Sau khi đăng Weibo xong, Lục An An lại thuần thục tìm kiếm ảnh chụp đêm liên hoan 11-11 của Thịnh Hành.Vừa click mở, đôi mắt của cô liền tỏa sáng.Đập vào mắt là một album ảnh siêu cấp đẹp trai trêи đài của anh trai trong đêm liên hoan.Người đàn ông trêи đài được ánh đèn chiếu rọi, cả người tỏa sáng, lúc đó đã là buổi tối nhưng anh lại đeo mắt kính, vốn còn tưởng rằng có thể ngăn cản sự lạnh lùng và quyến rũ phát ra từ trong con ngươi của anh, nhưng trêи thực tế thì ngược lại, fans đối với cái tạo hình này của anh càng thêm nhớ nhung cào tim cào phổi.Cô click mở khu bình luận, quả nhiên bên dưới tất cả đều là"Ta thật muốn đi chết" "Anh trai giết em đi" "Anh trai hôm nay nhìn thật nhã nhặn bại hoại nha nha nha" các loại.Lục An An nhìn cặp mắt đã bị mắt kính chặn lại nhưng vẫn tỏa sáng kính ngươi kia, suy nghĩ như nổi trống.Ô ô ô ô cô cũng muốn anh trai nha! !Nghĩ nghĩ, Lục An An không chút do dự tặng cho bài viết một Like.Mới vừa ấn một cái, cách đó không xa có tiếng chuông điện thoại di động vang lên.Lục An An ngẩng đầu nhìn sang, là Lục Duyên.Lục Duyên liếc nhìn những người bên trong phòng bệnh, hắng giọng một cái khàn khàn nói: "Con đi ra ngoài nhận điện thoại một chút."Cha Lục gật gật đầu: "Đi đi."Lục An An nhìn thân ảnh Lục Duyên biến mất ở sau cánh cửa rồi mới thu hồi ánh mắt về.Bỗng dưng, mẹ Lục nhìn cô, gọi nhỏ: "An An."".
.
.
A?"Nói thật, mỗi khi bị mẹ Lục nhìn như thế, Lục An An lại có chút hoảng hốt.Trong nội tâm cô có một loại cảm giác như mình là một kẻ lừa gạt, mặc dù mới tỉnh lại không tới một ngày, nhưng cô có thể cảm nhận được cha Lục mẹ Lục rất lo lắng cho cô, không, là lo lắng cho nguyên chủ thân thể này, cũng rất muốn đối tốt với cô ấy.Nhưng hình như.
.
.
Nguyên chủ theo bản năng có chút chống cự với cha mẹ cùng anh trai của mình.
Lục An An đến giờ vẫn không rõ lắm ngọn nguồn trong đó nên tạm thời cũng không dám xằng bậy kết luận.Cô nhìn vào đáy mắt lo lắng của mẹ Lục, nhẹ nhàng gật gật đầu: "Dạ."Mẹ Lục nhìn cô, vươn tay ra sờ sờ đầu của cô: "Xin lỗi, đều là mẹ sai, nếu không phải là do mẹ -- "Lục An An trợn mắt há mồm nghe mẹ Lục tự mình nhận lỗi, trong lòng căng thẳng tới cực điểm."Hệ thống, mày mau đi ra cho tao! Mẹ Lục vì sao lại xin lỗi tao? !"-- "Cái này cô cần phải tự mình tìm hiểu.""Mày muốn tao đi tìm hiểu cái gì cơ?"Lục An An cảm thấy đây chính là một cái hố .-- "Vấn đề giữa nguyên chủ với cha mẹ và anh trai."Lục An An nghẹn họng, tức đến nổ phổi nói: "Tao.
.
."Cô có con mẹ nó vô số chuyện muốn nói.
Thế nhưng lúc này hệ thống lại giả chết, Lục An An chỉ có thể tạm thời qua loa trấn an tâm tình của mẹ Lục.Nói thật, Lục An An đã rất lâu rồi không ở chung với người lớn tuổi như mẹ Lục, bây giờ cũng có chút không biết phải làm sao.Cha mẹ cô ly hôn kể từ khi cô học tiểu học, sau đó mẹ cô lại gả ra nước ngoài, đã rất lâu rồi không gặp lại, cha cô thì luôn bận bịu công việc, đến khi cô vào cấp ba lại qua đời.Kể từ khi đó, Lục An An vẫn luôn là sinh hoạt một thân một mình, từ đó cho đến bây giờ --Cô nhìn vào viền mắt bắt đầu đỏ hoe của mẹ Lục, vội vàng nói: "Mẹ.
.
."Sau khi hô lên, hình như cũng không có gian nan như vẫn nghĩ, cô hắng giọng một cái, nói tiếp: "Mẹ, mẹ sai cái gì, từ trước đến nay An An chưa từng trách mẹ."Nghe vậy, mẹ Lục cùng cha Lục đều khϊế͙p͙ sợ nhìn cô: "A?"Lục An An ánh mắt né tránh, nghiêm túc nói: ".
