Lúc nhìn thấy giáo dài và cung tiễn treo trên tường, nàng dừng một chút, cuối cùng quyết định không mang theo gì cả, dù sao cũng không cần...“Ngươi, ngươi đi đâu vậy?”“Đi kiếm tiền nuôi cả nhà.” Khương Nhiên cũng không quay đầu lại....Lúc này, ở đầu làng.Hơn phân nửa người trong thôn đều tụ tập ở cái mương đầu thôn, một nửa còn lại tụ tập trên mấy mảnh đất đầu thôn.Tối hôm qua có sấm chớp và mưa, hầu như người trong thôn đều trắng đêm không ngủ, đều ngóng trông có mưa rơi xuống làm dịu mặt đất, cứu đống cây trồng gần như khô héo này, cũng cho cả thôn bọn họ có hi vọng sống sót.Nhưng trời vừa sáng, mọi người lại phát hiện, tối hôm qua có sấm chớp thật, cũng có mưa thật, nhưng phần lớn nước mưa đều tụ tập ở đầu thôn.Cuối cùng, tất cả nước chảy xuống mương nước này.
Mà hiện tại, nước đã bị các nhà gánh hết về bể nước nhà mình.Mà người được hưởng lợi rõ rệt nhất chính là mấy mảnh đất cằn cỗi ở đầu thôn.
Hoa màu vốn đã khô hạn sắp chết, lúc này hút no nước, đang bắt đầu xanh trở lại.“Kỳ lạ quá không? Sao sấm sét và mưa chỉ xuất hiện ở đây? Phần mộ tổ tiên nhà lão Vương bốc khói xanh rồi hay sao? Sao chuyện tốt như vậy lại đến nhà hắn?”“Hôm qua không chỉ có một chuyện kỳ quái như vậy, các ngươi nghe nói chưa? Thế mà Khương thị không bị sét đánh chết, còn tự mình bò ra khỏi nghĩa địa về nhà?”“Ta cũng nghe thấy lão nhị nhà ta kể, ta còn mắng nó ăn nói linh tinh.”“Hôm qua Từ đại phu đã khám kỹ, nói nàng đã chết hoàn toàn, còn được chôn cùng đám buôn người kia.
Người đã chết rồi còn có thể xác chết vùng dậy hay sao?”“Là thật,