Hôm nay Thịnh Hành cần quay một phần phim quan trọng nên rời khỏi chương trình tới nơi quay phim, về phần nhiệm vụ của huấn luyện viên thì ban đầu đã bàn bạc xong, anh không cần phải ở trường quay liên tục.Thời gian không còn kịp nữa.Có điều điện thoại di động của anh lại nhận được không ít tin nhắn, đều là của mấy vị huấn luyện viên khác gửi tới.Lận Chi Hòe: [ A, hôm nay Thịnh lão sư không tới thật đáng tiếc quá đi, mọi người đều đang hỏi anh ở đâu @ Thịnh Hành.
]Cố Bạch: [ Ha ha ha ha, như vậy càng tốt, sẽ không thể đoạt nổi bật của chúng ta.
]Liễu Mộng Đình: [ Đúng là không có Thịnh Hành, hôm nay Cố lão sư được hoan nghênh hơn hẳn, nhanh đem video và ảnh chụp mà chúng ta đã chụp gửi cho Thịnh lão sư giải thèm, để anh ấy ghen ghét một chút.
]Các huấn luyện viên hôm nay đều tới huấn luyện các học viên, ngoại trừ huấn luyện, buổi trưa còn cùng nhau ăn cơm, thức ăn được làm ngay trong ký túc xá, còn rất xa hoa.Thịnh Hành dưới sự giễu cợt của mọi người xem di động, số tin nhắn được gửi tới đã lên tới 99+.Anh suy nghĩ vài giây, cuối cùng vẫn click mở.Anh nhìn từ trêи xuống dưới, trêи cơ bản các đoạn nói chuyện phiếm không quan trọng đều bỏ qua.Anh cũng không có hứng thú gì lớn với ảnh chụp, có điều anh suy nghĩ chốc lát lại click mở hình ảnh lớn lên xem.Du Nguyên ở bên cạnh nhô ra, liếc nhìn màn hình điện thoại di động của anh: “Không thể không nói, Lục An An lớn lên thật sự rất đẹp.”Anh chỉ vào trong ảnh: “Với cái khuôn mặt này, ở giới giải trí không cần cố sức cũng có thể nổi tiếng.”Thịnh Hành hờ hững liếc nhìn người đại diện đang đứng ở bên cạnh: “Anh có vẻ rất quan tâm cô bé này nhỉ.”Du Nguyên cười gượng: “Cũng không phải, chỉ là đơn thuần cảm thấy cô gái nhỏ này khá xinh đẹp.”Anh ta dừng lại một chút, thấp giọng hỏi: “Cô ấy cũng họ Lục, em nói xem cô nhóc ấy có phải là có quan hệ thân thích gì với Lục Duyên hay không?”Thịnh Hành không lên tiếng.Du Nguyên vuốt cằm suy tư: “Nếu không phải anh biết em gái ruột của Lục Duyên vẫn luôn nằm viện, cơ thể cũng không khỏe mạnh lắm thì suýt chút anh đã phải nghi ngờ Lục An An chính là em gái ruột của Lục Duyên rồi.”Thịnh Hành kinh ngạc nhìn vào mắt anh ta: “Em gái ruột của Lục Duyên vẫn luôn nằm viện?”“Đúng đấy.”Du Nguyên thấp giọng nói: “Đây còn không phải là bởi vì em gái nằm viện cho nên mới quyết định quay lại thành phố B nghỉ ngơi sao, đêm liên hoan 11-11 lần trước anh nghe nói cũng là vì em gái cậu ấy phải vào phòng chăm sóc đặc biệt cho nên mới không thể không rời đi ngay trong đêm.”Nghe vậy, Thịnh Hành đăm chiêu nhìn chăm chú vào điện thoại di động một lát, sau đấy nặng nề đáp một tiếng.Du Nguyên thấy anh không có chút hứng thú nào với chuyện này bèn chủ động chuyển hướng đề tài.“Anh nghe nói lần này sau khi chia lớp sẽ tiến hành thi đấu một chọi một, em dự định sẽ chọn cấp bậc nào?”Vẻ mặt của Thịnh Hành nhàn nhạt: “Nói sau đi.”Du Nguyên: “.
.
