Lại nói tiếp, nếu Cố Lan không trọng sinh, dựa theo kiếp thứ nhất, nguyên chủ chính là phúc hài tử.
Lúc còn nhỏ Cố nãi nãi thương yêu, sau khi lớn lên gả đến tiểu địa chủ, không những được ăn ngon mặc đẹp, bên người còn có hạ nhân hầu hạ.Nàng trải qua tốt, người nhà tất nhiên cũng khá.
Ngoại trừ một nhà Cố lão đại, thì Nhị phòng có thể nói là nhà giấu nhất trong thôn.Cho nên, bởi vậy nói nguyên chủ là phúc hài tử cũng không sai.Có quá nhiều người lấy mất phúc khí của tôn nữ? Cách nói này Cố nãi nãi cũng tin.Phúc hài tử là người tạo phúc trong nhà, cho nên phúc khí đúng là được chia cho cả nhà, mà phân phúc khí cho quá nhiều người, vậy phúc khí của phúc hài tử không phải ít đi sao?Cho nên, phúc khí của tôn nữ bảo bối cứ như vậy thiếu đi.
Nói như thế, là phải giảm bớt người trong nhà.Nhưng là Cố nãi nãi cũng biết, cái gọi là giảm bớt người trong nhà, không phải chỉ là đơn giản đuổi người ra khỏi nhà.Ở cổ đại, chỉ có một người có hộ khẩu , mới có thể được nói là một nhà, nói cách khác, cũng chỉ có người có hộ khẩu, mới có thể được phúc hài tử tạo phúc.
Cho nên, Cố nãi nãi nghĩ tới phân gia.Lại cân nhắc tới Cố Lan, tuy rằng Chu Sách chỉ là một thư sinh nghèo, nhưng dù sao cũng là thư sinh, như Cố Lan chỉ là một tiểu nha đầu, sao có thể gả cho thư sinh, cũng không biết lấy đâu ra phúc khí này.Cố nãi nãi linh quang chợt lóe, đây không phải là chiếm mất phúc khí của cháu gái bảo bối sao? Nghĩ đến đây, Cố nãi nãi trầm mặt, khó trách cháu gái nói, bản thân bị phân phúc khí đi, thì ra là Cố Lan lấy mất phúc khí của con bé, cho nên mới sẽ được thư sinh coi trọng.Cướp đi phúc khí của muội muội, quả thực là cái thứ đến súc sinh cũng không bằng.Cố Linh không biết Cố nãi nãi lại lôi Cố Lan vào chuyện này, nếu biết, nàng cũng tuyệt đối sẽ không nói như vậy, bởi vì nếu chuyện này xảy ra, Cố nãi nãi khẳng định càng thêm chán ghét Cố Lan.Mặc dù biết Cố Lan mang