Sau khi nhìn thấy tin nhắn này, Thịnh Hành liền nhìn về hai người đang ngồi ngay ngắn trước mắt, nhẹ giọng ho khẽ một tiếng: ""Lục Duyên.
""
Lục Duyên liếc mắt nói: ""Có chuyện?""
Thịnh Hành cười cười đáp: ""Anh cứ để Lục An An ngồi phía sau như vậy?""
Ánh mắt Lục Duyên khẽ dừng ở mặt Lâm Nhược Tinh vài giây, lại liếc nụ cười trên mặt Thịnh Hành, nhàn nhạt trả lời: ""Vị trí kia thích hợp với em ấy.
""
Lục Duyên làm như tùy ý nói: ""Đồng Hướng ngồi bên cạnh em ấy, vô cùng thích hợp.
""
Thịnh Hành: ""! ""
Lâm Nhược Tinh hoài nghi về những gì mình nghe được, thắc mắc hỏi: ""Đồng Hướng là ai vậy?""
Lục Duyên cười nói: ""Ừm là tiểu thịt tươi mới nổi, dạo này An An đang theo đuổi.
""
Vừa dứt lời, sắc mặt Thịnh Hành có thể dùng mắt thường thấy nhìn thấy đen đi mấy phần.
Lục Duyên nhìn vậy, liền cảm giác cả người mình nhẹ đi hơn nhiều.
Lục An An hoàn toàn không thể ngờ anh trai yêu dấu của mình đã nói xấu cô trước mắt idol, chờ khi nhìn thấy Đồng Hướng tới, cô còn vô cùng kinh ngạc lại vui mừng ngoài ý muốn.
Nhưng cô cũng biết đây là đâu, kể cả có giúp Úy Sơ Hạ xin chữ ký thì bây giờ cũng không phải thời cơ tốt.
Lúc các hoạt động bắt đầu, Lục An An lại chăm chú nhìn về phía đồ ăn phía trước, cảm thấy khá đói bụng.
Cô bây giờ muốn ăn nha.
Suy nghĩ, Lục An An nhìn về mấy người bên cạnh.
Bọn họ đều không nhúc nhích, dường như trong mắt họ đều không nhìn thấy đồ ăn trước mặt vậy.
Thấy vậy, Lục An An lại bắt đầu thấy phiền muộn.
Haiz, làm nghệ sĩ quá khó rồi, có đồ mà không thể ăn.
Quá khổ.
Nghĩ nghĩ, cô liền mím môi lại, hung hăng uống hết chai nước trong tay.
Một lúc sau không ngoài dự đoán, cô buồn đi wc.
Cũng may ở chỗ này không có máy quay phim, cô lén lút đi toilet cũng không ai biết.
Có điều, thật không ngờ cô lại có thể gặp Lâm Nhược Tinh.
Hai người nhìn nhau, Lục An An nở nụ cười: "Chào Lâm lão sư.
""
Lâm Nhược Tinh vô cùng ngoài ý muốn đáp: ""Em biết chị sao?""
"! Vâng.
""
Lục An An liền nhanh chóng trả lời: ""Lâm lão sư vô cùng xinh đẹp, em vẫn luôn ngưỡng mộ chị.
""
Nghe vậy, Lâm Nhược Tinh liền cười cười, nhìn chằm chằm cô một lúc mới nói: ""Cảm ơn em.
Lần đầu tiên đến những hoạt động này cảm thấy thế nào?""
""Có thể nói thật sao?""
Lâm Nhược Tinh có chút ngoài ý muốn nhưng vẫn gật đầu: ""Em nói đi.
""
""Có chút tẻ nhạt, còn đói và khá lạnh.
""
Những lời nói này Lục An An toàn bộ đều nói thật.
Lâm Nhược Tinh khẽ cười: ""Lát nữa có thể vào hậu trường nghỉ ngơi một chút, đừng gấp.
""
""Được ạ.
""
Lâm Nhược Tinh nhìn chăm chú vào cô bé trước mắt, không biết nói gì nhưng cảm giác mình rất yêu thích đứa trẻ này.
Tướng mạo khiến mọi người không thể không yêu thích.
Hai người chào hỏi nhau 2 câu, xong liền ai về chỗ người ấy.
Cô vừa ngồi, liền có người bên cạnh chủ động nói chuyện với cô.
Đồng Hướng nhìn người bên cạnh, nói: ""Cô là Lục An An?""
""Đúng vậy.
"" Lục An An: ""Xin chào.
""
Đồng Hướng gật đầu