Xung quanh tất cả đều là fans, bọn họ đều bị ngăn ở bên ngoài rào chắn, không có một ai nghĩ tới -- Thịnh Hành sẽ giúp fans nhặt đồ lên, càng không nghĩ tới anh còn cầm đi một cái banner.Mặc dù chữ ở phía trêи cái banner kia mọi người đều không nhìn thấy, nhưng đã là do fans làm, khẳng định là rắm cầu vồng.Mọi người sửng sốt vài giây, sau đó lại càng điên cuồng thét chói tai.Đồng thời cũng quăng tới Lục An An một ánh mắt cực kỳ hâm mộ.-- a a a a a a nếu sớm biết làm như vậy có thể gợi lên sự chú ý của anh trai, các cô ấy cũng đã làm như vậy rồi! !Khóe môi Thịnh Hành vẫn còn nụ cười khẽ, vừa đi vừa đem tấm banner kia gấp lại, động tác tao nhã lại ghẹo người.Dẫn đến các fans bên cạnh gào khóc kêu to!Theo sát phía sau cũng truyền đến một đợt tiếng thét chói tai khác."A a a a a a là Lục Duyên! !""Anh trai Lục Duyên!""Mẹ ơi con chết mất! ! !"Thịnh Hành theo bản năng quay đầu lại, Lục An An còn đang ngơ ngác chưa kịp thoát ra cú sốc vừa nãy, ánh mắt của anh như gió lướt qua cô cùng với một đoàn fans phía sau, cuối cùng nhìn về phía Lục Duyên.Ký giả và truyền thông mắt sắc, trùng hợp chụp được ánh mắt của hai đại đỉnh lưu giữa đông đảo fans hâm mộ và người đối diện.Ánh mắt kia --Sau đó Lục An An nhìn thấy truyền thông đánh giá -- yêu hận đan xen?Nói tóm lại, vô cùng khó có thể dùng lời diễn tả được.Sau khi vào cửa hàng, người đại diện đã sớm vào cửa hàng tiến tới, nhíu mày nhìn Thịnh Hành: "Em mới vừa cầm banner tiếp ứng của fans về đấy à?"Tay Thịnh Hành đàng gấp banner ngừng một lát, âm thanh mát lạnh: "Ừm."Du Nguyên liếc nhìn đồ vật trong tay anh, vươn tay ra: "Đưa cho anh đi."Thịnh Hành quay đầu lại nhìn anh ta: "Cái gì?"Du Nguyên chỉ vào đồ vật trong tay anh: "Banner ấy, lát nữa em còn phải đi chụp ảnh, chẳng lẽ em cứ cầm cái này mãi?"".
.
."Cái này không thể bỏ vào túi áo, không vừa, túi đựng của quần tây đối với nghệ sĩ mà nói quả thực là không thể tiếp thu, chớ nói chi là đợi lát nữa còn có truyền thông quay chụp 360 độ, chỉ cần có một chút nhô ra đều có thể bị phóng đại lên thành cái gì không biết nữa.Thịnh Hành liếc nhìn banner nhỏ được anh gấp gọn trong tay, fans nhỏ còn rất để tâm, của mình là màu đỏ, Lục Duyên là màu xanh lục.Anh vừa mới muốn nói chuyện, Lục Duyên đã từ ngoài cửa đi vào.Hai người đối mắt nhìn nhau, Thịnh Hành dời mắt nói: "Sẽ không "Du Nguyên không hiểu, sửng sốt một chút hỏi: "Cái gì sẽ không?"Thịnh Hành lời ít mà ý nhiều nói: "Sẽ không vẫn luôn cầm."Du Nguyên: ".
.
."Anh ta mới chỉ hoảng hốt vài giây, Thịnh Hành đã được nhân viên công tác gọi đi trò chuyện và phỏng vấn.Du Nguyên không có biện pháp, không hiểu nổi tâm tư của nghệ sĩ nhà mình, đơn giản cũng mặc kệ, Thịnh Hành làm việc tự có tính toán, tùy cậu ấy đi.*Bên ngoài, lúc lần thứ hai Lục An An nhận được điện thoại của tài xế, thảm đỏ cũng đã đi xong hết.Các fan như cũ không rời đi, muốn chờ lát nữa idol nhà mình từ trong cửa hàng ra ngoài, gặp lại bọn họ thêm lần nữa."Alo.""Tiểu thư, bây giờ cô đang ở đâu?"Lục An An liếc nhìn chỗ mình đang đứng: "Tôi ở ngay bên cạnh cửa ra vào của cửa hàng."Tài xế cơ tim tắc nghẽn vài giây, vội vàng nói: "Cậu chủ bảo tôi dẫn cô đi vào cửa hàng bằng cửa sau."Lục An An sửng sốt "A" một tiếng: "Sẽ không gây ra ảnh hưởng không tốt gì chứ?"Tài xế: "Thiếu gia chưa nói."".
