Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

47: Cô! Phát! Tài!


trước sau


Khi Đường Nhã nói như vậy, cô ấy nói có mười phần nhẹ nhàng, công việc đúng thật là rất nhẹ nhàng, nhẹ như không đi làm vậy.
Sau khi Khương Tân Tân nghĩ xong thì nhắn tin với Edwin.
Edwin nhắn tin trả lời lại:【Tuần sau cô mới phải tới công ty.】
Khương Tân Tân tính toán trên đầu ngón tay một chút, hôm nay mới thứ tư, đến tuần sau mới phải đi làm.

Dựa theo tần suất này, một tháng đi làm bốn hoặc năm ngày, mà vẫn có thể kiếm được ba hoặc bốn ngàn tệ, vậy thì tiền lương một ngày tầm một ngàn tệ.

Khó trách lúc Đường Nhã nói với cô về công việc này, dáng vẻ như giao cho cô bảo vật gia truyền vậy.
Công ty không có việc gì làm, vậy thì cô đành phải đem hết tâm tư đặt vào cửa hàng tiện lợi.
Trước khi xuyên sách, cô học kế toán chuyên nghiệp, chuyện sổ sách cop có thể hoàn toàn tự mình làm.

Chờ sau này mọi chuyện đi theo quỹ đạo của nó, chờ cô mở thêm chi nhánh, cô sẽ thuê nhân viên tài vụ chuyên nghiệp.

Đi vào cửa hàng tiện lợi, cô kiểm tra đối chiếu một số giấy tờ, có thể thấy được sinh ý của cửa hàng không tính là đặc biệt tốt, nhưng cũng không kém, không kém mấy so với dự tính ban đầu của cô, thua thiệt là không thể nào, nhưng muốn kiếm lời lớn, thì trước mắt không có khả năng này.
Trong cửa hàng tiện lợi, cô ở chung với Từ Tòng Giản cũng rất hài hòa, Từ Tòng Giản đang vệ sinh cửa hàng, thỉnh thoảng cầm cuốn sổ nhỏ đứng ở kệ hàng ghi lại vật phẩm cần bổ.
Mà Khương Tân Tân thì ngồi ở quần thu ngân của cửa hàng tiện lợi, một bên xoát xoát xoát lật giấy, một bên thuần thục tính toán.
Hai người không can thiệp lẫn nhau, thẳng đến khi âm thanh "Chào mừng" vang lên.
Khương Tân Tân ngẩng đầu lên nhìn, bước vào cửa là một cô gái trẻ, cô gái này đội mũ ngư dân đang lưu hành gần đây, còn đeo kính râm cùng khẩu trang, bộ dáng trang bị đầy đủ vũ khí, cái này làm hấp dẫn chú ý của Khương Tân Tân, không đợi Khương Tân Tân chủ động hỏi, cô gái thấy trong cửa hàng không có khách khác, lúc này mới bỏ kính râm với khẩu trang xuống, lộ ra một khuôn mặt khiến cho Khương Tân Tân cảm thấy quen thuộc.
Hầu như cứ đến lúc nghỉ hè thì đều có phim truyền hình nổi tiếng.
Khương Tân Tân chọn kịch bản tương đối theo khẩu vị của mọi ngườ, bởi vậy gần đây cô đang cày phim truyền hình có tỉ lệ người xem thảo luận nhiều nhất.
Nên đương nhiên cô đã nhận ra đây là nhân vật nữ chính.
Người tới chính là Tô Tư Duyệt từng có tin đồn với Chu Minh Phong.
Tô Tư Duyệt ở ngành giải trí xem như là một nhân vật rất cố gắng, mặc dù cô nàng không phải là người xuất thân chính quy, nhưng tốc độ gặp may rất nhanh.

Ngoại hình lẫn cả phương diện, cô là một mỹ nữ có giá trị nhan sắc cao, hoàn toàn có thể đi theo con đường tiểu hoa đán, bản thân cô nàng đang có thiên phú diễn cùng với linh khí, chỉ là nhìn trình độ nghiệp vụ cũng có chút mà thôi, với cả cô nàng có cũng có vận may, nên có nổi tiếng thì vẫn không bất ngờ lắm.
Có người đoán, về sau cô nàng sẽ trở thành ảnh hậu, hoặc là một người rất nổi tiếng.
Chỉ cần cô nàng vẫn tiếp tục đặt tâm tư vào sự nghiệp diễn xuất.
Tô Tư Duyệt tới nơi này làm gì?
Trực giác Khương Tân Tân nói cho cô biết, Tô Tư Duyệt tới nơi này là muốn tìm cô.
Quả nhiên, Tô Tư Duyệt mỉm cười mang theo sự áy náy đi tới chỗ cô, đứng trước mặt cô nhẹ giọng mở miệng nói: "Xin hỏi, ngài là Chu phu nhân sao?"
Người đang điều chỉnh kệ hàng Từ Tòng Giản cũng đứng thẳng nhìn về phía bên này.
Khương Tân Tân hướng cậu nháy mắt mấy cái, trong khoảng thời gian này hai người có chút ăn ý, cậu lập tức gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó đi vào phòng chứa đồ.
"Ân, là tôi." Khương Tân Tân cũng không có vẻ e sợ.
Chiều cao của Tô Tư Duyệt với Khương Tân Tân không khác biệt cho lắm.
Cho dù trong ngành giải trí có một đống mỹ nhân kể cả Tô Tư Duyệt, nhưng khi Khương Tân Tân đối mặt với cô nàng, không hề bị diễm ép, thậm chí còn hơn một chút.
Bất quá hai người vẫn không thể so sánh được, giọng của Tô Tư Duyệt thành khẩn nói: "Kỳ thật hai năm trước, tôi nên nói xin lỗi Chu tổng thật tốt, chỉ là khi đó tôi không thể gặp Chu tổng, lần này cũng giống như vậy, tôi rất xin lỗi vì đã làm liên lụy Chu tổng, mấy ngày trước, tôi có nhờ người liên hệ với Chu tổng, muốn gặp mặt nói xin lỗi chuyện này với ngài ấy, nhưng Chu tổng nói là không cần."
Khương Tân Tân hơi kinh ngạc: "Vậy cô..."
"Chu phu nhân, hôm nay tôi tới đây là muốn tự mình giải thích một chút với cô.

Nếu không lương tâm của tôi bất an." Tô Tư Duyệt cười khổ một cái: "Hai năm trước, tôi thật sự không biết sẽ có người chụp trộm, anh họ tôi công tư không phân, vậy mà dám dùng xe của Chu tổng đi xử lý việc tư.

Lúc ấy tôi cũng muốn làm sáng tỏ, bất đắc dĩ thấp cổ bé họng, nhân viên bên quan hệ xã hội của Chu tổng đã liên lạc với tôi, ý muốn đem chuyện này đè xuống, tôi thì không cần giải thích, để tránh dẫn đến sự cố không cần thiết.


Năm đó, đích thực bởi vì cái lời đồn không đúng này đã cho tôi ít lợi ích, sợ cô cười tôi, khi đó có một ông chủ hi vọng tôi bồi ông ta, ông ta sẽ cho tôi một chút lợi nhuận, may mắn có tin đồn này, ông già kia mới không có quấy rối tôi nữa."
Khương Tân Tân không nghĩ tới Tô Tư Duyệt là một nữ diễn viên thế mà lại nói ra loại việc riêng tư này.
Dù sao đây là lần đầu gặp mặt, còn rất lạ lẫm nha.
Bởi vậy có thể thấy được, Tô Tư Duyệt nói xin lỗi rất chân thành.
"Lần này, lại bị người khác nhắc đến, trợ lý Chu tổng cũng đã liên hệ với người đại diện của tôi, sự tình đã bị đè xuống cũng không hi vọng tôi ra mặt giải thích, bởi vì ý nghĩ lớn chính là, loại chuyện này sẽ càng tô càng đen.

Tôi nghe nói Chu tổng đã kết hôn, rất sợ bởi vì việc này làm ảnh hưởng đến hai người, nên tôi để người đại diện điều tra một chút, ngay từ đầu tôi tưởng rằng là do đối thủ cạnh tranh thả tin tức, nhưng sau mấy ngày điều tra, phát hiện không phải do người trong ngành giải trí."
Khương Tân Tân nghe vậy ngây ngẩn cả người: "Không phải người trong ngành giải trí sao?"
Tô Tư Duyệt nhẹ nhàng gật đầu: "Không phải.

Chuyện này lúc đầu tôi có chuẩn bị nói với trợ lý của Chu tổng, nhưng đúng lúc hôm nay lấy cảnh ở khu biệt thự Sâm Lâm để quay phim, nghe nói ngài ở chỗ này nên tôi đến thử vận may, không nghĩ tới ngài đang ở đây.

Chu phu nhân, tôi với Chu tổng không phải loại quan hệ đó, chúng tôi chưa từng gặp mặt lần nào cả, hi vọng không có quấy nhiễu hai người."
Khương Tân Tân vẫn còn đang mờ mịt.
Bởi vì đột nhiên cô phát hiện chuyện này phức tạp hơn so với suy nghĩ lúc trước của cô.
Bất quá chuyện này cũng không có liên quan tới cô nhiều lắm, chờ Chu Minh Phong tan tầm về nhà, cô nói với anh đi.
Tô Tư Duyệt nói khẽ: "Chu phu nhân, khả năng tôi không có quá nhiều thời gian ở lại đây giải thích với ngài, nếu như cô không ngại, thì chúng ta cho nhau phương thức liên lạc, tôi đang tìm người tra hộ, nếu mà tra ra được thì tôi sẽ nói với cô đầu tiên, thế nào?"
Khương Tân Tân đương nhiên sẽ không cự tuyệt!
Bạn bè trên Wechat mà có nhiều minh tinh, nói không chừng sau này có cơ hội hợp tác.

Khương Tân Tân đối với Tô Tư Duyệt có chút thiện cảm, mấy ngày trước xuất phát từ lòng hiếu kì, nên có biết một chút về lý lịch của Tô Tư Duyệt, cô nàng thật sự là một nữ diễn viên có thực lực cùng với có tâm.

Cô nàng cũng coi như là người giỏi trong vô số người, trừ phi Tô Tư Duyệt diễn tốt quá nên cô mới nhìn lầm, chí ít hiện tại đáng giá của cô về Tô Tư Duyệt không xấu.
Năm đó Tô Tư Duyệt khẳng định cũng có tư tâm của mình, dù sao bởi vì có một đoạn tin đồn với Chu Minh Phong, làm cô ấy thoát khỏi khốn cảnh.

Nhưng bây giờ sự nghiệp của Tô Tư Duyệt đang phát triển không ngừng, cô ấy không có mơ tưởng loại chuyện này với Chu Minh Phong.

Dù sao Khương Tân Tân cảm thấy nếu như là cô, thì cô tuyệt đối sẽ không muốn cùng Chu Minh Phong có bất kỳ tin đồn nào, chuyện này đối với sự nghiệp của cô cũng không có chỗ tốt, dù sao hiện tại Chu Minh Phong là người đã kết hôn.
Cho dù Chu Minh Phong có quyền có thế, chỉ có nữ diễn viên thần trí không tốt với vào lúc sự nghiệp đang lên đà phát triển, mới có thể làm tiểu tam có ý muốn thượng vị?
Sau khi hai người thêm Wechat, Tô Tư Duyệt một lần nữa thành khẩn nói lời xin lỗi: "Chu phu nhân, thật sự rất xin lỗi.

