Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

4: Trong Tiểu Thuyết Không Có Nói Thanh Âm Của Chu Minh Phong


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Khương Tân Tân nghĩ tới chuyện sinh hoạt trong tương lai, lập tức như cha chết mẹ chết.
Bất quá rất nhanh cô đã điều chỉnh tốt trạng thái, không thể giống như Tỳ Hưu* chỉ có vào chứ không có ra nha, cô đã muốn lợi dụng thân phận Chu phu nhân để kiếm tiền, như vậy cô cần phải xin phép để dùng thân phận này.

Cô luôn luôn lạc quan, tâm tình lại lần nữa khá hơn, đi tìm Dương quản gia, nói ra "Tôi có phải hay không muốn trước cùng...!Ba chu Diễn thương lượng một chút?"
《*: là linh vật có hình dáng gần giống Kỳ Lân, mang ngụ ý may mắn, tài lộc cho người sở hữu.》

Cô không biết phải xưng hô như thế nào với Chu Minh Phong.
Gọi là Chu Minh Phong, không quá phù hợp, gọi là minh phong càng không, mặc dù cô như đã quen tính, nhưng cũng gọi không khỏi miệng được a.
Vậy cứ gọi là ba Chu Diễn đi!
Dương quản gia mỉm cười đề nghị "Bên kia là sáng sớm, phu nhân người có thể cùng tiên sinh gọi điện thoại."
Khương Tân Tân cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, nếu là vợ chồng bình thường, chồng đi công tác lâu như vậy cũng không gọi điện thoại, đã sớm chết rồi chết rồi, có thể cô thật đúng là không quan tâm Chu Minh Phong, không chỉ có như thế, cô còn phải chủ động gọi điện thoại cho anh để thể hiện quan tâm.
Cô rất sảng khoái đáp ứng "Tốt a!"
Dương quản gia lại thật bất ngờ.
Ông mặc dù kiến nghị như vậy, nhưng cũng không cảm thấy thấy phu nhân sẽ chủ động cùng tiên sinh gọi điện thoại.
Tiên sinh cùng phu nhân đã kết hôn được một tháng, nhắc tới cũng làm người kinh ngạc, ông ở chỗ này là việc cũng tầm mười năm rồi, thế mà trước hôn lễ đó chưa từng gặp phu nhân, cuộc hôn lễ này phi thường đột nhiên, rất dễ dàng để cho người ta liên tưởng đến một cái từ -- lóe hôn*.
《*: kết hôn nhanh vì thích từ lần gặp mặt đầu tiên.》
Dương quản gia là người từng trải, ông ở Chu gia tầm mười năm, đối với tiên sinh cũng là có sự hiểu biết nhất định.
Lóe hôn cái từ này, khả năng thích hợp với người khác, nhưng nếu ở trên người tiên sinh, quá mức không hài hòa.

Phu nhân thực sự rất đẹp, làm người xem qua khó quên, nhưng mà, tính của cô cùng bề ngoài rất không hài hòa, cô rất yên tĩnh, dạng này cùng với tướng mạo, có thể khiến người ta tuỳ tiện coi nhẹ.

Đừng nói là ông tò mò, trên dưới biệt thự này, không có người nào không buồn bực vì suy đoán, tiên sinh đến tột cùng là coi trọng phu nhân ở điểm nào.
Có lẽ đàn ông khác sẽ vì một dung nhan mỹ lệ khiến thần hồn điên đảo, nhưng tiên sinh tuyệt đối thì không.
Vấn đề này khiến Dương quản gia buồn bực, mấy ngày nay tựa hồ mới có chút vui vẻ.
Nguyên lai tính của phu nhân là như vậy.
Trước đó có phải là không quá quen thuộc, hay là chuyện gì xảy ra.
Phu nhân hiện tại so với trước đó lúc hôn lễ mặc trang phục lộng lẫy bây giờ lại càng đẹp hơn, đồng thời cả người trên người có một loại tinh thần phấn chấn đầy sức sống, làm người bên cạnh cũng không nhịn được bị hấp dẫn.
Khương Tân Tân cũng không biết tâm lý Dương quản gia luân hồi chuyển hoạt động, cô lên tầng trở về phòng ngủ chính, cầm điện thoại tìm dãy số của Chu Minh Phong.
Kỳ thật, nguyên chủ làm sao lại ghi chú chồng của mình là Chu tiên sinh.
Hoặc đây là một loại tình thú?
Cô nghĩ sẵn trong đầu, xong mới nhẹ nhàng nhấn vào dãy số.
______(~^-^~)______
Trong phòng công ty chi nhánh ở nước ngoài, Chu Minh Phong đang xử lý bưu kiện, liền nhận điện thoại báo cáo từ trợ lý.
Lúc biết con trai làm những chuyện tốt kia, Chu Minh Phong cũng tập mãi thành thói quen, từ nhỏ đến lớn, đứa con trai này của anh không biết chọc bao nhiêu chuyện, còn tốt là không có làm điều phi pháp, cũng chính bởi vì biết tính của con trai không xấu, anh cũng không quản tính con trai nữa, con trai ở cái tuổi này nóng tính là chuyện rất bình thường, anh mà quản, có lẽ cũng không phải là một chuyện tốt.
Hết thảy đều giống như trước đó, bất quá trợ lý lại ở phía sau bổ sung một câu "Bên trường học tương đối vội vàng, biểu thị hi vọng người nhà có thể đến, Chu tổng, tôi gọi điện thoại cho phu nhân, để phu nhân đi đến đấy một chuyến."
Đang chuẩn bị ký tên lên trên văn kiện Chu Minh Phong ngừng lại một chút "Cái gì?"
Trợ lý tưởng là Chu Minh Phong không đồng ý cách làm của mình, trong lòng cũng rất bối rối.