.
.
Không phải mẹ sai đâu, mẹ, con có chút buồn ngủ."Vào giờ phút này, trốn tránh là biện pháp giải quyết tốt nhất.Cô thật không biết đã xảy ra chuyện gì mà! !Quả nhiên, vừa nghe thấy cô nói như vậy mẹ Lục liền liền vội vàng nói: "Được, được, vậy An An con mau ngủ đi."".
.
.
Ừ.""Mẹ ở bên cạnh chăm sóc con.""Vâng, cảm ơn mẹ."Lục An An nói ngủ liền ngủ, thật sự là từ lúc tỉnh lại đến giờ cô lăn qua lăn lại cũng đã có chút mệt mỏi.Một ngày cứ như vậy kết thúc.
.
.
Hôm nay những chuyện mà cô đã trải qua, thật sự là quá nhiều.*Lần nữa tỉnh lại, Lục An An lại phải làm một lần kiểm tra tổng thể.
Bác sĩ dường như thần kỳ phát hiện, cô thế mà có vẻ như thật sự không có vấn đề gì.Lục An An cũng vội vàng gật đầu bảo đảm bản thân bây giờ rất khỏe mạnh, thật sự không còn vấn đề gì.Người nhà họ Lục không một ai dám tin, thế nhưng nghĩ lại...!Lại cảm thấy Lục An An còn chưa tới hai mươi tuổi, hẳn là vẫn còn thời gian...Cuối cùng, dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Lục An An-- cô thuận lợi được cho xuất viện về nhà.Lúc lên xe đi về, tim Lục An An đập nhanh hẳn lên.
Ngồi bên cạnh cô là mẹ Lục, bà đang nhìn chằm chằm cô không rời mắt, còn phía trước.
.
.
là Lục Duyên đang lái xe, cha Lục thì ngồi ở ghế phụ đang gọi điện thoại.Hệ thống cuối cùng vẫn cho Lục An An được một ít tin tức có tác dụng, ví dụ như nhà họ Lục siêu giàu, làm giàu lên từ bất động sản, còn có một chuyện càng quan trọng hơn chính là -- công ty chủ quản hiện tại của Lục Duyên, anh chính là ông chủ.Khó trách!Lục An An nghĩ nghĩ, lúc trước khi fans hai nhà Thịnh Hành và Lục Duyên đối địch cãi vã, bên phía bộ phận quan hệ công chúng của Lục Duyên luôn có thể ngay lập tức nhảy ra giải quyết vấn đề, nhưng phía bên kia của Thịnh Hành lại chậm hơn rất nhiều.Hơn nữa, kể từ khi Lục Duyên vào giới cho tới bây giờ tài nguyên trong tay đều vô cùng tốt, hóa ra là vì có một tầng quan hệ này, thật ra chuyện này trong giới giải trí cũng không phải là việc hiếm hoi gì, còn có rất nhiều minh tinh không nổi danh liền về nhà kế thừa gia nghiệp, bản thân Lục Duyên cũng luôn tỏa ra một loại khí chất đặc biệt, hiện tại sau khi biết chân tướng, Lục An An cũng không quá bất ngờ.Chẳng qua, Lục An An cảm thấy thật đau lòng cho idol nhà mình.Ô ô ô anh trai thế mà phải một mình một người gian khổ phấn đấu ở giới giải trí, phe đối địch còn là một công tử con nhà giàu.Vừa nghĩ cô vừa liếc mắt nhìn Lục Duyên.Hừ, về sau cô nhấy định phải càng đối tốt với idol hơn một chút, idol nhà cô không có bối cảnh thật quá đáng thương mà hu hu hu hu.Lục Duyên ngẩng đầu lên nhìn kính chiếu hậu, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt của em gái nhà mình.
.
.
Bên trong ánh mắt kia hình như còn chán ghét hơn so với bình thường.
.
.
Thậm chí còn có một chút...!Khinh bỉ?!Lục Duyên nghi ngờ là bản thân mình hoa mắt rồi.Sau khi về đến nhà, Lục An An đối với biệt thự biệt thự cao cấp rộng lớn của nhà họ Lục cũng không lộ ra quá kinh ngạc.Ít nhất là nhìn vào biểu bên ngoài của cô mà nói, thật sự là rất bình tĩnh.Nhìn thấy trang trí xa hoa lại điệu thấp trước mặt, cô mím môi, được mẹ Lục săn sóc kéo đến ngồi xuống trêи ghế salông.Mẹ Lục hỏi: "An An, con có muốn ăn cái gì hay không.
Mẹ đi làm cho con.
"Lục An An khó xử nói: "Không cần ạ, con hiện tại không đói bụng."Cha Lục cũng vội vàng hỏi: "Có phải là thấy mệt mỏi rồi hay không, có muốn về phòng nghỉ ngơi trước hay không?"".
.
.
