Editor: Linh KimTần Văn Châu hưởng thụ đủ con gái bảo bối làm nũng với mình, ánh mắt lại rơi xuống trên người Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên.
Bà có chút nghi hoặc mở miệng hỏi: “Hai bạn này là?”Ngôn Hi nghe vậy cười, đối với Tần Văn Châu nói: “Mẹ, đây là Tống Vân Kỳ, chính là Tiểu Béo thường xuyên cùng con chơi khi còn nhỏ.
”“Còn đây là Tống Thiên, khi còn nhỏ cùng con và em gái học trong một cái nhà trẻ.
”“Hóa ra là Tiểu Béo.
”Tuy rằng Ngôn Hi giới thiệu hai người, nhưng ánh mắt Tần Văn Châu rõ ràng đều rơi xuống người Tống Vân Kỳ.
Người này khi còn nhỏ thiếu chút nữa hại Tiểu Cẩn của mình mất mạng, tuy rằng cuối cùng Tần Văn Châu tiếp nhận lời xin lỗi của cha mẹ Tống, nhưng đối với Tống Vân Kỳ, đáy lòng Tần Văn Châu vẫn không thích đứa nhỏ này.
Chỉ nhìn thoáng qua Tống Vân Kỳ, lực chú ý của Tần Văn Châu liền trở lại tới Ngôn Cẩn.
“Tiểu Cẩn ở trường học thế nào? Đi chúng ta trở về lại nói, cha con còn ở cổng trường đợi chúng ta, chúng ta trước hết liền về nhà.
”Tần Văn Châu nói xong, lại ngẩng đầu cho có lệ đối với Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên nói: “Vân Kỳ còn có…….
.
”Thời điểm ánh mắt Tần Văn Châu rơi xuống trên người Tống Thiên, dừng lại một chút.
Tống Thiên vội vàng tiếng lên giới thiệu chính mình.
“Dì, cháu là Tống Thiên, mẹ cháu lúc trước còn mang cháu qua nhà dì chơi, Tống Vân Kỳ là anh họ cháu.
”Tần Văn Châu đối với cái tên Tống Thiên cũng không quen thuộc, nhưng đối với người em họ của Tống Vân Kỳ rất là quen thuộc.
Lúc nhà họ Tống chưa dọn đi, cha mẹ Tống Thiên từng mang theo tiểu Tống Thiên tới nhà họ Ngôn không ít lần.
Bởi vì bọn họ là bạn bè nên luôn muốn tìm Ngôn Cẩn chơi.
Tần Văn Châu vẫn rất thích đứa trẻ khi còn nhỏ manh manh, tiểu Tống Thiên luôn đem đồ chơi của chính mình chia sẻ cùng Ngôn Cẩn.
Bởi vậy nghe được thiếu niên tuấn tú trước mặt là Tống Thiên, thái độ của Tần Văn Châu tốt lên không ít.
Bà cười cười, nói: “Hóa ra là Tiểu Thiên, dì cũng đã lâu không gặp cháu.
Không nghĩ tới cháu thế nhưng lại thi đậu cùng trường với Tiểu Cẩn.
”Tống Thiên có chút ngượng ngùng mím môi, nói: “Cháu ngày khai giảng nhìn thấy chị Ngôn Hi cũng thực kinh ngạc.
”Tống Vân Kỳ một bên nghe được Tống Thiên nói câu này, không khỏi trợn trắng mắt, cũng không biết là ai trước kỳ thi trung khảo quấn lấy hắn viết thư cho Ngôn Hi, hỏi thăm cô cùng Ngôn Cẩn sẽ học trường nào.
Chỉ là trước mặt Tần Văn Châu, tự nhiên Tống Vân Kỳ sẽ không đi vạch trần bộ mặt thật của em họ mình.
Ngược lại, hắn còn phải theo Tống Thiên cùng nhau nói: “Đúng vậy, thật trùng hợp.
”Tần Văn Châu cùng Tống thiên hàn huyên hai câu, lúc sau liền mang theo Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi rời đi.
Lưu lại hai người Tống Thiên cùng Tống Vân Kỳ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn nhau, sau đó bọn họ tiếp tục đi về phía cổng trường.
Nội tâm Tống Thiên có chút đáng tiếc, hắn vốn dĩ cho rằng có thể cùng đi với Tiểu Cẩn ra đến cổng trường.
Bên ngoài cổng trường, Ngôn Thành chờ đã có điểm sốt ruột.
Hắn nhìn học sinh tới lui bên ngoài xe, trong lòng nghi hoặc vì cái gì mà vợ cũng hai con gái đã lâu như vậy còn chưa ra tới, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?Thời điểm Ngôn Thành đang nghĩ như vậy, hắn liền thấy Tần Văn Châu mang theo Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi đang cùng nhau từ cổng trường đi về hướng của hắn bên này.
Trên mặt Ngôn Thành mang theo ý vui mừng, sau đó hắn liền từ trên xe đi xuống nhanh như bay, vọt tới trước mặt Ngôn Cẩn, cho Ngôn Cẩn một cái ôm lớn.
“Con gái bảo bối của ta, nhớ chết ba ba rồi.
”Ngôn Thành luôn có thói quen nói trắng ra cảm nghĩ của mình.
Ngôn Cẩn chịu đựng cảm giác không được tự nhiên tiếp nhận cái ôm của Ngôn Thành, sau đó dưới ánh mắt của các bạn học khác chung quanh nhanh như bay chui vào trong xe trước