.
.
A."Lục An An vừa định từ chối, trong đầu liền vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.Mới vừa rồi cô bị hành vi ngu xuẩn của chính mình dọa ngốc.
.
.
Dẫn đến lúc Lục Duyên đi thảm đỏ cô quên mất tiếp ứng cho anh rồi.Lục An An sâu kín mà thở dài, không thể không vì việc ngu xuẩn mình làm ra mà trả nợ: "Tôi lập tức tới ngay.*Trong cửa hàng, sau khi chụp ảnh và phỏng vấn chính thức kết thúc, Thịnh Hành nhìn chung quanh một vòng rồi đi về phía toilet bên kia.Mới vừa từ toilet đi ra ngoài, anh liền đụng phải Lục Duyên đang ở cửa gọi điện thoại."Đi đến đâu rồi?"Anh đè thấp giọng, âm thanh của Lục Duyên tương đối thiên về dịu dàng êm ái, của Thịnh Hành thì lại lạnh lùng hơn nhiều."Vào cửa hàng chưa?"Lục Duyên xoa xoa xương giữa hai lông mày: "Tôi lập tức tới ngay, bảo con bé đừng có chạy lung tung."Lúc anh vừa định hỏi Lục An An có muốn xin Thịnh Hành kí tên lên ảnh hay không, bên cạnh liền có một người đi tới cái vòi nước khác trước mặt, một đôi bàn tay được truyền thông xưng là xinh đẹp nhất giới giải trí xuất hiện ở trong tầm mắt, Lục Duyên quay đầu nhìn sang.Còn chưa kịp lên tiếng chào hỏi, Thịnh Hành liền đem một thứ gì đó có màu xanh lục ném qua."Không cần cám ơn."Lục Duyên: ".
.
."Anh cúi đầu xem, khi nhìn rõ câu nói được viết ở trêи tấm banner liền vui vẻ."Fans của tôi kéo cậu lại nhờ cậu gửi cho tôi?"Thịnh Hành kéo kéo môi, mỉm cười nhìn anh ấy: "Anh đoán xem."Lục Duyên nghẹn lại, còn muốn nói cái gì thì Thịnh Hành đã xoay người đi rồi.Ở trong giới giải trí, tính tình của Thịnh Hành khó chịu hơn nhiều so với Lục Duyên.Hai người đều không phải là nhân vật dễ trêu trọc vào, nhưng quan hệ của cả hai cũng không đến mức fans phải mỗi ngày đi lên cãi cọ với fans của đối phương.Chỉ là kiểu như vương không thấy vương, không quấy nhiễu tới công việc và cuộc sống của nhau.Nhưng không hiểu sao lộ tuyến phát triển của hai người lại quá giống nhau, dẫn đến fans hai nhà không thể không mỗi ngày ở internet battle.(battle: đối đầu, bôi đen nhau)Trêи thực tế hai người không phải kẻ thù, nhưng quan hệ cũng không tính là rất tốt, chỉ là quen biết hời hợt.Nếu gặp mặt nhau ở trong sự kiện còn ngẫu nhiên có thể lên tiếng chào hỏi.Nhìn banner màu xanh lục trong tay, trái tim buồn thảm của Lục Duyên vì em gái ruột đột nhiên tốt hơn một chút.Không tồi không tồi, hôm nay Thịnh Hành cũng bị fans cào tim.--Thịnh Hành mới từ trong toilet đi ra ngoài, Du Nguyên liền đến."Đi qua bên kia chụp mấy tấm ảnh đi.""