Vâng ạ."Lục An An nghe thế nội tâm nhảy nhót!Suốt cả ngày hôm nay, ba thành viên nhà họ Lục liên tục theo dõi sát sao cô, dù cho cô biết bọn họ là quan tâm tới mình nhưng cũng thật không quen.Mẹ Lục đưa cô đến tận cửa phòng, mặt mày trước khi đi còn có chút ưu sầu."An An, thế con nghỉ ngơi thật tốt đi, có bất cứ chuyện gì thì lập tức gọi mẹ.""Vâng ạ."Sau khi cửa phòng đóng lại, Lục An An lập tức giống y như chú chim nhỏ vừa thoát ra khỏi lồng sắt, bay lượn tự do, cảm thấy đặc biệt hưng phấn!Cô ở bên trong đầu hét lên vài tiếng "A a a a a", sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn vào trang trí bên trong gian phòng.Đây là căn phòng điển hình của một thiếu nữ trẻ tuổi, phần lớn đồ vật đều là màu trắng, có thể nhìn ra người bố trí căn phòng này cũng đã bỏ ra rất nhiều tâm tư.Con ngươi Lục An An lóe lóe, hô lên trong đầu: "Hệ thống! Mày có thể đi ra đây nói chuyện với tao một chút hay không."-- "Đây."Lục An An mím môi: "Tao cứ chiếm dụng cơ thể của nguyên chủ như thế này sẽ không có vấn đề gì chứ?"-- "Nếu như cô không đến, hiện tại nguyên chủ này chính là một xác chết, cô hiểu ý của tôi không?"Lục An An đương nhiên hiểu.Cô còn chưa kịp sửa sang tốt những suy nghĩ của chính mình, hệ thống đã nói tiếp: -- "Cô muốn bọn họ luôn nghĩ là nguyên chủ còn sống, hay là đã chết? Mặc dù chỉ là giả."Lục An An không thể nói gì cũng không biết mình nên nói cái gì.
Đổi lại là cô, nếu phải lựa chọn cô cũng sẽ chọn vế trước, ít nhất như vậy,...!không biết chân tướng, luôn tin con mình còn sống, họ sẽ hạnh phúc hơn.Lục An An ngồi dưới đất một lúc lâu, sau khi thuyết phục xong chính mình thì tâm trạng cả người cũng thay đổi.Tới đâu hay tới đó vậy.Nếu như cô đã chiếm dụng cơ thể của nguyên chủ, cô sẽ cố hết sức hoàn thành mọi nghĩa vụ mà mình phải làm.Cô lấy điện thoại di động ra, bắt đầu kiểm tra tất cả những tin tức mà nguyên chủ lưu lại ở bên trong.Bước đầu tra xét ra được nguyên chủ Lục An An là sinh viên năm thứ ba đại học B, bởi vì nguyên nhân thân thể, đã xin nghỉ học tạm thời, suốt nửa tháng nay không tới trường học.Sau khi lật xem một vòng, trong phần mềm chat Lục An An tìm thấy một nhóm có tên lớp đại học.
Kéo xuống chút nữa, cô lại nhìn thấy, gia đình cô ấy vậy mà còn có nhóm chat nha, vừa click mở.
.
.
Lục An An liền phát hiện, trêи căn bản nguyên chủ không mấy khi nói chuyện ở trong nhóm, kể cả nói thì cũng đều là lời ít mà ý nhiều vài chữ.Sau đó nữa thì cô không tìm được thêm tin tức gì hơn.Đang xoắn xuýt, di động của Lục An An chấn động, là thông báo tin tức đặc biệt của [email protected]òng làm việc bảo bối nhỏ của bạn đã login.Lục An An ánh mắt sáng lên, tốc độ tay cực nhanh click mở Weibo.Mới vừa click mở xem không tới 3 phút, cô liền vào xem bài đăng mới phát trêи Weibo của phòng làm việc Thịnh Hà[email protected] Phòng làm việc của Thịnh Hành V: Ngày mai gặp.
[ ảnh chụp x 6 ]Phòng làm việc đăng lên sáu tấm ảnh của Thịnh Hành, trong bức ảnh ánh đèn sáng ngời chiếu xuống bóng đen bên dưới, lộ ra một người đàn ông mặt mày tinh xảo, chân dài dáng đẹp, mỗi một bức đều đẹp đến mức tận cùng, mỗi một bức đều khiến cho fans muốn quỳ ɭϊếʍ.[ A a a a a! Anh trai đẹp trai quá đi thôi! Ngày mai gặp anh yêu! ][ Ô ô ô ô anh trai lại muốn giết tui nữa rồi! ][ A a a a a a a a a a a a anh trai ở đâu cho iem xin cho manh mối! ][Ô ô ô ô anh trai ở thành phố B nhớ phải chú ý an toàn nha, nhớ đi ăn hết các đặc sản của thành phố B! ]Lục An An sững sờ, đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.Quãng thời gian trước Thịnh Hành mới nhận một bộ phim, nơi anh tiến hành quay chụp chính là thành phố B, cũng chính là thành phố bây giờ cô đang sống.Nhưng thời gian khởi động máy không phải ngày