Beta: Minh Nguyệt
Chương 6
.........!
Thiếu chút nữa Giang Tử Khê đã bóp nát cái ly trong tay, cô nghe lời Thẩm Tiêu nói mà cảm thấy mỉa mai xưa nay chưa từng có, vì sao Tiểu Duệ không được đi học, còn không phải toàn do Thẩm Tiêu ban cho sao, bây giờ lại nói vậy để lừa gạt con trẻ, không có ai hiểu con trai mình muốn được đi học thế nào hơn Giang Tử Khê.
Có đôi lúc cô dẫn Thẩm Duệ ra ngoài mua đồ, lúc đi ngang qua nhà trẻ Thẩm Duệ luôn không ngừng nhìn vào trong, Giang Tử Khê nhìn khao khát trong mắt thằng bé mà thấy rất đau đớn.
Sau đó con trai nhận ra mỗi khi mình ngó nhìn nhà trẻ thì cảm xúc của cô sẽ rất tệ, cho dù trong lòng có ao ước được tới nhà trẻ, cậu cũng không còn liếc mắt ngó nhìn vào bên trong nữa, thậm chí sau này mỗi lần có đi ngang qua nhà trẻ, Thẩm Duệ hiểu chuyện còn kéo cô đi nhanh hơn, không muốn dừng lại một lúc nào.
Nhưng không nghĩ tới, Thẩm Duệ càng hiểu chuyện, người làm mẹ như Giang Tử Khê lại càng cảm thấy khổ sở, nếu không phải bởi vì trước kia mình bị mù gả cho một tên cặn bã như Thẩm Tiêu, Thẩm Duệ cũng sẽ không sinh ra trong một gia đình như vậy, cũng sẽ không có chuyện không nộp được học phí vì thói cờ bạc của ba.
Bây giờ lại nghe thấy Thẩm Tiêu nói khoác mà không biết ngượng, Giang Tử Khê thật sự có loại xúc động muốn trực tiếp lấy thanh đao cùng chết quách với Thẩm Tiêu luôn.
Chú ý đến con trẻ vẫn còn ở đây, Giang Tử Khê cũng không nói gì, chôn toàn bộ sự tức giận của mình xuống đáy lòng, vặn vòi nước bắt đầu rửa chén.
Nhưng nguyên do có lẽ là bởi vì thật sự quá tức giận, động tác của Giang Tử Khê không thể khống chế lại nên có hơi mạnh, thế là khi rửa ly thủy tinh đã bất cẩn làm vỡ, mảnh nhỏ thủy tinh dễ dàng cắt đứt ngón tay cô, dòng máu đỏ thẫm cuồn cuộn chảy xuống từ miệng vết thương trên tay.
Tiếng động bỗng nhiên vang lên đã kinh động đến Thẩm Tiêu vốn đang nói chuyện với Thẩm Duệ, anh vỗ vai thằng bé, bảo cậu lo ăn đi, còn mình thì đứng lên đi vào phòng bếp, anh nhíu mày lại khi thấy mảnh thủy tinh rơi vãi trong bồn rửa chén với cả ngón tay không ngừng chảy máu của Giang Tử Khê.
Sau khi Giang Tử Khê cảm nhận được người đứng ở bên cạnh mình, sắc mặt vốn đã không tốt nay lại càng thêm khó coi, cô vươn tay muốn rửa sạch chén trong bồn đầy mảnh thủy tinh, nhưng cánh tay lại bị Thẩm Tiêu nắm lấy trước.
Thẩm Tiêu hiếm khi cương quyết mở tay Giang Tử Khê ra, nhìn xuống vị trí miệng vết thương, sau khi xác định miệng vết thương cũng không to, không có mảnh thủy tinh sót lại thì mới yên tâm, mở miệng nói: "Em đi xử lý miệng vết thương đi, ở đây cứ để anh lo."
Giang Tử Khê còn chưa nói lời từ chối ra miệng, đã bị một sức lực cứng rắn đẩy ra khỏi phòng bếp, nhìn người đàn ông đang khom lưng rửa sạch mảnh thủy tinh, trong lúc nhất thời Giang Tử Khê lại có cảm giác bóng dáng ấy có vài phần xa lạ.
Người này......!Thật sự là Thẩm Tiêu mà cô biết đó sao?
Trong khoảng thời gian Giang Tử Khê bàng hoàng, Thẩm Duệ đã nhảy xuống ghế, chạy tới bên Giang Tử Khê, cậu đỏ mắt lên khi nhìn thấy miệng vết thương còn dính máu của Giang Tử Khê: "Mẹ, chảy máu kìa......"
Giọng nói của Thẩm Duệ khiến Giang Tử Khê lấy lại tinh thần, cô nhìn đôi mắt đầy lo lắng của con trai, khẽ cười, trấn an cậu: "Không sao đâu, miệng vết thương nhỏ nên sẽ khỏi rất nhanh thôi, con ăn sáng xong chưa?"
Thấy Thẩm Duệ gật đầu, lúc này Giang Tử Khê mới vươn bàn tay không bị gì ra kéo cậu, giọng nói dịu dàng: "Vậy đi tìm băng cá nhân với mẹ nhé."
Sau khi xử lý xong miệng vết thương, Giang Tử Khê bèn dỗ Thẩm Duệ về phòng học online, còn mình lại đi đến phòng khách, chuẩn bị nói chuyện với Thẩm Tiêu.
Lúc Giang Tử Khê đi ra, Thẩm Tiêu đã dọn sạch hết mảnh thủy tinh trong bồn, còn tiện tay rửa chén đũa nãy cô chưa rửa xong rồi bỏ vào tủ chén, đang ngồi ở sô pha vẫy tay với cô, dường như có chuyện muốn nói với cô.
Đợi Giang Tử Khê nhíu mày ngồi xuống rồi, Thẩm Tiêu mới mở miệng nói: "Học phí của Tiểu Duệ cần bao nhiêu tiền?"
Nghe anh nhắc lại chuyện này, Giang Tử Khê cũng không giận ngược lại còn cười: "Anh tiêu hết số tiền đó, giờ còn cần hỏi lại tôi sao?"
Thấy thái độ này của cô, Thẩm Tiêu bèn nhíu mày: "Không nhớ rõ."
Thiếu chút nữa Giang Tử Khê đã bị chọc cười bởi dáng vẻ không biết xẩu hổ này của Thẩm Tiêu, nói có phần mỉa mai: "Sao hả, lòng tốt của anh bỗng trỗi dậy muốn nộp học phí cho Tiểu Duệ sao?"
Vốn cho rằng nhất định Thẩm Tiêu sẽ từ chối, hoặc là nổi giận, sau đó động tay với cô, dù sao trước kia