Anh cảm thấy mình không làm sai chuyện gì, trường học lúc ấy nói rất nghiêm trọng, cần người nhà ra mặt, anh gọi điện thoại cho Chu tổng nhưng không có được, đương nhiên anh cũng không có cái kia gan gọi call cho Chu tổng, thế là đầu não một phát nóng, thế mà lại nghĩ đến Chu phu nhân.
Đương nhiên ngay sau đó, anh đã rất hối hận, có thể đợi đến lúc anh phản ứng kịp, Chu phu nhân đã từ trường học trở về.
Chu Minh Phong rất nhanh lấy lại tinh thần, ngữ khí giống nhau trước đó bình thường lên tiếng "Được, tôi đã biết."
Trợ lý thấy Chu Minh Phong tựa hồ không có để ý chuyện này, hô hấp cũng khoan khoái chút.
Sau khi cúp điện thoại, Chu Minh Phong nhìn chính mình ký danh tự, ngưng thần chỉ chốc lát, nhưng rất hiển nhiên, giống như chuyện Khương Tân Tân đi đến trường học, cũng không có chuyện gì trong thời gian anh đi công tác, anh tiếp tục vùi đầu vào trong công việc, không đầy một lát, điện thoại lại vang lên, tròng mắt nhìn xem, là Khương Tân Tân gọi đến.
Anh không do dự quá lâu, nhận nghe điện thoại, ngữ khí bình tĩnh "Có chuyện gì không?"
Trong biệt thự lỗ tai Khương Tân Tân như gặp ma.
Tình huống như thế này là sao! Trong tiểu thuyết cũng không có nói thanh âm của Chu Minh Phong có từ tính đến phạm quy a!
Đây quả thực phúc lợi dành cho thanh khống, cô cuối cùng biết cái gọi là thanh âm ngọc thạch cũng không phải miêu tả khoa trương.
Khương Tân Tân biết đây chính là tín hiệu của sự động tâm.
Cô là người rất dễ dàng động tâm.
Ngón tay xinh đẹp thon dài, sạch sẽ tươi cười, ánh mắt chân thành tha thiết, bởi vậy trước đó xuyên việt, cô thích rất nhiều người, cũng có quá khó để quên đi tình cảm, bạn bè cô từng nói trời sinh thích hợp để yêu đương, không thích hợp để kết hôn, tựa như biết mình là loại người này, thậm chí cô còn lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, người chung quanh lo lắng cô có phải hay không chẳng mấy chốc sẽ dính.
Cô đang trầm mê vào tình yêu.
Cũng may cô kịp thời

tỉnh ngộ, quay đầu là bờ, a di đà phật.
Chu Minh Phong, là đàn ông đã ba mươi chín tuổi, siêu cấp giàu có, có một người con trai mười sáu tuổi...
Trong đầu cô giống như niệm kinh, quả nhiên là có hiệu quả.
Một khi cô đã biết anh trong tiểu thuyết là ba nam chính, cô liền không có cách nào coi anh là một người đàn ông bình thường.


Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cô cũng không hề hoàn toàn dung nhập vào thế giới này, hiện tại ở trong mắt cô, là một quyển sách, là một trang giấy do người tạo thành.
Tốt, tiếp tục tiến vào hình thức đoạn tuyệt tình.
Khương Tân Tân bình tĩnh một giây "Cái kia, quản gia nói bên anh bên là buổi sáng, nên tôi điện thoại cho anh là muốn theo cùng anh thương lượng một chuyện."
Cô không biết nguyên chủ có phải là cùng anh giao tiếp như vậy không, cô chỉ có thể tận lực biểu hiện mình là người vợ bình thường.
Trong tay Chu Minh Phong còn cầm bút máy, cảm nhận rất tốt, anh nghe được cô nói, đôi mắt có chút nhấc lên, lại là "Ừm." một tiếng, tựa như là dẫn dắt cô nói tiếp.
Khương Tân Tân được sự cổ vũ, tiếp tục nói ra "Tôi không phải không có công việc sao, thật sự là quá nhàn chán, nên tôi suy nghĩ một chút, dù sao cũng không có chuyện gì, không bằng mở một cái cửa hàng giết thời gian, anh cảm thấy thế nào?"
Chu Minh Phong đôi mắt nhắm lại, buông bút máy xuống, ánh mắt dời lên trên màn ảnh máy vi tính trong thời gian ngắn ngủi, rồi lại dời trên ghế sa lon màu sám đậm.
"A?"
A?
Khương Tân Tân nghĩ thầm, đại ca thanh âm anh mặc dù rất êm tai, nhưng nói chuyện hẳn là cũng không như vậy a? Nhiều thêm vài câu cô cũng không có phá sản.
"Có thể chứ?" Khương Tân Tân hỏi "Ngay ở bên ngoài khu biệt thự."
"Ân."
Khương Tân Tân mừng rỡ, quyết định không tính toán với chuyện anh keo kiệt nói thêm mấy câu.

