Tô Cẩn Du bị đánh thức bởi tiếng gà gáy, anh trở mình, vùi đầu vào trong chăn, muốn ngăn âm thanh chói tai này, chuông điện thoại của chị gái anh kỳ lạ như vậy, hai ngày trước là tiếng chó sủa, hôm nay là tiếng gà gáy.Không đúng, hình như có gì đó không thích hợp.Sao chăn lại có mùi lạ thế, giường cũng rất cứng.Ý nghĩ đầu tiên của Tô Cẩn Du là anh bị chị gái ném ra hành lang ngủ.Chậc, không hổ là Tô Thư Nhan, nói được làm được.Tô Cẩn Du mở mắt, định vào phòng ngủ tiếp.Nhưng Tô Cẩn Du đã bị khung cảnh trước mắt dọa sợ, trên giường gạch trải một tấm chiếu, vách tường và trần nhà dán đầy giấy báo, mạng nhện giăng kín một góc phòng, một con nhện nhỏ màu đen đang nằm trên tơ, tròn như một quả bóng.Tô Thư Nhan sẽ không đem anh bán lên núi chứ?Tô Cẩn Du ngay lập tức bác bỏ suy nghĩ này, bởi vì lúc này có một cô bé bước vào phòng, cô bé mặc một chiếc áo sơ mi hoa cũ nát và một chiếc quần màu nâu dài rộng, tóc buộc thành hai bím nhỏ, khuôn mặt rám nắng đỏ ửng, tràn ngập hơi thở của người con gái thôn quê, cô bé cười nhìn Tô Cẩn Du: “Cẩn Du, em dậy rồi à, chị giúp em mặc quần áo nhé, Chiêu Đệ vẫn đang chờ em ra ngoài chơi đấy.”Tô Cẩn Du có chút bối rối.Anh dừng lại 2 giây để suy nghĩ.Cô bé vừa nói đến Chiêu Đệ...Tô Chiêu Đệ...Có khả năng anh đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết hôm qua đã đọc.《Hạnh phúc của Tô San sau khi trọng sinh》Nếu không phải bị Tô Thư Nhan bán vào núi sâu, thì Tô Cẩn Du yên tâm rồi.Xuyên qua thì xuyên thôi, anh cũng từng xem mấy bộ phim thể loại này rồi, trong đó nói gì nhỉ, người xuyên không kia, chỉ đi du lịch một chuyến mà thôi, ngắm nhìn non sông tổ quốc, sau đó có một tình yêu kinh thiên động địa.
hì hì.Hì hì cái quỷ gì! Nếu như không thể xuyên trở về thì phải làm sao! Không thể bị Tô San chơi chết được! Sau khi Tô San sống lại còn tàn bạo hơn Tô Thư Nhan.
Lão Thiên à, sao ông đối xử với tôi như vậy?Chờ chút, Tô Đại Ny đã béo từ nhỏ, còn Tô Nhị Ny có xinh đẹp, cô bé này vừa nói Tô Chiêu Đệ đang đợi anh, vậy cô bé gầy yếu trước mắt anh chính là Tô San rồi.Tình hình này, Tô San còn chưa trọng sinh.
Trong tiểu thuyết, sau khi Tô San sống lại, những lúc không có người, cô sẽ đối xử lạnh nhạt với Tô Cẩn Du.Nếu Tô San đã chưa trọng sinh, vậy anh vẫn là quả tim nhỏ của cha mẹ, vẫn là bảo bối của các chị, đây là cuộc sống vô cùng tốt đẹp!“Cẩn Du, cười ngây ngô cái gì đó? Mau mặc quần áo vào.” Tô San vừa nói vừa vén chăn lên.Tô Cẩn Du không mặc quần áo, anh đỏ mặt, trùm chăn lên người, giật lấy quần áo trong tay Tô San: