Vẫn là Chu Nguyên thân là trưởng tử, lớn gan đề ra yêu cầu.
Lúc nói chuyện hắn còn cố gắng rướn đầu nhìn về phía sau Khương Nhiên.
Đến lúc nhìn thấy trong nồi, trong bát đều trống rỗng, trong mắt mới toát ra vẻ mất mát.
“Niệm Niệm?”Khương Nhiên nhìn một người què và ba đứa trẻ trước mặt.
Bốn người đang mất mát muốn xoay người rời đi, đột nhiên nàng kịp phản ứng lại, hẳn là nguyên chủ đang đói bụng.
Cũng đúng, thân thể nguyên chủ luôn trong tình trạng không tốt lắm, nếu không cẩn thận sẽ bị đói chết, vậy nhiệm vụ của nàng sẽ bị thất bại.
Nội tâm nàng vẫn cảm thấy mặc dù xuyên nhầm, nhưng trên nhiệm vụ viết là phải giúp Chu Niệm cướp lại khí vận mới coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Cho nên, nếu như nàng lấy thân phận mẹ kế ác độc giúp nguyên chủ cướp lại vận may, có phải cũng có thể tính là đã hoàn thành nhiệm vụ không?Ôm tâm lý mừng thầm, nàng nhanh chóng trả lời.
“Chờ một chút.
” Nàng vội vàng hô một tiếng, chờ bốn người đồng loạt quay đầu lại nhìn nàng, nàng mới nhanh chóng dùng giọng điệu của nguyên chủ.
“Cái đó, dù sao lão nương cũng không ăn được! ”Nhìn ánh mắt quái dị của bốn người, nàng mới nhớ tới mình đã sớm ăn khô liếm sạch, vì thế ảo não duỗi đầu lưỡi, lại dùng giọng điệu cay nghiệt nói.
“Ý ta là, dù sao hôm nay tâm trạng của lão nương cũng tốt nên sẽ làm nhiều một chút, nhưng mà, lão nương làm xong, các ngươi phải ăn sạch sẽ, nếu ăn không hết, đừng trách lão nương không khách khí.
”Ngay dưới ánh mắt quái dị của bốn người, Khương Nhiên lại dựa theo thao tác lúc trước lặp lại một lần nữa.
Cũng may những nguyên liệu nấu ăn lấy ra khỏi không gian trước đó còn chưa cất lại.
Ước tính số người trong nhà, còn có lượng cơm của mỗi người, nàng nấu một nồi mì lớn, còn chiên thêm mấy quả trứng đặt lên trên rồi lại rắc thêm