Editor: Linh KimVừa lúc này Tống Vân Kỳ cùng Ngôn Hi đã thương lượng xong.
Tống Vân kỳ vừa mới quay đầu lại liền thấy em họ mình sắc mặt đỏ bừng.
Hắn có chút kinh ngạc nhướng mày, sau đó mở miệng hỏi Tống Thiên: “Tiểu Thiên, em làm sao vậy? Sao mặt lại hồng như vậy?”Tống Thiên nghe vậy vội vàng lắc lắc đầu, chỉ là miệng không nói nên lời giải thích với Tống Vân Kỳ.
Mà đầu sỏ gây tội Ngôn Cẩn vẻ mặt lại vô tội tỏ vẻ không liên quan đến mình, đi đến bên Ngôn Hi vừa đi vừa làm nũng.
Tống Vân Kỳ hỏi Tống Thiên hai câu, thấy không hỏi ra cái gì, liền không tiếp tục để ý chuyện này, sau đó xoay người tiếp tục cùng Ngôn Hi nói chuyện phiếm.
Không có người tiếp tục hỏi mình, Tống Thiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt lại một lần nữa hướng lên người Ngôn Cẩn đang đi phía trước mình.
Đối phương vẫn giống như khi còn nhỏ đều là vẻ xinh đẹp đáng yêu, làm người khác tràn ngập ý muốn bảo vệ.
Chỉ là Tống Thiên bây giờ cũng không còn là cậu bé dõng dạc nói giá trị nhan sắc của mình là đẹp nhất, cho nên muốn Ngôn Cẩn làm bạn gái của hắn.
Có một số việc sau khi lớn lên chính là không có cách nào nói ra.
Tống Thiên cúi thấp đầu, một lúc lâu sau mới há mồm nói một cậu: “Tớ nguyện ý.
”Chỉ là âm thanh hắn nói thật sự quá nhỏ, Ngôn Cẩn đi ở phía trước chỉ nghe được Tống Thiên ở phía sau nói cái gì đó, nhưng cũng không có nghe rõ đối phương nói gì.
Vừa vặn lúc này bọn họ cũng đã đi đến nhà ăn, Ngôn Cẩn cũng thực sự có điểm đói bụng, bốn người lại đi về phía trước múc cơm ăn.
Cơm nước xong, Ngôn Hi kêu Tống Thiên đưa Ngôn Cẩn về ký túc xá nghỉ ngơi một hồi, còn lại cô cùng Tống Vân Kỳ đi tìm văn phòng chủ nhiệm Vương Cầm của ban nhất.
Tống Thiên tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống Ngôn Cẩn, không áp lực mà vui vẻ mãnh liệt gật gật đầu, đối với Ngôn Hi đảm bảo nói: Chị Ngôn Hi cứ yên tâm đi, em nhất định đem Tiểu Cẩm an toàn về đến ký túc xá.
”Sau đó bọn họ liền tách ở cửa nhà ăn, Ngôn Cẩn nhìn bóng dáng Ngôn Hi, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó cùng Tống Thiên đi về hướng ký túc xá nữ.
Chỉ là trong lòng cô lại quyết định ra một cái chủ ý.
Thân là tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết cẩu huyết, ở thế giới này pháp luật kỳ thực có chút vặn vẹo.
Giống như những gì Lăng Phong ngược đãi Ngôn Hi trong cốt truyện, hắn kỳ thực đã phạm pháp.
Nhưng bởi vì nhà có tiền, cho nên hắn có thể đem hết thảy mọi việc nắm trong tay, chẳng những cảnh sát không tới bắt hắn, thậm chí cuối cùng hắn còn trực tiếp khống chế người nhà của Ngôn Hi phải chết.
Giống như lúc này đây, rõ ràng Ngôn Cẩn vì Lăng Phong mà thiếu chút nữa xảy ra chuyện, nhưng Ngôn Hi cùng Tống Vân Kỳ đi văn phòng của cô Vương Cầm báo cáo, cuối cùng chỉ nhân được câu: “Cô đã biết, cô sẽ đi tìm chủ nhiệm lớp hắn nói chuyện.
” câu này cũng thực có lệ.
Đến nỗi trừng phạt như thế nào, Vương Cầm cũng không nhắc qua một câu.
Đương nhiên điều này cũng không phải bởi vì Vương Cầm bất công, mà bởi vì sớm biết thời điểm Lăng Phong mới nhập học, hiệu trưởng liền trong tối ngoài sáng an bài trước với các giáo viên.
Cái học sinh Lăng Phong này, nếu hắn không làm ra phiền toái gì quá lớn, các giáo viên cũng không cần đi quản hắn, mặc kệ hắn ở lớp học ngủ nhiều không chịu học tập, chỉ cần không ảnh hưởng đến các bạn học khác, cũng không cần đi đánh thức hắn.
Chỉ cần đem hắn trở thành Thần Tài mà cung phụng là được, nếu có thể làm cho thời điểm hắn rời khỏi cao trung mà được tu luyện tốt, lại càng tốt hơn.
Tóm lại, hiện tại Ngôn Cẩn ở cùng Lăng Phong cũng không xảy ra chuyện gì, Vương Cầm cũng không cần phải đi đắc tội với hiệu trưởng nguy hiểm mà đi xử lý Lăng Phong.
Đương nhiên, mặt tối trong đó Ngôn Hi cùng Tống Vân Kỳ đều không rõ ràng lắm.
Là hai học sinh tốt, bọn họ đối với giáo viên luôn luôn ngập tràn tín nhiệm.
Giáo viên nói cô sẽ xử lý chuyện này, bọn họ cũng liền tin, sau đó ngoan ngoãn về ký túc xá nghỉ ngơi.
Chờ đến khi Ngôn Cẩn tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, cô vừa mở mắt ra liền thấy được mặt Ngôn Hi mang đầy ý cười.
Thời điểm trở về ký túc xá, thời gian nghỉ trưa cũng không còn bao lâu, cho nên cô cũng dứt khoát không đi ngủ, mà nằm ở trên giường của mình nhìn dung nhan em gái mình khi ngủ.
Ngôn Cẩn chớp chớp mắt, từ trên giường ngồi dậy, đối với Ngôn Hi chào hỏi: “Chị, buổi trưa tốt lành.
”“Tiểu Cẩn, cô giáo nói với chị sẽ xử lý chuyện này.
”Vừa thấy Ngôn Cẩn tỉnh lại, Ngôn Hi liền có chút gấp không chờ nổi hướng ngôn Cẩn thông báo kết quả chiến đấu của mình.
Ngôn Cẩn vừa nghe liền biết chị gái ngốc của mình đã bị chủ nhiệm lớp lừa gạt.
Nhưng trên mặt cô vẫn gật gật đầu, sau đó đối với Ngôn Hi khích lên nói: “Chị thật lợi hại! Em thích chị nhất.
”Ngôn Hi cười nói: “Chị cũng thích Tiểu Cẩn nhất.
”Tuy rằng lúc mới bắt đầu không nghe rõ chị em nhà này đang thì thầm nói cái gì, nhưng hai câu sau vẫn bị mấy học tỷ năm ba của ký túc xá nghe lọt được vào lỗ tai.
Lại nhìn đến bộ dáng làm nũng, trong lòng mấy học tỷ đều không khỏi rét lạnh một phen.
Làm ơn,