Mặc kệ là ai làm chuyện đó, thì năm đó đích thật là do anh họ với tôi làm Chu tổng bị người khác hiểu lầm."
Khương Tân Tân cười một tiếng, không có lên tiếng.
Cô không phải là Chu Minh Phong, không có quyền lợi nói hộ anh câu "Không có quan hệ".
Trước khi đi Tô Tư Duyệt nhớ tới cái gì đó, lại mua một chút nước cùng đồ ăn vặt, lúc tính tiền, còn mua thêm mấy phần Oden, giải thích với Khương Tân Tân: "Vừa rồi tôi cùng trợ lý ra đây thì có nói là đi mua đồ."
Khương Tân Tân đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Chờ sau khi Tô Tư Duyệt đi, Khương Tân Tân nhớ tới cái gì đó, đột nhiên ảo não nói ra: "Vừa rồi làm sao không nghĩ tới để cho cô ấy chụp hình chứ, về sau nói không chừng có thể đem ảnh chụp dán lên tường để tuyên truyền."
Từ Tòng Giản thu thập mặt bàn, nghe vậy cười cười.
Khương Tân Tân buồn nản không thôi.
Cô có chút tiếc nuối nho nhỏ.
Làm gì có thời gian quan tâm việc kia như thế nào, toàn bộ lực chú ý của cô nên đặt ở chuyện kiếm tiền!
Cô vừa bỏ qua cơ hội tuyên truyền miễn phí cho cửa hàng tiện lợi! Thân là bà chủ, cô thật sự quá phế đi!
Quả nhiên vẫn câu nói kia: Đàn ông sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của phụ nữ.
Đừng nói Tô Tư Duyệt với Chu Minh Phong không có loại quan hệ đó, cho dù là có, lực chú ý của cô đều không nên đặt ở chỗ đó a?

Từ Tòng Giản thấy cô hoàn toàn đã phát điên, chỉ yên lặng xoay người, pha cho cô một ly đá kiểu Mỹ, thấy cô vẫn ngồi ở trên ghế thở dài thở ngắn, trên mặt mang theo cười, liền lấy bút Mark ở trên bàn vẽ lên cốc một khuôn mặt tươi cười.
Khương Tân Tân một tay chống cằm.
Đã qua giai đoạn ảo não, hiện tại bắt đầu nghĩ về tương lai của cửa hàng tiện lợi.
Dựa vào những vị khách hàng này, đói thì không đói chết, nhưng mục tiêu của cô là mở thêm chi nhánh để kiếm tiền a.
Đang lúc cô đang lâm vào suy nghĩ, một bàn tay xuất hiện ở trước mặt cô, ngay sau đó đặt một ly nhiều đá kiểu Mỹ ở bên cạnh tay cô.
Cô ngẩng đầu lên nhìn về phía Từ Tòng Giản.
Từ Tòng Giản mặc đồng phục của cửa hàng tiện lợi nhưng không hề ảnh hưởng đến khuôn mặt thanh tú của cậu.
Cậu thấp giọng nói: "Thử một chút."
Khương Tân Tân ân một tiếng, cầm lấy ly đá kiểu Mỹ chọc một lỗ nhỏ ở nắp cốc, ngửa đầu uống một ngụm, lạnh lạnh mát mát, làm thần trí của cô thanh tịnh không ít.
"Cám ơn."
Từ Tòng Giản mỉm cười: "Không cần khách khí."
——————
Buổi tối lúc bảy giờ, mặt trời còn chưa lặn.
Ánh nắng chiều tàn nhuộm thành màu quýt.
Khương Tân Tân không nghĩ tới, Chu Minh Phong lại một lần nữa tan làm sớm, chỉ là anh đã ăn ở công ty, đợi sau khi cô ăn xong, thế mà anh lại muốn đưa cô đi tản bộ sau ăn ở trong khu biệt thự.
"..."
Có chút kỳ lạ, lúc cô vừa xuyên qua, anh đang đi công tác, khoảng tầm một đến hai tuần gì đó anh không có chủ động gọi điện thoại về
Sau khi anh trở về, mặc dù đối với cô không tính lãnh đạm, nhưng tuyệt đối cũng không nhiệt tình, có thể nhìn ra được, anh không có đem cô đặt ở trong lòng một chút nào.
Hiện tại anh càng lúc càng giống một người chồng.
Sẽ cho cô thẻ lương, dẫn cô đi ăn khuya, thậm chí còn đúng giờ tan sở trở về nhà rồi cùng cô tản bộ.
Chu Minh Phong đổi bộ quần áo thoải mái, trên đường anh đi bộ nhàn nhã thoải mái.
Khương Tân Tân không nói tiếng nào đi bên cạnh anh.
"Tại sao không nói chuyện?" Anh hỏi.
Khương Tân Tân nghiêng đầu nhìn về phía anh: "Tại sao hôm nay anh có thời gian đi tản bộ với tôi?"
Chu Minh Phong cũng không muốn nói, vì kế hoạch đi tản bộ, hôm nay anh cố ý tăng nhanh tiến độ công việc, cũng không đi xã giao cần thiết.
Đợi chút nữa tản bộ trở về, anh vẫn còn một chút việc cần xử lý.
Thời gian tựa như là bọt biển ở trong nước, đều là gạt ra.
"Công việc cũng không phải là rất nhiều."
"Nha." Khương Tân Tân nhớ tới cái gì đó, lại nói ra: "Đúng rồi, hôm nay Tô Tư Duyệt tới tìm tôi."
Dáng vẻ Chu Minh Phong giống như là chẳng suy nghĩ gì nữa: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó cô ấy nói lời xin lỗi, đại khái ý muốn nói

