nhu uyển chuyển làm người ta hài lòng.
Đúng là sức sống vạn năng của thiếu nữ là kiểu tóc hạng nhất.
“Cốc cốc cốc!” Tiếng gõ cửa vang lên lần nữa, Bạch Khởi La từ trong phòng thay quần áo đi ra, mở cửa phòng, ngoài cửa là Nhị phu nhân.
Nhị phu nhân thấy cách ăn mặc của cô thì sửng sốt một chút, từ đáy lòng nói: “thật là xinh đẹp nha.”
Sau đó ôn nhu nói: “Ba con bảo mẹ hai lên nhìn xem con đã khỏe chưa? Đói bụng không? Xuống lầu ăn cơm nhé?”
Bạch Khởi La gật đầu, cũng không quay lại đeo thêm trang sức gì, trực tiếp đóng cửa lại.
“đi thôi.”
cô hỏi: “Phùng Kiêu vẫn còn ở đây ạ?”
Biểu cảm của Nhị phu nhân có chút lúng túng, nhưng cũng nhanh chóng bình thường lại: “Vẫn còn, đang nói chuyện cũng lão gia ở phòng khách.”
Bạch Khởi La dừng lại, kinh ngạc hỏi: “Đừng nói tối nay hắn sẽ ở này nha?”
Nhị phu nhân nói nhỏ: “Mẹ hai cũng không hiểu, không biết ba con có ý gì.”
Bạch Khởi La bĩu môi một cái, đi tới lầu một.
Lúc này Bạch Tu Nhiên không có ở đây, một mình Phùng Kiêu ngồi trên ghế salon gọt táo, động tác của anh cực kỳ nghiêm túc.
Dù là Bạch Khởi La cũng phải thừa nhận, gương mặt nhìn nghiêng của Phùng lão Ngũ cực kỳ cân xứng vô song.
Khí thế nam nhi mạnh mẽ, vô cùng anh tuấn.
đi tới trước mặt anh, cô trực tiếp đưa tay ra: “Cho tôi.”
Phùng Kiêu không động, mà giương mắt nhìn cô, thiếu nữ hoạt bát môi đỏ răng trắng, sáng rực rỡ như mặt trời nhỏ, chẳng qua là, có vẻ gian xảo.
anh chậm rãi ngồi thẳng, lộ ra nụ cười, ở trước mặt cô, khiêu khích giơ trái táo lên, “Rắc rắc” cắn mộtcái.
“Cho em nè.”