Đưa tay bóp ra một pháp quyết, nàng định tu bổ căn nhà nát này một chút, kết quả chẳng có chút phản ứng nào.
Chết tiệt, thiếu chút nữa quên mất, trước khi tới đây tiên đồng phụ trách đưa bọn họ đi làm nhiệm vụ đã từng nhắc nhở, sau khi tới Phàm gian, tất cả đều phải dựa vào sức mình.
Nhưng rốt cuộc thế nào mới là dựa vào sức mình, nàng thật sự không hiểu, nhưng nàng vẫn học theo cách nhân loại đi bộ mà đi vòng quanh Chu gia vài vòng.
Chỉ là căn nhà nát trước mắt vẫn không có chút biến hóa nào.
Mà nàng cũng không quen dùng chân đi bộ.
Ngược lại khiến chó trong căn nhà nát kia sủa inh ỏi không ngừng.
Nàng giận đến độ trực tiếp hướng về phía nó, lộ ra long nhãn đỏ bừng.
Vốn chỉ định hù dọa phàm cẩu này một chút, không nghĩ tới nó lại nhát gan như vậy, trực tiếp nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích.
“Này, ngươi bị sao vậy? Không thể nào, đại ca, chỉ vậy đã bị hù chết?”Nàng cúi người xuống, nhẹ nhàng thổi một ngụm long khí: “Đúng là hời cho ngươi.
”Nhìn tiểu cẩu khôi phục lại, còn định sủa lên, nàng lại giận tới độ muốn đại phát long uy.
Thế nhưng cũng may tiểu cẩu rất thức thời, vậy mà lại ngoan ngoãn nằm ngây đơ trên mặt đất.
Nàng hài lòng sờ sờ đầu chó của nó: “Trẻ nhỏ dễ dạy, không, chó nhỏ dễ dạy.
”Lại hoàn toàn không thấy được dáng vẻ sợ tới run lẩy bẩy của nó.
…Dường như ở Phàm gian, muốn vào cửa thì phải gõ cửa trước, thật sự phiền toái.
Mới vừa định giơ tay lên chuẩn bị gõ vài cái, đột nhiên nghĩ tới tiên đồng kia còn từng nhắc nhở phải duy trì nhân thiết.
Nói đúng hơn là phải nói chuyện làm việc theo cách mà chủ nhân thân thể này đã dùng trước kia, miễn cho bị người khác phát hiện điểm quái dị.
Hình như nhân gian này