là cô ấy muốn giải thích với dân mạng, nhưng của nhân viên phòng quan hệ xã hội của anh đề nghị cô ấy không cần phải làm như thế."
"Cái này tôi không rõ lắm." Chu Minh Phong nói: "Bất quá bộ phận PR đều là chuyên nghiệp, chắc hẳn bọn họ đều cân nhắc kỹ trước khi đưa ra quyết định."
"Tôi cũng biết, có đôi khi chính là như vậy, càng giải thích thì càng bị người ta chú ý, nếu lặng yên không tiếng động đè xuống sẽ tốt một chút." Khương Tân Tân nhìn thấy hòn đá nhỏ ở phía trước cách đó không xa, bước nhanh đi đến đá một phát hòn đá bay ra ngoài, xoay người lại, hai tay chắp sau lưng.
Cô đi trên anh.
Cơ hồ là mặt đối mặt với Chu Minh Phong.
Chu Minh Phong mở miệng nhắc nhở: "Cẩn thận té ngã."
"Sẽ không." Khương Tân Tân lại như suy nghĩ gì đó: "Đúng rồi, cô ấy còn nói một câu, nói không phải kẻ thù của cô ấy làm, tra xét một chút thì không phải người ngành giải trí làm."
Thần sắc Chu Minh Phong vẫn trấn định như cũ: "Có đúng không."
"Không phải ngành giải trí, cái này sẽ là ai đây." Khương Tân Tân nghĩ đi tản bộ không bằng nói chuyện phiếm a: "Anh có nghĩ tới ai không? Có phải là đối thủ của anh làm hay không."
Chu Minh Phong buồn cười.
Nhìn cô vừa trẻ vừa hoạt bát, tâm tình của anh bị lây nhiễm một chút.

"Cười cái gì a."
Chu Minh Phong thu liễm ý cười trên mặt: "Có lẽ vậy."
"Thế nhưng nếu như là đối thủ, vậy tại sao lại muốn làm loại chuyện này a." Khương Tân Tân thật sự không nghĩ ra.
Chu Minh Phong nhìn bộ dáng vắt hết óc suy nghĩ của cô, mặt mày ôn hòa nói: "Có thể là muốn dùng chuyện này công kích tôi."
"Công kích anh?"
"Đúng, dù sao hiện tại tôi đã kết hôn."
Khương Tân Tân nhớ tới cái gì đó, liền cười lên.
"Cô lại cười cái gì?"
"Tôi cười đối thủ của anh có phải công kích anh không tuân thủ nam đức hay không." Khương Tân Tân mặt mày cong cong.
"Nam đức?" Chu Minh Phong nhịn không được cười lên: "Cũng có thể nói như vậy, tác phong sinh hoạt có vấn đề, một khi nói đến thì có nhiều mặt chú ý, cũng sẽ ảnh hưởng đến công ty."
"Tôi đang nghĩ về sau tôi có phải không nên tiếp nhận cuộc gọi từ số lạ hay không." Khương Tân Tân nói.
"Có ý tứ gì?"
"Cái này là..." Khương Tân Tân dừng một chút, ho nhẹ một tiếng, cải biến giọng của mình, giả vờ âm thanh vừa ngọt vừa dính: "Chu phu nhân, ngại quá a, chồng cô đang tắm ở trong nhà của tôi nha.