Ừm."Sau khi chụp ảnh xong, Du Nguyên hậu tri hậu giác hỏi: "Banner của em đâu rồi?" Thịnh Hành lười biếng nhấc mí mắt lên liếc nhìn người đại diện, âm thanh lười biếng: "Ném rồi."Du Nguyên: "? ? ?"Anh ta vừa muốn nói chuyện, liền phát hiện Thịnh Hành đã nhìn sang một chỗ khác.Du Nguyên thuận thế nhìn sang, đập vào mắt là một nữ sinh mặc quần jean cùng áo len mỏng, bóng lưng gầy gò, khí chất còn khá tốt."Em nhìn cái gì thế?""Cô ấy vào bằng cách nào?"Du Nguyên: "A?"Anh ta còn chưa kịp phản ứng thì Thịnh Hành đã lững thững đi về phía bên kia.Lục An An được anh Tiền mang vào cửa hàng sau đó thu xếp cho đứng ở một bên.Trong cửa hàng ngoại trừ nghệ sĩ ra còn có một vài cô gái nổi tiếng giàu có khác, dù sao cũng là nghi thức khai trương, cũng mở cửa ra cho người khác vào, chỉ cần có thể mua nổi đồ ở trong này, nhận được thư mời đều có thể đi vào.Cho nên cô xuất hiện ở đây cũng không khiến ai hoài nghi gì.Có điều Lục An An không thích bầu không khí nơi này cho lắm, cô ngoan ngoãn đứng ở trong một góc nhỏ, chờ lát nữa Lục Duyên xuất hiện, muốn ngay lập tức làm xong cái nhiệm vụ kia sau đó chạy ra bên ngoài chờ idol!Đang nghĩ ngợi, trước mặt đột nhiên xuất hiện một đôi giày có chút quen mắt.
.
.
Lục An An ngừng một lát, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, lúc chạm tới khuôn mặt của Thịnh Hành, đôi mắt của cô liền tỏa sáng."Thịnh.
.
.
Thịnh.
.
.
Anh trai!"Thịnh Hành khựng lại, nhìn fans nhỏ mặt mày đều là vẻ vui mừng trước mặt: "Ừm."Đôi mắt Lục An An sáng ngời, trái tim phanh phanh phanh nhảy lên.A a a a a a a! !Là idol sống! ! !Idol đang ở trước mặt cô! ! ! !Hôm nay cô đã giẫm phải cái vận cứt chó gì vậy! Tại sao idol lại có thể đi qua đây chào hỏi mình! !Ô ô ô ô làn da của idol thật tốt nha! Lông mi cũng thật là dài, còn có đôi mắt thâm thúy kia nữa, bên trong chắc hẳn là có hai vì sao đang trú ngụ đi, tại sao lại có thể xinh đẹp như vậy.
.Nếu không phải là vì thời gian và địa điểm không cho phép, Lục An An thậm chí còn muốn nhảy cẫng lên xoay tròn không ngừng nghỉ --Khóe môi của cô hiện lên nụ cười khó mà che giấu, ánh mắt yêu thương trần trụi, bên trong có cái gì cũng đều biểu hiện trắng ra, cả khuôn mặt trắng lúc này cũng đã đỏ rực.Thịnh Hành nhìn cô, có chút muốn cười.Anh luôn biết fans của mình từ trước đến giờ đều đáng yêu, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp được.
.
.
Đáng yêu như thế.Chỉ có điều trong một cái chớp mắt, anh lại nhớ đến tấm banner mình vừa lấy từ chỗ cô.
.
."Cái kia.
.
.
Em.
.
."Trong lúc nhất thời, Lục An An còn có chút nói năng lộn xộn.Một tay Thịnh Hành nhét ở trong túi đứng ở trước mặt cô, dáng người thẳng tắp, lông mày nhướng lên chờ cô nói nốt."Anh trai.
.
.
Em có thể xin chữ ký của anh có được không?"Thịnh Hành hơi giật mình, hình như là không nghĩ tới cô sẽ xin chữ ký của anh.Nhìn thấy Thịnh Hành nhíu mày, Lục An An vội vàng nói: "Không được cũng không sao ạ.""Không phải."Thịnh Hành khẽ cười, nhìn cô: "Em có theo bút không?"Lục An An: ".
.
.
Không."Hai người liếc mắt nhìn nhau, Thịnh Hành quay đầu nhìn về phía Du Nguyên: "Đi lấy cho em một cây bút với."Du Nguyên gật đầu: "Có ngay."Lát sau, Thịnh Hành thật sự ký tên cho Lục An An.Lúc đưa cho cô, Thịnh Hành lại nói thêm một câu: "Sau này đừng có