Yên tĩnh.Bên trong thang máy rơi vào yên tĩnh quỷ dị, yên tĩnh đến một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.Mấy người đều ngốc lăng vài giây, Cố Bạch thật sự là không nhịn được, bật cười ra tiếng.Anh nhìn Lục An An, ôm bụng cười to, nói: "An An, đột nhiên tôi có chút đồng tình với idol của em."Lục An An khựng lại, đột nhiên xoay người đối mặt với vách thang máy."An An, em đang làm cái gì đấy?"Lục An An rầu rĩ nói: "Diện bích tư quá (úp mặt vào tường hối lỗi )."Liễu Mộng Đình cũng bị cô làm cho bật cười."Sao em lại đáng yêu như vậy cơ chứ."Liễu Mộng Đình khẽ cười: “Ban nãy đều là lời trong giới fan có phải không?"".
.
.
Ừm."Lục An An không dám nhìn biểu cảm hiện tại của Thịnh Hành.Cô cảm thấy mình xong đời rồi, thế nhưng lại ở ngay trước mặt Thịnh Hành nói ra những lời này.Có trời mới biết —— cô không có muốn đổi "Anh trai" một chút nào.Thịnh Hành liếc nhìn bóng lưng của người kia, nghĩ tới lời cô vừa mới buột miệng thốt ra kia, híp híp mắt lại không hé răng.Từ sớm anh đã biết fans nhỏ cùng một lúc theo đuổi vài "Anh trai", nhưng lại không nghĩ tới cô còn có thể nói trắng ra ở ngay trước mặt anh như thế.Lần trước —— tốt xấu gì cô còn là fans của mình không phải sao.Nghĩ nghĩ, Thịnh Hành đột nhiên cảm thấy mình không thể bất công đối với fans nhỏ này.Fans nhỏ này quá không có lương tâm.Cuối cùng, là tiếng chuông trong thang máy giải cứu Lục An An.Thang máy vừa vang lên một tiếng, Lục An An liền khom lưng vào bên trong: "Các thầy cô chú ý an toàn, lần sau gặp lại."Nói xong, cô cũng không chờ mọi người phản ứng lại, cất bước chạy nhanh ra ngoài.Cố Bạch nhìn biểu cảm của mấy người còn lại, mỉm cười nói: " Tính cách của Lục An An này, không tệ."Ôn Luân gật đầu: "Coi như là không ra mắt từ nơi này, sau này tham gia bất cứ gameshow nào cũng có thể rất tốt."Liễu Mộng Đình nói: "Các anh nghĩ như thế à, tôi còn cảm thấy cô bé này đã có thể ra mắt luôn rồi ấy, tối hôm nay tất cả hot search đều là cô ấy."Nói xong, cô ấy lại nhìn về phía Thịnh Hành: "Thịnh lão sư cảm thấy thế nào?"Thịnh Hành thu mắt lại, nhàn nhạt đáp một tiếng: "Hotsearch gì?"Mấy người xung quang sửng sốt, đột nhiên quên mất anh là một "Người già" .Lận Chi Hòe thấy thế thì lập tức cướp quyền lên tiếng: "Không có hotsearch gì cả, chỉ là chuyện liên quan tới tiết mục, không phải có gì quan trọng."Cô ta không thể nói ra bây giờ mình có cảm giác gì, rõ ràng Lục An An chỉ là một thí sinh bé nhỏ không đáng kể, đến cả fans cũng không có mấy người, thế nhưng Lận Chi Hòe lại cảm thấy người này rất có tính uy hiếp đối với mình.Thịnh Hành không hỏi nhiều nữa, vừa định bước đi, có nhân viên công tác cách đó không xa chạy tới: " Thịnh lão sư, anh có cần phải đi gấp không?"Thịnh Hành: " Cần tôi làm gì sao?"Nhân viên công tác nói: "Mấy vị huấn luyện viên khác đều đã làm phỏng vấn rồi, chỉ còn anh thôi.”Thịnh Hành vừa mới tới nơi này chưa lâu, mọi người đều không tìm được cơ hội phỏng vấn riêng anh.Cố Bạch gật đầu: "Vậy bọn tôi đi trước.""Ừ."Chờ mọi người đi hết rồi, Thịnh Hành nhìn về phía nhân viên công tác: "Vẫn còn thời gian, đi thôi.""Tốt quá, làm phiền Thịnh lão sư rồi."Thịnh Hành gật đầu.Lục An An chạy ra khỏi thang máy, gửi một tin nhắn cho Lục Duyên.An An: [ Anh trai, anh đang ở chỗ nào? ]Lục Diên: [ Phòng nghỉ 102, anh đang ở đây.
Anh Tiền chờ em ở cửa.
]An An: [ Vâng.