.”*Mấy người Lục An An sau khi được nghỉ ngơi tầm nửa ngày thì chính thức bắt đầu huấn luyện.Bên trong ký túc xá khắp nơi đều có camera, ban đầu cô còn có chút không quen, nhưng dần dần cũng thích ứng được.Trước khi bắt đầu huấn luyện, các học viên sẽ biểu diễn một ca khúc và vũ đạo giống nhau, sau đó sẽ tiến hành cho điểm chia lớp.Sau khi chia lớp một vòng mới, lần thi đấu sau các cô ấy phải lấy hình thức đội nhóm để biểu diễn trêи sân khấu.Ngoại trừ kỳ cuối cùng sẽ được chiếu trực tiếp thì tất cả các tập trước đều là quay sẵn rồi phát lại.Khi các nữ sinh tụ lại ở cùng một chỗ thì ngoại trừ các mâu thuẫn sẽ nảy sinh ra còn có một thứ, chính là nói nhiều.Đi tới chỗ nào cũng đều có thể nghe thấy tiếng bàn luận không ngừng, cũng may trước kia Lục An An cũng xen lẫn trong đám fans hâm mộ không ít, còn cảm thấy như vậy rất thú vị.Sau khi huấn luyện riêng ba ngày chính là một lần biểu diễn chia lại lớp.Bởi vì nguyên nhân nhiệm vụ sự nghiệp, mấy ngày nay hệ thống đều giao cho Lục An An những nhiệm vụ vô cùng đơn giản, có khi là chủ động gửi tin nhắn cho Lục Duyên, có khi lại là gọi điện thoại nói vài câu linh tinh với anh ấy.Cô tự nhận là mình vô cùng thoải mái.Nói thật, nếu sớm biết nhiệm vụ có thể đơn giản như vậy, tâm lý phản nghịch trước đó của cô sẽ không nghiêm trọng như vậy.—— “Đây là trước đơn giản sau khó khăn.”Lục An An mới vừa làm xong nhiệm vụ, nghe vậy thì lườm vào không khí một cái: “.
.
.Mày không thể để cho tao vui vẻ một chút được hay sao?”Hệ thống không lên tiếng.Lục An An nhìn vào gương hít sâu một cái, nhẹ giọng nói: “Cố lên!”Bây giờ, các cô chuẩn bị phải biểu diễn chia lớp mới.Lần này là biểu diễn hát nhảy kết hợp với nhau, Lục An An biểu diễn cùng các học viên lớp D, khi biểu diễn phỉa nhìn về phía máy quay phim, từng người từng người thay phiên lên diễn.Nhìn về phía mấy cô gái đang biểu diễn nhảy múa ca hát, mọi người đều không tệ, cô ngồi tại chỗ nhìn, còn có chút hâm mộ.Thường Thiến vỗ vỗ bả vai cô: “Đừng quá lo lắng, An An.”Lục An An quay đầu lại nở nụ cười: “Ừa.”Thường Thiến nói: “Biểu hiện của cậu lúc huấn luyện rất tốt, chỉ cần không xuất hiện sai lầm là được.”Lục An An cũng tự an ủi mình: “Dù sao thì cũng không phải là vòng loại, bây giờ mình cũng đã tốt hơn trước nhiều rồi.”Hai người ở phía dưới nhỏ giọng trò chuyện.Lát sau liền đến lượt Lục An An.Cô đi tới vị trí chính giữa, liếc nhìn máy quay đang hướng thẳng về phía mình, từ từ nhắm mắt.
.
.Lần biểu diễn này sẽ bị idol nhìn thấy, ngàn vạn lần không thể xuất hiện sai lầm, phải làm thật tốt! !.
.
.Tối hôm đó Thịnh Hành mới xuất hiện ở chung cư ký túc xá bên này.Nói là chung cư ký túc xá, nhưng thực ra ngoại trừ chỗ học viên ngủ thì tất cả đều là phòng huấn luyện, mấy tòa nhà nối liền cùng nhau.Mấy vị huấn luyện viên cũng đều rất bận, cho nên thời gian xem video biểu diễn chắc chắn sẽ vào buổi tối.Thịnh Hành mới vừa từ trường quay phim chạy tới, cơm còn chưa ăn.“Anh đi mua cơm.”Thịnh Hành gật đầu, trực tiếp đứng ở cửa thang máy: “Tầng mấy vậy?”“Tầng 15.”Thịnh Hành gật gật đầu, ấn nút thang máy.…Lục An An không nghĩ tới mình sẽ đụng phải Thịnh Hành.Lúc cô vừa nhìn thấy bóng lưng đang đứng trong sảnh đó liền nhận ra đó là ai.Lục An An trợn to mắt, còn chưa kịp thốt lên kinh ngạc, Thịnh Hành đã nhìn thấy cô qua tấm gương trước mặt.Hai người bốn mắt nhìn nhau.Lục An An chớp chớp mắt, đè xuống trái tim đang nhảy lên phanh phanh của mình, hô lên: “Thịnh lão sư.”Thịnh Hành gật đầu một cái, liếc nhìn đồng hồ trêи tường, nói: “Sao em lại ở đây vào giờ này?”Anh vừa nói xong thì ánh mắt lại dừng lại ở thứ Lục An An đang ôm.Lục An An cúi đầu, nhỏ giọng nói: “.
.