Được anh cho phép, Khương Tân Tân hận không thể lập tức liền tìm người đem mặt tiền cửa hàng xác định một chút, điều trùng hợp chính là, hiện tại Khương Tân Tân cũng cảm thấy, cùng Chu Minh Phong nói chuyện điện thoại cũng "Lãng phí thời gian", trước khi tắt điện thoại, cần lễ phép một chút, ý tứ ân cần thăm hỏi hai câu, cô đem chính mình thay vào thân phận vợ anh, nên khách sáo nói ra "Vậy tôi sẽ không quấy rầy anh a, anh ở bên kia nghỉ ngơi thật tốt, chú ý sức khỏe."
Sau khi nói xong, vài giây đồng hồ sau không nghe thấy trả lời, coi là đối phương đồng ý cúp điện thoại, trước kia cô cùng bạn trai cũ gọi video ở ước ngoài, cũng thường xuyên có chuyện như vậy, chậm mất vài câu.
"Được."
Sau khi cô nghe được anh trả lời, ngữ khí nhẹ nhàng nói bái bai, cúp điện thoại.
_______(~^-^~)_______
Khương Tân Tân vốn cho là chính mình không thể nhanh như vậy gặp mặt nam chính gặp mặt.
Dù sao nam chính Chu Diễn hiện tại là học sinh cấp ba, mỗi ngày đi sớm về trễ, chỉ cần cô cẩn thận chú ý một chút, cả ngày cũng sẽ không cùng cậu chạm mặt.

Có thể nàng quên là nam chính là một nhân vật được thiết lập, cậu không học tập giỏi không tuân thủ tốt nội quy trường học, loại chuyện trốn học này cậu đã xem thành đường quen.
Lúc chạng vạng tối, tâm tình Khương Tân Tân rất tốt, đi qua cửa hàng khác để khảo sát một lúc, vậy mà ở bên trong tiệm trái cây cùng Chu Diễn dâm vào nhau.
Đương nhiên, cô đọc là tiểu thuyết, chứ không phải phim truyền hình, trong nhà cô không nhìn thấy chỗ nào treo ảnh chụp, thân là mẹ kế, cô khẳng định không thể tùy ý xông vào phòng của nam chính, bởi vậy cho đến bây giờ, cô vẫn không biết nam chính bộ dạng dài ngắn thế nào.
Cô đang chọn sầu riêng, kém chút đụng phải người bên cạnh, kịp phản ứng sau liền là lễ phép tính "Xin lỗi."
Ngẩng đầu lên, cô liền ngây dại.
Khương Tân Tân ngoại trừ là thanh khống, thì còn là nhan khống, trước kia có bạn trai đều có một đặc điểm giống nhau, đó chính là dáng dấp đẹp trai.
Người con trai rước mắt này, nhìn là một mét tám trở lên, thân hình gầy gò, đội mũ sweater, nhẹ nhàng khoan khoái không mất đi vẻ đẹp trai, như sợi nắng vào ngày hè, cô như bà dì no bụng đủ may mắn được nhìn thấy, đúng vậy, cô tự xưng là bà dì, đó là bởi vì cô liếc mắt liền thấy, người con trai này tuyệt đối không hơn mười tám tuổi.
Không công bằng! Vì cái gì mà lúc cô đi học không có bạn học đẹp trai như vậy a!
Khương Tân Tân thích con trai dáng dấp tốt, cũng thích con gái có dung mạo xinh đẹp, nhìn những đầu củ cải này, ngoại trừ cô nhìn vài lần rồi bị lây nhiễm một chút khí tức thanh xuân, ý nghĩ nguy hiểm khác một cái cũng không có.
Chỉ gặp người con trai trước mặt này nhíu mày.
Khương Tân Tân nghĩ, chẳng lẽ là cô đụng vào cậu, bị đụng đau?
Một giây sau, một tiếng nói cắt lên suy nghĩ của cô.
Lái xe đến, gọi một tiếng "Thiếu gia."
Khương Tân Tân trong đầu đầy ý nghĩ không đâu, nghe được một tiếng thiếu gia này, cô còn đang suy nghĩ: Đây có phải là diễn phim truyền hình đâu.
Là một người đàn ông trung niên gọi.
...!Không, chờ chút!
Cô nhìn thoáng qua lái xe, lại nhìn người con trai trước mắt một chút, trong lòng như thiên quân vạn mã chạy qua.
Cho nên, đây chính là con trai kế hiện tại trên danh nghĩa của cô?
Con trai??
????Ngày 11/1/2022????.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện