Sau tiết thể dục, là lúc nghỉ trưa.
Khương Tân Tân mang theo hai hộ pháp một trái một phải vào phòng ăn, hấp dẫn không ít người chú ý.
Đây cũng là lần đầu tiên Chu Minh Phong tới phòng ăn ở trường học, Chu Diễn cầm phiếu ăn rất có nghĩa khí đưa hai người đi chọn món ăn, người bên này không phải rất nhiều.
Một nhà ba người chiếm một cái bàn, Nghiêm Chính Phi cùng Chu Diễn không phải một lớp, nhưng tin tức của cậu ta luôn luôn nhanh, lúc ở trên lớp học cũng nhận được mấy tin rất quan trọng ——
Thứ nhất, Diễn ca nhà cậu cùng Từ Tòng Giản đều chơi một trận chơi bóng rổ.
Điểm này làm Nghiêm Chính Phi rất kinh ngạc.
Chu Diễn từ nhỏ đã thích chơi bóng rổ đá banh, nhưng sau khi lên cao trung thì không động tới bóng rổ nữa.
Chuyện này có liên quan đến dì Chung.
Cha mẹ của cha dượng thứ hai của Chu Diễn, người cha dượng này là DINK (viết tắt của Double income no kids, có nghĩa là không con cái nhân đôi thu nhập), cha mẹ của cha dượng hiểu lầm nghĩ là con trai mình muốn lấy lòng Chung Phỉ nên mới không muốn sinh con, nên đôi vợ chồng này đối với Chu Diễn rất hay bắt bẻ, khi đó Chu Diễn thỉnh thoảng sẽ đến chỗ Chung Phỉ, rồi ở đó ăn cơm ngủ lại một đêm, có một lần cậu đang chơi bóng rổ, lúc cha mẹ của cha dượng đi qua không chú ý, bị bóng rổ đụng ngã phải vào bệnh viện.
Kỳ thật hai người họ không hề bị làm sao, nhưng mẹ của cha dượng kia muốn mượn chuyện này để xả giận, hung hăng quở trách Chu Diễn.
Chu Diễn cũng không phải người có tính tình tốt, nhưng vì mặt mũi của mẹ cậu, mà không làm ầm ĩ, chỉ bình tĩnh trở về nhà.
Chuyện này cũng là dây dẫn nổ, không bao lâu sau, Chung Phỉ đưa ra quyết định ly hôn.
Nhưng mà cho dù là như vậy, từ đó về sau, Chu Diễn không còn đến nhà mới của Chung Phỉ cùng người khác nữa.
Chu Diễn là một người mẫn cảm.
Cậu không muốn trách mẹ mình, cho nên tất cả cậu đều chịu đựng, cậu thừa hưởng sự kiêu ngạo của ba mẹ, nên sẽ không cho bất kỳ người ngoài nào tổn thương cậu.
Thứ hai, là chuyện chú Chu tới trường học!!
Cái này thì càng làm Nghiêm Chính Phi giật mình hơn.
Vì muốn tìm hiểu rõ chuyện này là như nào, Nghiêm Chính Phi sau tan học liền chạy vội vào phòng ăn, sau khi tìm một vòng, thì thấy một nhà ba người hòa thuận ngồi cạnh cửa sổ.
Không biết nói chuyện gì, Chu Diễn tức giận đến mức nắm chặt nắm đấm nện lên bàn.
Nghiêm Chính Phi cùng Chu Diễn từ lúc còn nhỏ đã chơi với nhau, cậu hiểu rõ Chu Diễn vô cùng, nhìn ra được, mặc dù Chu Diễn giống như đang tức giận, nhưng trên thực tế khuôn mặt tràn đầy ý cười.
Cuối cùng, Nghiêm Chính Phi không tiến đến quấy rầy một nhà ba người này.
Đương nhiên, cậu cũng không có can đảm tới đó.
Chỉ ngồi xuống vị trí cách xa đó.
Chu Minh Phong với Khương Tân Tân đều rất tự nhiên sai Chu Diễn, mà Chu Diễn thì giống như tiểu ong mật chăm chỉ, tùy ý để hai người sai bảo.
