Editor: Linh KimVương Văn ngồi ở phía trước Lăng Phong, thời điểm quay đầu xuống còn thấy Lăng Phong còn đang phát ngốc.Hắn nhìn thoáng qua sắc mặt của Lăng Phong, sau đó mới hỏi: “Anh Phong, mấy người vừa rồi đi ra ngoài không phát sinh ra chuyện gì chứ?”Hắn là đang muốn nói đến lúc nãy Lăng Phong kêu Vương Thư Ý cùng Trần Linh cùng nhau ra ngoài.Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Vương Văn, có chút nghi hoặc nói: “Chúng tôi có thể phát sinh ra chuyện gì, chẳng qua kêu hai người ra ngoài hỏi bọn họ một chút có làm ra việc gì không tốt hay không mà thôi.”“Hơn nữa tôi cũng đã hỏi rõ ràng, chuyện trước đó chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi.”Vương Văn nghe vậy xấu hổ cười cười: “Như vậy sao, vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi.
Em chính là thấy chủ nhiệm lớp vừa rồi giống như thực sự tức giận, còn tưởng rằng hai cô thật sự đối với học muội đã động thủ.”Lăng Phong lắc đầu, cười nhạo một tiếng: “Bọn họ không dám làm vậy.”Vương Văn gật gật đầu không nói nữa.Lăng Phong đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi: “Đúng rồi, cậu có biết cái tin tức kia là ai truyền ra không?”Vương Văn: “Cái tin tức gì?”“Chính là tin tức tôi cùng Ngôn Cẩn học muội đang yêu đương.” Lăng Phong sờ sờ cằm chính mình.Vương Văn nghe thấy thế sắc mặt chợt cứng đờ một chút, sau đó hắn liền khôi phục lại thần sắc bình thường.Trong miệng cũng hiếu kỳ nói: “Em hôm nay còn đang tự hỏi làm thế nào mà tin tức lan nhanh như vậy đây.”Người ngồi cùng bàn Vương Văn nghe đến đó cũng không nhịn được quay đầu nói một câu.“Chính là hôm nay em vừa tới trường nghe Vương Văn nói chuyện này còn bị dọa nhảy dựng, lúc trước em còn nghe nói cô gái đó không muốn đơn độc ở chung với anh đâu, kết quả hôm nay liền nghe nói hai người đang yêu đương.”Sau đó hắn lại hắc hắc cười một tiếng.“Em lúc trước còn cả thán anh Phong xuống tay còn thực mau, không nghĩ tới hóa ra chuyện này là hiểu lầm.”Lăng Phong trừng hắn một cái: “Mày đừng nhiều chuyện.”Đối phương cũng không thèm để ý, cười ha hả quay đầu về tiếp tục phát ngốc.…………..Lúc sau Vương Cầm trở lại khu dạy học năm nhất, liền kêu Ngôn Cẩn tới văn phòng, đối với Ngôn Cẩn nói lời thấm thía một phen.Trọng điểm chính là bà đã đi tìm chủ nhiệm ban 32 nói chuyện này, để đối phương quản giáo học sinh của mình, cho nên Ngôn Cẩn không cần lo lắng.Lúc này Ngôn Cẩn mới được Vương Cầm thả về lớp một lần nữa.Ngôn Hi nhìn chỗ ngồi trống của Ngôn Cẩn, căn bản là không có tâm tư học tập.Sau khi thấy Ngôn Cẩn cùng Vương Cầm nói chuyện xong đang đi vào, Ngôn Hi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.Cô nhìn Ngôn Cẩn nói: “Tiểu Cẩn, cô Vương nói gì với em vậy?”Ngôn Cẩn đối với Ngôn Hi ngoan ngoãn cười cười.“Không có gì, cô Vương chính là nói với em học tập cho tốt, hai học tỷ tới tìm em cô ấy đã trực tiếp đến gặp, không cần sự hãi bọn họ.”Ngôn Hi nghe vậy liền yên tâm, chỉ là cô lại đột nhiên nhớ tới vì cái gì mà hai học tỷ tới tìm em gái mình gây phiền toái, tâm tình lại lập tức không tốt.Nếu nói lúc trước ấn tượng của Ngôn Hi đối với Lăng Phong chỉ là “Một người kỳ quái, một học trưởng không biết vì cái gì luôn quấn lấy em gái mình.”Hiện tại ấn tượng của Ngôn Hi đối với Lăng Phong thật sự đã rất không tốt.Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi căn bản từ nhỏ đến lớn luôn trong phạm vi sinh hoạt học tập tốt đẹp.
Loại phiền phức kia căn bản hai người chưa từng gặp qua.Kết quả hiện tại liền bởi vì một Lăng Phong, từ khi khai giảng đến nay hắn mang cho bọn họ đến nhiều phiền toái như vậy.
Cũng bởi vì hắn mà em gái bị hai học tỷ uy hiếp.Ngôn Hi chỉ cần tưởng tượng đến đây, liền thấy tên đầu sỏ gây tội Lăng Phong mặt mày thập phần khả ố.Ngôn Hi không khỏi đối với Ngôn Cẩn dặn dò nói: “Tiểu Cẩn, em về sau liền ngoan ngoãn đi theo bên người chị, nếu học trưởng kia còn dám làm phiền em, chị nhất định cho hắn đẹp mặt.”Tuy rằng bây giờ Ngôn Cẩn biết hiện tại Ngôn Hi không có cách nào gây ảnh hưởng đến Lăng Phong, phỏng chừng Ngôn Hi còn không rõ rốt cuộc Lăng Phong có bối cảnh thế nào.Nhưng đối với chị gái có thể đối với mình đưa ra lời hứa hẹn như vậy, Ngôn Cẩn vẫn thập phần cảm động.Ngôn Cẩn nhìn vào mắt Ngôn Hi, nhịn không được nói một câu: “Chị, em yêu chị nhất.”Cho nên sau này chị nhất định phải sống thật tốt.Mặt Ngôn Hi bỗng nhiên đỏ lên, tuy rằng từ nhỏ