Đêm nay anh ấy sẽ không về nhà đâu."
Chu Minh Phong cúi đầu, suýt nữa cười to lên.
Anh giơ tay lên đặt ở trên môi: "Sẽ không."
"Bất quá, nếu có chuyện phát sinh như vậy, lúc cô nghe cuộc điện thoại này xong đối với tôi sinh ra hiểu lầm, hi vọng đến lúc đó cô có thể cho tôi một cơ hội giải thích."
"Giải thích?" Khương Tân Tân lông mày nhướn lên: "Không phải giảo biện sao?"
"Tôi tin tưởng cô có năng lực phân biệt." Chu Minh Phong nói: "Có thể chứ?"
Khương Tân Tân còn có thể nói không được sao?
Đang lúc cô chuẩn bị từ cái đề tài này tiến hành thăm dò, thì đụng phải một đôi vợ chồng khác đang đi tản bộ ở phía đối diện.
Khương Tân Tân biết bọn họ.
Vợ chồng bọn họ gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, so với Chu Minh Phong chênh lệch không nhiều, hai vợ chồng nương tựa theo bản lãnh của mình mở tiệm ăn nhanh, hiện tại có không ít chi nhánh, phi thường lợi hại.
"Minh Phong, hôm nay làm sao anh lại có thời gian đi tản bộ." Hà tiên sinh kinh ngạc: "Chúng tôi chuyển tới đây cũng được mười năm rồi, đây là lần đầu tiên đi tản bộ gặp anh đấy, thật sự rất hiếm lạ hiếm lạ."
Vị Phu nhân bên cạnh kéo khuỷu tay Hà tiên sinh, trên mặt cũng không cầm được ý cười: "Hẳn là đi tản bộ nhiều rồi, về sau nếu có rảnh thì nên mang theo phu nhân anh tham gia hoạt động của chúng tôi, đánh golf hay cái gì đó cũng được."
Chu Minh Phong bất đắc dĩ: "Nếu có thời gian, thì nhất định sẽ tham gia."
"Lời này của anh nói cũng được mười năm rồi." Hà tiên sinh xoay chuyển lời nói: "Đúng rồi, anh có thư mời của tập đoàn Nguyên Thịnh không?"
Chu Minh Phong có chút dừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía Khương Tân Tân.
Thần sắc Khương Tân Tân tự nhiên, chính đối với vị phu nhân kia cười.
"Ân." Chu Minh Phong gật đầu: "Nhận được."
"Vậy anh đi sao?" Hà tiên sinh cảm khái: "Những năm gần đây Tịch tổng cũng không dễ dàng, một người phụ nữ phải quản lý cả một tập đoàn."
Phu nhân kia nghe được lời này có chút không vui: "Làm sao, phụ nữ thì không chống đỡ nổi một công ty sao? Em nhìn Tịch tổng rất có năng lực, thật sự tính toán rất tốt, đầu năm nay phụ nữ quản cả một công ty có nhiều lắm."
Mặt Hà tiên sinh lộ vẻ bất đắc dĩ: "Em nhìn em xem, thật mẫn cảm mà.