Lúc thì giúp bọn họ lấy nước lọc, hoặc là giúp Khương Tân Tân đổi cái thìa khác, bởi vì cô cảm thấy cái thìa trong tay cô xấu, rồi lại giúp Khương Tân Tân đi lấy cục đường, cô đột nhiên muốn uống nước lọc có một chút vị ngọt.
Bây giờ trong lòng Chu Diễn, Khương Tân Tân ngoại trừ làm cáo trạng tinh ra, còn thích sai bảo người khác.
Điều khủng kiếp nhất chính là, ba cậu còn thích thú.
Nhưng kỳ thật, cậu không biết là, cậu cũng như vậy, hai cha con không có khác biệt lắm
Tâm tình Chu Diễn phá lệ tốt hơn.
Cho tới sau khi ăn cơm xong trở về phòng học, trên mặt thần sắc đều ôn hòa, lúc sắp trở lại chỗ ngồi của mình, cậu bị một người va vào, khi nhìn lên thì thấy một gương mặt xa lạ, lại nghĩ đến cuộc nói chuyện hai ngày trước giữa Khương Tân Tân với Nghiêm Chính Phi, cậu nhanh chóng đoán được nữ sinh này vừa mới chuyển tới.
Kiều Tố cứng ngắc đối mặt với Chu Diễn.
Khi chưa chuyển trường tới, cô nghe bạn bè nói qua về vị giáo bá có "Thành tích vĩ đại" này.
Cậu ngang ngược càn rỡ như thế nào, rồi không một ai có thể bì nổi.
Sau khi chuyển trường tới, cô thỉnh thoảng nghe thấy nữ sinh trong lớp nói đến Chu Diễn, đều muốn tới gần nhưng lại sợ cậu.
Cô vô ý nhìn nắm đấm của Chu Diễn.
Nếu như là trước đây, mặc dù Chu Diễn sẽ không mắng nữ sinh, nhưng trên mặt sẽ biểu lộ sự không kiên nhẫn có thể hù chết người, nhưng hôm nay không giống vậy, tâm tình của cậu thật sự tốt như muốn bay lên, loại chuyện nhỏ như bị người ta đụng vào này hiển nhiên không cách nào làm ảnh hưởng đến tâm tình của cậu.
Cậu chỉ liếc Kiều Tố một chút, rồi nghiêng người sang rất lịch sự nhường đường ra cho cô.
Tim Kiều Tố đập loạn, lúc rời đi ngẩng đầu lên nhìn cậu một cái.
Chỉ thấy khóe môi Chu Diễn khẽ nhếch, cậu còn mặc quần áo chơi bóng, nhìn rất khoa trương.
Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu lên người Chu Diễn.
Một bên khác, Chu Minh Phong cùng Khương Tân Tân cũng không rảnh ở trong trường học quá lâu, Chu Minh Phong vội vàng tham gia hội nghị, Khương Tân Tân thì phải vì tiệm sắp khai trương mà chạy đi làm thủ tục rồi ký hợp đồng.
Lúc hai người ở bãi đỗ xe chuẩn bị rời đi, thì đột nhiên Chu Minh Phong gọi cô lại.
Khương Tân Tân không rõ ràng cho lắm, dừng bước, nghi hoặc xem anh.
Bốn bề im lặng, Chu Minh Phong giơ tay lên, chậm rãi giúp cô cởi khăn lụa.
Khương Tân Tân phản ứng kịp, tranh thủ thời gian che cổ đi, đối với anh cả giận nói: "Làm gì."
Chu Minh Phong ngữ khí trầm tĩnh: "Giúp em buộc lại."
Khương Tân Tân: "..."
Lòng bàn tay anh lướt qua vết đỏ kia, làm Khương Tân Tân run rẩy, rất bình tĩnh giúp cô buộc khăn lụa lại.
Cách đó không xa người ngồi trên ghế lái phụ —— Trợ lý Lưu cách cửa sổ xe nhìn một màn này, trong lòng cảm khái không thôi.
Thật ấm áp a, Chu tổng thật biết quan tâm a!
Giúp phu nhân buộc lại khăn lụa hành động này quá tri kỷ.