]Tầng một bên này rất yên tĩnh, ngoại trừ mấy công nhân viên đi lại ở bên ngoài, trên cơ bản là không có người ngoài.Lúc Lục An An đến, anh Tiền cười cười nói: "Mau vào đi."Lục An An theo sau đi vào.Lục Duyên xoay người lại, nhìn vào mắt cô: "Cảm giác em đã lớn rồi."Lục An An có chút đắc ý : “Thật sao?"Lục Duyên bật cười: "Thực sự hoạt bát lên không ít."Anh đưa tay ra vỗ vỗ đầu Lục An An: "Nhớ cha và mẹ không?"Lục An An hơi giật mình, gật gật đầu: "Nhớ."Mặc dù cô mới đến đây không lâu, thế nhưng tình thương của cha Lục mẹ Lục dành cho cô, so với cha mẹ trước kia thật sự nhiều không biết bao nhiêu.Lục An An vẫn luôn không biết tâm lý của mình như vậy có đúng hay không.Có khi ngẫu nhiên cô cũng sẽ để tâm vào chuyện vụn vặt, cảm thấy mình đã đoạt đi đồ của nguyên chủ An An, đoạt đi sự yêu thương của cha mẹ và anh trai cô ấy.Mỗi khi nghĩ tới chuyện này, Lục An An lại cảm thấy mình không thể tới quá gần bọn họ.Thế nhưng nếu như cô không tới gần, bọn họ sẽ khó chịu.Mười mấy năm lạc mất Lục An An kia đối với bọn họ là một dằn vặt giày vò, đã trở thành tâm ma.Mỗi khi cô có ý chống cự, cha Lục mẹ Lục và Lục Duyên đều sẽ cảm thấy là cô không muốn đón nhận bọn họ, vẫn còn hận bọn họ.Nói chung, cô rất là mâu thuẫn.Bất kể là làm như thế nào, hình như đều có một chút chướng ngại tâm lý.Lục An An đang thất thần suy nghĩ, Lục Duyên hô lên: "An An, đang nghĩ cái gì?"Lục An An hoàn hồn: "Không có, anh mang cái gì tới cho em thế?"Lục Duyên nhíu mày nhìn cô: "Em ở đây thấy thế nào?""Rất tốt." Lục An An nói: " Mọi người đều rất tốt."Lục Diên gật đầu: " Lận Chi Hòe nhằm vào em sao?"Lục An An chớp mắt, kinh ngạc nhìn anh.Lục Duyên nhìn kỹ biểu cảm nho nhỏ của cô, cảm thấy có chút buồn cười."Kinh ngạc như thế, nghĩ là tại sao anh trai biết có phải không?""Cũng không có gì." Lục An An nói: "Cô ta khi nói chuyện đều rõ ràng như vậy, anh biết cũng là bình thường.""Ừm."Lục Duyên nói: " Nếu như cô ta ở sau lưng ức hiếp em, nhớ nói cho nhân viên công tác.""Em cũng không phải là trẻ con."Lục Duyên đưa tay xoa xoa đầu của cô, thấp giọng nói: "Em ở nhà chính là trẻ con."Lục An An nghe thấy thế thì con ngươi run rẩy: "Cám ơn anh trai."Lục Duyên nhìn thấy biểu tình tránh né của cô, bàn tay khựng lại, nói: "Nếu như gặp phải chuyện gì, cũng có thể tìm Thịnh Hành.""A?"Lục Duyên nói: "So với mấy vị huấn luyện viên khác mà nói, Thịnh Hành là người ngay thẳng nhất."Mặc dù anh vô cùng vô cùng không muốn thừa nhận chuyện này."Vâng."Lục An An mềm giọng đồng ý.Lục Duyên dặn dò thêm vài câu, đưa đồ cho Lục An An, Lục An An cúi đầu liền thấy —— là một cái điện thoại di động.Lục Diên: "Di động của các em có lúc phải giao lên trên, thêm một cái lo trước khỏi hoạ.""Cám ơn anh trai!" Lúc này là sự thật vui vẻ.Lục Duyên liếc nhìn anh Tiền.Anh Tiền nói: "Bây giờ ở bên ngoài không ai."Lục An An ngầm hiểu : “Vậy anh về đi nhé, nhớ nói với cha mẹ em ở đây rất tốt.""Được."Lục An An cầm điện thoại di động, vừa chột dạ lại vui vẻ trở về ký túc xá.Lúc cô trở lại ký túc xá, mọi người vẫn còn đang bàn luận về buổi công diễn ngày hôm nay, cũng đang nghị luận về hotsearch trên Weibo.Lục An An cũng không lo lắng liệu mình đi tìm Lục Duyên có thể bị theo dõi sau đó chụp lại hay không.Cô nghĩ, nếu như Lục Duyên đã dám tìm mình, vậy thì anh nhất định sẽ có biện pháp..
.
.Tâm tình của Lục An An rất tốt, kết thúc một ngày mệt mỏi.
Cô nhanh chóng rửa mặt rồi đi ngủ, cô hoàn toàn không nghĩ tới, hai vị "Anh trai" của cô lúc này đang đụng phải nhau ở cửa.Lục Duyên có quen biết với mấy người quản lí cấp cao của nơi này, còn quen biết cả đạo diễn chương trình, sau khi nói chuyện một hồi mới rời đi.Đương nhiên, anh cũng thuận tiện dặn dò một chút để cho người ta quan tâm tới Lục An An hơn, cân nhắc đến lòng tự ái của em gái mình, Lục Duyên chỉ bảo người ta nhìn một chút, chỉ khi xảy ra chuyện mới cần thông báo cho anh, những việc nhỏ không đáng kể khác thì