Tô Cẩn Du cảm thấy nhân sinh của chị cả rất đáng buồn, chị ấy và Lý Ứng Hiếu bằng tuổi, khi Lý Ứng Hiếu bắt đầu bước trên con đường đại học thì chị ấy đã làm mẹ.
Rõ ràng, chị ấy vẫn còn rất nhỏ.Còn Nhị Ny, không, bây giờ phải gọi là Tô Tuyết, khi lên lớp 8 thì Tô Nhị Ny nằng nặc đòi đổi tên thành Tô Tuyết, Tô San cũng đi theo, chính thức đổi tên từ Tô Tam thành Tô San.Mẹ Tô cảm thấy không làm thì thôi, đã làm thì làm đến nói, giòn giã hỏi Tiểu Chiêu Đệ có muốn đổi tên luôn không, chẳng nghĩ đến Tiểu Chiêu Đệ cảm thấy ten này cũng ổn mà, không cần đổi.Chị ấy cảm thấy, vì cái tên này nên chị ấy mới có một đứa em trai tốt thế này, đây là chuyện may mắn vì vậy không cần đổi đâu.Nói thật, thành tích của Tiểu Chiêu Đệ không xuất sắc lắm, nhưng khi học ở trường tiểu học của một huyện nhỏ thế này, thì vẫn có thể thi được hạng nhất hoặc hạng nhìn so với bạn đồng trang lứa.Tiểu Chiêu Đệ không phải một cô gái thông minh, thành tích thế này là do chị ấy nỗ lực bằng cả tính mạng mà đạt được,So sánh tiếp nữa, phải nói đến Tô Cẩn Du, anh học hành rất lười biếng, hàng ngày lên lớp không nằm dài trên bàn ngủ thì ngồi vẽ tranh, đây là vấn đề nghiêm trọng.Nhưng mỗi lần thi, hết lần này đến lần khác đều đạt chuẩn, lại còn là học sinh có năng khiếu của trường, nên giáo viên chẳng có cách nào nói được anh.“Tô Cẩn Du, ra ngoài chơi không?” Mấy cô bé mặc váy công chúa xinh đẹp vây quanh Tô Cẩn Du, muốn kéo anh ra khỏi bàn.Tô Cẩn Du nằm dài trên bàn nhìn mấy cô ấy: “Không đi, mấy cậu tự chơi đi.” Mấy chị gái à, tha cho tôi đi, tôi sắp 24 tuổi rồi, cảm xúc rất chân thật, chẳng muốn chơi nhảy dây với mấy chị đâu.“Được rồi.”Thường nói trường học là một xã hội thu nhỏ, cho dù tiểu học cũng là một xã hội thu nhỏ, đem cho học sinh một thế giới mới, mà hình thành chuyện thế này là do sự dạy dỗ của giáo viên.Hạ Mỹ Thần là lớp trưởng cả mấy năm cấp một, nguyên nhân chủ yếu do cô ấy xinh đẹp, miệng rất ngọt, nhà lại giàu, ngày lễ tết hay đưa chút quà biếu giáo viên chủ nhiệm.À đúng rồi, mẹ của cô ấy là hiệu phó của trường.Cô bé đeo kính tên là Lưu Song, học siêu giỏi, nhà cũng nghèo như Tô Cẩn Du, chính xác là cũng ở nông thôn, khác với kiểu học sinh đi học