*
Không đến hai ngày sau, trên đường phố Yến Kinh xuất hiện nhiều cờ đỏ.
Một ngày trước lễ quốc khánh, Chu Diễn xin nghỉ nửa ngày, sau khi ăn cơm trưa xong, giống như cái đuôi đeo bọc sách đi sau lưng Khương Tân Tân.
Khương Tân Tân buồn bực: "Lái xe không phải sẽ tới đón cậu sao?"
Chu Diễn mặt không đổi sắc nói: "Chiếc xe kia ngồi không thoải mái."
Rõ ràng là đang lừa cô.
Khương Tân Tân gần đây mới phát hiện, Chu Diễn rất dính người, buổi trưa ở nhà ăn ăn cơm, cậu đều sẽ chủ động đi theo cô cùng nhau ăn, lấy lý do rất đẹp đó là sợ cô cô đơn.
Sau đó Nghiêm Chính Phi cũng sẽ đến, Từ Tòng Giản thỉnh thoảng cũng sẽ tới ngồi một chỗ ăn cơm cùng bọn họ, nhưng số lần không nhiều.
"Hôm nay tôi muốn về trường học cũ một chuyến." Khương Tân Tân nói: "Tôi đã hẹn giáo viên phụ đạo trước kia rồi."
Chu Diễn ừ một tiếng: "Vừa vặn, tôi muốn đi thăm quan trường học của mẹ kế một chút."
Lúc đầu Chu Diễn dự định tốt, nếu như cô có việc phải làm, cậu sẽ không đi cùng với cô, nhưng khi nghe thấy cô muốn đến trường học, cậu liền nhớ lúc trước cô từng nói mình bị bắt nạt học đường.
Cô bị người ta bắt mạt lúc nào đây?
Sơ trung, cao trung hay là đại học?
Tóm lại trường học đều rất nguy hiểm.
Mặc dù Chu Diễn cũng biết, hiện tại khẳng định cô sẽ không bị người ta khi dễ, nhưng khi nghe cô nói muốn về trường học cũ, cậu vẫn có chút lo lắng.
Khương Tân Tân không có cách, đành phải thay đổi kế hoạch, mang theo Chu Diễn đến đại học cũ của nguyên chủ.
Nguyên chủ học ở một đại học rất phổ thông ở Yên Kinh.
Chu Diễn sinh ra lớn lên ở Yên Kinh, nhiều năm như vậy cậu chưa từng đi bộ ở trường học nhiều như vậy.
Tuy nhiên, từ lúc cô xuống xe, Chu Diễn giống như hai bảo tiêu lúc trước, tiến vào trạng thái cảnh giác, phảng phất như lúc nào đó sẽ có phần tử phạm tội nhào về phía cô vậy, mắt nhìn sáu hướng tai nghe tám phương, bộ dáng này khiến các sinh viên đi qua đều nhìn xung quanh mình, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì đó.
Trên mặt Khương Tân Tân biểu lộ sự bất đắc dĩ, trong lòng lại rất cảm động.
Cô linh cảm được từ lúc nguyên chủ học cao trung.
Trước đó là cô nghĩ sai, đem kinh nghiệm sống của mình đặt ở trên nguyên chủ, khi đó cô cảm thấy, nguyên chủ không cùng bạn học trước đây không có quan hệ gì, vậy khẳng định là không quen, hoặc là quan hệ không quá tốt, loại tình huống này cô cũng biết không thu được tin tức hữu dụng nào, cho nên cũng không muốn bắt đầu từ thông tin này.
Đoạn thời gian trước, cô tới trường học này một chuyến, nghe ngóng giáo viên quản lý lớp của cô.
Các giáo viên đối với nguyên chủ không có ấn tượng gì.
Có một nữ giáo viên nhiệt tình nữ đưa cô đi tìm giáo viên phụ đạo, bình thường giáo viên phụ đạo hay tiếp xúc nhiều với học sinh trong lớp.
Lúc ấy giáo viên phụ đạo của lớp nguyên chủ học đã đi công tác rồi, cô muốn xin phương thức liên lạc giáo viên phụ đạo, vào khuya ngày hôm trước, giáo viên phụ