À Minh Phong, tiệc từ thiện tối của Nguyên Thịnh anh có đi hay không?"
Dáng vẻ tươi cười của Chu Minh Phong có chút thu liễm: "Còn chưa xác định."
"Tịch gia rất coi trọng buổi dạ tiệc này, đều phát thiệp mời cho tất cả mọi người trong vòng." Hà tiên sinh nói: "Tựa như là chuẩn bị rất nhiều tiền quyên tặng, nghe nói là tích phúc cho vị thiếu gia kia, cũng không biết có phải thật hay không."
Phu nhân kia đưa tay ra tính một chút: "Vị tiểu Tịch tổng ra đi cũng gần ba năm rồi? Thật sự là trời cao đố kỵ anh tài."
...
Hai vợ chồng còn muốn nói nhiều chuyện nữa, Chu Minh Phong đưa tay khoác lên vai của Khương Tân Tân, khuôn mặt bình tĩnh nói: "Chúng tôi còn có chút việc, lần sau có cơ hội lại tụ họp."
Hà tiên sinh dừng lại: "A a, tốt, lần sau trò chuyện tiếp."
Chu Minh Phong nắm tay Khương Tân Tân trở về.
Khương Tân Tân phát hiện bước đi của anh có chút vội vàng, rất nhanh cô đã không theo kịp anh.
Còn tưởng rằng anh có chuyện quan trọng cần xử lý.
Chờ lúc trở về nhà, Khương Tân Tân thở phì phò, Chu Minh Phong nhíu mày lại, phảng phất như là có đại sự vậy.
Hai người đứng ở trước cửa anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.
Khương Tân Tân dẫn đầu thua trận: lẩm bẩm một câu: "Đi nhanh như vậy làm gì."
Chu Minh Phong ừ một tiếng: "Đột nhiên phát hiện còn có chút việc gấp cần xử lý, thật có lỗi."
Khương Tân Tân khoát khoát tay, thay dép xong đi vào phòng bếp: "Chết khát tôi rồi."
Cô lấy từ trong tủ lạnh một lon nước ga, một hớp uống nửa lon.

Lại chăm chú nhìn lên, cô để nhiều nước có ga trong tủ lạnh như vậy, hiện tại chỉ còn mấy lon.
Cô đi ra, nhìn trên lầu rồi gọi một tiếng: "Chu Diễn, có phải cậu uống nước có ga của tôi hay không!"
Chu Diễn đang ở trong phòng chơi game, căn bản không nghe thấy thanh âm của cô.

Đam Mỹ H Văn
Chu Minh Phong vẫn đứng ở cách đó không xa, đôi mắt buông xuống, tiếp theo khẽ cười một tiếng, thần sắc không còn cẩn thận nghiêm túc như vừa rồi nữa.
Lúc đầu Khương Tân Tân tưởng rằng đằng sau Chu Minh Phong có quỷ đuổi theo nên một đường chạy về nhà, anh sẽ đi vào thư phòng ít nhất phải đến mười một hoặc mười hai giờ mới đi ra ngoài, không nghĩ rằng cô vừa tắm rửa xong, đang đắp mặt nạ lên mặt, liền thấy anh thoải mái nhàn nhã ngồi ở ghế trong phòng ngủ nhìn máy tính bảng.
Căn bản không giống như người có công việc quan trọng...
Dù cô đang ngồi ở trên giường lướt weibo rồi lướt Taobao, nhưng vẫn có thể cảm giác được, thỉnh thoảng anh sẽ ngẩng đầu lên nhìn về phía cô.
Cô rất ngại ngùng nha.
———————
Dù ánh mắt ngoắc ngoắc quấn quấn vào buổi tối, nhưng một nam một nữ nằm ở trên giường, vẫn không phát sinh chuyện gì.
Bây giờ trong lòng Khương Tân Tân, người ngủ bên cạnh mình là Chu Minh Phong tuyệt đối là nơi an toàn nhất.
Ngày hôm sau, cô bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức.
Cô có chút phiền, vẫn chưa triệt để thanh tỉnh từ giấc mơ, phản ứng đầu tiên là nắm gối đầu đặt ở trên đầu, ý đồ ngăn cách tiếng chuông.