.Em ra bên ngoài vẽ linh tinh một chút.”Mỗi khi cô phiền lòng căng thẳng, chỉ có vẽ tranh mới có thể chuyển dời sự chú ý của mình đi chỗ khác.Trong ký túc xá khá là ồn ào, không thể tĩnh tâm được, Lục An An mới tìm cho mình một nơi ‘phong thuỷ bảo địa’ để những khi không huấn luyện ra chỗ đó vẽ tranh.Ánh mắt của Thịnh Hành dừng lại ở trêи tay cô, rồi anh lại nhìn lên đôi mắt trong sáng xinh đẹp của cô, anh dừng lại, thấp giọng nói: “Có thể xem không?”“A?”Lục An An sửng sốt, hình như là không nghĩ tới anh sẽ chủ động hỏi như vậy.Nhìn vào khuôn mặt của Thịnh Hành, Lục An An không chút nghĩ ngợi nói: “Đương nhiên có thể!”Lúc đưa cho Thịnh Hành xem Lục An An còn có chút lo sợ bất an.“Thịnh lão sư đừng ghét bỏ.”Thịnh Hành nhướng nhướng mày, đưa tay ra nhận lấy, sau khi nhìn thấy bức tranh trước mặt, anh im lặng.Lúc hai người tiến vào thang máy, Lục An An nhìn thấy sắc mặt Thịnh Hành không có gì thay đổi, có chút lo lắng nói:”.
.
.
Em, có thể là vì em đã quá lâu không vẽ, vẽ.
.
.”Lời còn chưa nói hết, Thịnh Hành đột nhiên đưa ra lời bình: “Không tệ.”Đôi mắt của Lục An An trong nháy mắt phát sáng.“Thế nhưng —— “Thịnh Hành nhướng lông mày, tựa như cười mà không phải cười nhìn cô: “Bạn học Lục, ai cho phép em tùy ý vẽ thầy giáo như vậy? Em có biết như vậy là xâm phạm quyền chân dung của thầy giáo hay không?”Lục An An nghẹn rồi.Gương mặt cô đỏ bừng, hoàn toàn không ngờ Thịnh Hành sẽ nói như vậy.“Em—— ““Em làm sao?”Anh cố ý hỏi.Thực ra Thịnh Hành tin Lục An An chính là fans của mình, đôi mắt sẽ không gạt người.Chỉ có điều anh cũng là một người thù rất dai, ký ức về hai câu nói lần trước cho đến nay vẫn còn chưa phai.
Hơn nữa thỉnh thoảng Du Nguyên còn lấy chuyện này ra để trêu ghẹo anh, thật sự anh muốn quên cũng khó khăn.Bên trong giọng nói của anh còn mang theo khẽ cười, nhìn người ở bên cạnh ngày càng căng thẳng.Lục An An lơ đãng ngẩng đầu, sau khi ánh mắt va chạm vào con mắt có mang ý cười của Thịnh Hành, biết anh không phải thật sự so đo với mình, lá gan của cô lập tức lớn lên rất nhiều.“Chuyện này còn có thể trách ai.”Cô đúng lý hợp tình nói: “Còn không phải là bởi vì Thịnh lão sư quá đẹp trai hay sao, khiến cho fans không khống chế được.
.
.” Nói đến phần sau, Lục An An giọng nói dần dần nhỏ đi: “Hơn nữa, trêи Weibo cũng có rất nhiều người vẽ Thịnh lão sư, Thịnh lão sư không thể bắt mỗi một chú dê béo nhỏ là em được.”Vừa dứt lời, thang máy cũng đã đi đến tầng ký túc xá của Lục An An.Cô nhân lúc Thịnh Hành còn chưa kịp phản ứng lại, nhanh tay lấy lại bức vẽ rồi chạy ra ngoài.“Thịnh lão sư, em đi trước.”Thịnh Hành: “.
.
.”Nhìn vào bàn tay rỗng tuếch của mình, bên tai Thịnh Hành vẫn còn vang vọng đoạn lời nói vừa mới rồi.Nghĩ ngợi một chút, anh lại khẽ cười.Còn rất nhanh mồm nhanh miệng.Sau khi trở về ký túc xá, Lục An An lập tức trốn vào nhà vệ sinh không có camera gần nửa giờ mới có thể đè ép được hồi hộp trong lòng.Cô giấu bức tranh đi, mấy người khác trong phòng đang chơi điện thoại, cũng không quá chú ý tới cô.Ngày mai lại là một vòng chia lớp mới.Biểu hiện của Lục An An ở lớp D cũng không có gì đột phá, ngoại trừ xinh đẹp ra thì cũng không có ưu điểm nổi bật nào khác khiến người chú ý.Thêm vào đó mỗi lần máy quay quay tới cô cũng không thấy cô phản ứng lại, khiến cho người quay phim cũng cảm thấy không thú vị.Dù vậy cô cũng vui vẻ thoải mái như bình thường.Cô đang cúi đầu xem di động, bên tai