Editor: Linh KimThực hiển nhiên, tấm bình phong ngã xuống chính là bởi vì những người bên ngoài mới dọa đến con gái.Lúc này ông chủ rốt cuộc cũng chạy tới.
Đứng đó là một người đàn ông trung niên béo béo lùn lùn, lúc này hắn đang đứng trước một thiếu niên khoảng 17, 18 tuổi, sắc mặt khẩn trương nói cái gì đó.Mà xung quanh người thiếu niên, cũng là mấy thiếu niên lớn nhỏ đang đứng thẳng.Trong đó có một thiếu niên tóc nhuộm đỏ, trên người là quần áo đính đinh tán giống côn đồ đứng ở hướng Ngôn Cẩn ngồi bên nhã gian bên kia cùng hướng bình phong ngã xuống.Ngôn Thành liếc mắt một cái liền biết kẻ đầu sỏ gây tội hại con gái sinh bệnh là người nào.Bởi vì chân thiếu niên tóc đỏ còn đặt lên phiến bình phong.
Hiển nhiên, đối phương đá một chân lên bình phong kết quả bình phong ngã xuống nhã gian nhà mình, dọa Ngôn Cẩn.Ánh mắt Ngôn Thành rơi xuống thẳng tắp trên người thanh niên tóc đỏ.Hắn không để ý đến thân phận của đối phương không bình thường, có thể để ông chủ cười lấy lòng theo thanh niên áo đen, cũng không để ý những người đó nghe được động tĩnh của hắn ra tới, ánh mắt đều nhìn qua người thanh niên trẻ tuổi của nhóm.
Mà là trực tiếp đi đến trước mặt thanh niên tóc đỏ."Mới vừa nãy là ai đá?"Tất cả tầm mắt của mọi người đều rơi xuống trên người Ngôn Thành.Thanh niên tóc đỏ liếc mắt nhìn Ngôn Thành một cái, khóe miệng gợi lên một nụ cười trào phúng."Ông chú, chú là người nào vậy? Chính tôi đá đấy làm sao vậy, cùng ông có quan hệ sao? Tôi khuyên ông đừng...........A!"Thanh niên tóc đỏ còn chưa nói xong, Ngôn Thành rốt cuộc không nhịn được ra một quyền."Ông đánh tôi?"Sau khi ăn một quyền của Ngôn Thành, thanh niên tóc đỏ cũng phản ứng lại thực nhanh.Chỉ là thời điểm hắn muốn đánh trả lại thấy Ngôn Thành mặt đen như mực rõ ràng là tức giận, làm hắn muốn mắng lời thô tục lại nuốt trở vào.Mặc kệ thanh niên tóc đỏ có bao nhiêu ngang tàng, hắn cũng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, đối mặt với Ngôn Thành người trưởng thành cường tráng, đáy lòng hắn liền sinh ra vài phần khiếp sợ.Bởi vậy thời điểm Ngôn Thành còn muốn xông lên giáo huấn, thanh niên tóc đỏ cực kỳ lưu loát trốn phía sau người thanh niên trẻ tuổi rõ ràng có thân phận không bình thường."Anh Phong, cứu em, anh xem người này giống như kẻ điên, vô duyên vô cớ liền xông lên đánh người."Thời điểm nói những lời này, thanh niên tóc đỏ trong lòng còn thập phần ủy khuất, trên mặt cũng mang vẻ ủy khuất cực kỳ rõ ràng.Mà hành vi này xem trong mắt Ngôn Thành, chỉ cảm thấy người này là người hại con gái mình, chẳng những không có một tia áy náy, hiện tại ở nơi này còn diễu võ dương oai trước mặt hắn.Mà lúc này, người thanh niên gọi là anh Phong mới bố thí một ánh mắt đến trên người Ngôn Thành."Lưu tổng."Lăng Phong không phản ứng với Ngôn Thành, chỉ nhìn ông chủ tiệm ăn đang tươi cười ở bên cạnh mình, sau đó nhàn nhạt hô gọi đối phương một tiếng."Lăng thiếu, tôi đây." Lưu tổng cũng là người biết xử xự, Lăng Phong chỉ hô hắn một tiếng, hắn liền ngầm hiểu ý tứ của Lăng Phong."Vị tiên sinh này, thỉnh ngài chú ý hành vi cử chỉ, bổn tiệm cấm đùa giỡn."Ngôn Thành một bên nhìn Lưu tổng đối mặt với người gọi là Lăng Phong cùng với đối mặt với mình là hai gương mặt khác nhau.
Ngôn Thành cắn chặt răng, dứt khoát hỏi người trước mặt:"Lưu tổng đúng không, tôi đây thật ra muốn hỏi một chút những người này ở trong tiệm đánh nhau, kết quả gạt ngã bình phong, dọa con gái tôi phát bệnh thì phải làm sao bây giờ? Anh đừng nói với tôi mắt anh hiện tại mù, cái gì cũng không nhìn thấy."Ngôn Thành dùng tay chỉ mớ hỗn độn xung quanh.Hắn lại nói: "Hôm nay tôi liền nói, nếu con gái tôi lần này xảy ra chuyện, tôi nhất định cho mỗi người ở đây trả giá."Lưu Tín đứng trước mặt Ngôn Thành nổi lên một tầng mồ hôi lạnh.Đây không phải là mấy công tử nhà giàu không đặt phòng trước, kết quả đi vào phát hiện không còn nhã gian chỉ có thể ngồi ở sảnh đường ăn cơm, cho nên đập vài đồ vật, tìm giám đốc là hắn gây phiền toái sao?Như thế nào liền liên quan đến mạng người rồi?Còn không phải rớt một cái bình phong thôi sao? Đây nhiều nhất cũng chỉ có thể dọa nhảy dựng thôi sao?Lưu Tín trong lòng cười khổ một phen,