Giờ này khắc này, Chu Minh Phong đã sớm chạy bộ từ bên ngoài trở về, đang thay đồ chuẩn bị đi làm, thấy điện thoại của cô kêu không ngừng, liền đi tới tủ đầu giường, cầm điện thoại di động của cô lên, màn hình hiện ra là —— Từ Tòng Giản.
Anh thoáng qua hồi ức một chút, liền nhớ tới Từ Tòng Giản là ai.
Là nhân viên cửa hàng tiện lợi của cô, cũng là bạn học Chu Diễn.
Anh thấp giọng nói ra: "Từ Tòng Giản gọi điện thoại tới, cô có tiếp hay không."
Nếu mà không muốn tiếp, anh cúp máy.
Khương Tân Tân nhận mệnh bỏ gối đầu ra, còn hơi buồn ngủ ngồi ngay ngắn, đưa ra tay: "Tôi tiếp."
Từ Tòng Giản như nào cô vẫn hiểu rõ.
Trên cơ bản nếu như không phải chuyện đặc biệt quan trọng, cậu không có khả năng gọi điện thoại cho cô sớm như vậy.
Cho nên trong cửa hàng khẳng định có chuyện xảy ra.
Chu Minh Phong đưa điện thoại di động đưa cho cô, rồi tiếp tục cúi đầu chỉnh đồng hồ.
Khương Tân Tân nhận điện thoại.
Từ Tòng Giản không phải là người thích nói nhảm, cô chỉ là uy một tiếng, cậu liền nói luôn lý do mình gọi điện thoại: "Khương tổng, đột nhiên bên trong cửa hàng tiện lợi có rất nhiều người tới, còn có người đang xếp hàng ở bên ngoài.

Tôi hỏi một người trong số đó, nói là nhìn thấy minh tinh mình thích đăng Weibo, có một tấm ảnh chụp Oden của tiệm chúng ta, các cô ấy dựa theo logo tìm tới đây, hiện tại các cô ấy đang mua rất nhiều thứ trong cửa hàng, bất quá chủ yếu vẫn là Oden, nhưng vì làm không đủ, các cô ấy vẫn ở chỗ này chờ."
Tinh thần Khương Tân Tân rung một cái: "!!!"
Cái gì!
Cô lập tức từ trên giường đi xuống, sau khi nghe lời nói đơn giản của Từ Tòng Giản, với tốc độ nhanh nhất chạy như bay vào phòng tắm.
Chu Minh Phong còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy có một trận gió thỏi qua người anh, lại quay đầu nhìn, cô đang đứng ở trước bồn rửa tay.
Không còn bộ dạng như mới vừa bị đánh thức nữa.
Cô vừa đánh răng vừa run run mở Weibo ra.
Quả nhiên, ở Weibo của Hứa Tranh, đêm qua cậu đăng một bài trên Weibo, có ba tấm ảnh chụp.
Ở giữa là một cốc Oden.
Hứa Tranh là nam diễn viên có nhân khí rất cao, thực lực với giá trị nhan sắc cùng tồn tại, mấy năm trước từ lưu lượng thành công chuyển thành diễn viên, fan hâm mộ trên Weibo có mấy ngàn vạn, lực ảnh hưởng đương nhiên không tầm thường.
Mấu chốt là cậu ta còn viết tiêu đề về Oden nữa ——
【 Hứa Tranh V: Đã nếm được món Oden ngon nhất, là do tác dụng tâm lý sao? Bất quá thật sự không tệ.


Khương Tân Tân lo nghĩ, lại thuận tay tìm tin tức về Hứa Tranh.
Trong đó có một tạp chí @ cậu cùng Tô Tư Duyệt, tựa như hai người hợp tác cùng nhau.
Cho nên, cái Oden này chẳng lẽ là Tô Tư Duyệt mang cho Hứa Tranh?
Mặc kệ!
Hiệu ứng nổi tiếng đương nhiên không cần phải nói, có minh tinh hiệu ứng càng lớn!
Giờ khắc này trong đầu Khương Tân Tân chỉ có một ý niệm: Cô! Phát! Tài!!.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện