Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

Chương 96


trước sau

Sau khi Khương Tân Tân đi ra khỏi công ty, thì lái xe đến trường học.

Bây giờ mỗi ngày cô đều bận rộn rất nhiều chuyện. Chẳng qua là trong một tuần đều sẽ rút ra một ngày để đón Chu Diễn tan học, thật ra không phải cô muốn cướp bát cơm của lái xe đâu, đơn thuần chỉ là tiện đường thôi, dù sao bây giờ cửa hàng tiện lợi tiếp theo của cô cũng ở gần trường Chu Diễn. Mà năm cấp ba này cũng rất quan trọng, tình huống ở nước ngoài mấy năm nay cũng không ổn định, mà chính Chu Diễn cũng quyết định tạm thời sẽ không ra nước ngoài du học, cậu muốn chuẩn bị thi vào trường đại học trở thành một trong số hàng nghìn hàng vạn thí sinh đi thi khác.

Mà các bậc phụ huynh khác của học sinh năm cuối, đừng nói là tự mình đưa đón tan học, còn có phụ huynh sẽ bỏ công việc trong tay xuống, mỗi ngày đều sẽ chuẩn bị thức ăn mặn chay kết hợp đưa đến.

Khương Tân Tân tự vấn với bản thân sẽ không trở thành những người phụ huynh như thế.

Cô cũng rất thoải mái, dù sao Chu Minh Phong là ba ruột đối với đứa con sắp phải thi đại học này cũng không để tâm, ăn, mặc, ở, đi lại, mà cô vốn cũng không phải người cẩn thận, cho nên, cũng chỉ có thể dành một ngày trong tuần để nói chuyện, tâm sự với Chu Diễn, cũng tìm hiểu trạng thái tâm lý của cậu.

Khương Tân Tân vừa mới dừng xe không bao lâu, đã thấy một đám học sinh nho nhỏ chạy từ trong khu dạy học đi ra.

Thị lực của cô không tệ, lại vô cùng tinh, mới làm hội trưởng hội phụ huynh được mấy tháng còn hiểu biết tình huống của nhiều học sinh hơn Chu Diễn đã ngây ngốc hai năm ở đây.

Ví dụ như, có một nam sinh cắt tóc đầu đinh vừa cao lại còn rất đẹp trai, nhanh chóng chạy vượt qua Chu Diễn, vị trí hot boy này của Chu Diễn có nguy cơ lung lay! Nhưng mà nam sinh này rất đào hoa, tuổi còn nhỏ đã có thuộc tính thích hải vương, hôm nay cùng nữ sinh này đi chỗ này, ngày mai lại mang sữa cho nữ sinh khác.

Ví dụ như, lớp 11 có một nữ sinh xinh đẹp với kỹ thuật trang điểm rất giỏi, nghề phụ là chủ Weibo dạy trang điểm, fan trên Weibo có đến mấy chục ngàn.

Ví dụ như, cô giáo Lưu dạy lớp 11 và thầy giáo Vân dạy lớp 12 lén lút yêu đương, hai người thỉnh thoảng sẽ chạy đến vườn cây nhỏ sau trường học trong giờ dạy để hôn nhau.

...

Chu Diễn chẳng có hứng thú nào đối với mấy tin tức bát quái này.

Trái lại là Nghiêm Chính Phi, bây giờ mỗi ngày đều nhắn tin cho Khương Tân Tân, mỗi ngày hai người đều trao đổi tin tức cho nhau, hai người họ đều là người đầu tiên biết tin tức mới nhất trong trường học này.

Khương Tân Tân lại dùng hỏa nhãn kim tinh của cô để liếc nhìn tìm kiếm các cô gái xinh đẹp trong trường học.

Đột nhiên, Chu Diễn và Từ Tòng Giản tiến vào trong mắt cô.

Khương Tân Tân vốn dĩ đã nhìn chán mặt của hai người, cũng nhịn không được mà thốt lên: Đẹp trai thật đó!

Trường trung học số 1 vẫn không có bất cứ ai đẹp trai hơn Chu Diễn và Từ Tòng Giản cả, không hái lá non không hái lá non!!

Khó trách mỗi lần Chu Diễn và Từ Tòng Giản cùng chơi bóng, là nhóm em gái của trung học số 1 đều sẽ sang tiếp ứng.

Từ Tòng Giản không có đi đường chính, mà cùng với Chu Diễn và Khương Tân Tân đến bãi đỗ xe.

Khương Tân Tân mở cửa kính xe ra.

Trên gương mặt lạnh lùng của Từ Tòng Giản lại hiện chút ý cười.

"Đi lên đi, tôi tiễn cậu một đoạn."

Từ Tòng Giản ừ một tiếng, không từ chối. Chu Diễn tỏ ý mình là người đặc biệt, lách lên ngồi vào ghế phó lái, Từ Tòng Giản thì ngồi phía ghế sau.

Vì muốn cho Từ Tòng Giản có một cuộc sống tốt lên, nên mẹ Từ đã thuê một căn hộ hai phòng ở gần trường học.

Bây giờ cuộc sống của hai mẹ con họ cũng không còn nghèo khó như thế.

Khương Tân Tân cũng biết bây giờ Từ Tòng Giản đang ở đâu, nhập vị trí đến vào bảng hướng dẫn rồi lái xe xuất phát.

"Từ Tòng Giản, phía sau có một hộp giấy, cậu mở ra nhìn xem."

Chu Diễn nghe thấy lời này, cũng hiếu kỳ nhìn về phía toa ghế sau.

Từ Tòng Giản ngạc nhiên, mở hộp giấy ra, bên trong hộp giấy là một số móc khóa.

"Tặng cậu một cái." Khương Tân Tân vừa để ý tình hình giao thông phía trước vừa nói: "Qua một tháng nữa chính là tiệc Giáng Sinh rồi, tôi tìm nhà máy làm chìa khóa hình ông già Nô-en, chuẩn bị đến lúc đó đặt trong cửa hàng xem như là quà tặng, đây là hàng mẫu."

Phong cách của Từ Tòng Giản không hợp với mấy món quà ngày giáng sinh.

Nhưng mà nhìn dáng vẻ cậu trong rất thích, cầm lấy một cái, rồi lại treo lên túi xách màu đen của mình.

Nhìn trong không phù hợp với phong cách của cậu ấy.

Chu Diễn: "... Tôi thì sao?"

Cậu không chờ Khương Tân Tân trả lời, đã vươn tay lấy một cái móc khóa trong hộp quà.

Mấy chuyện thế này, chẳng lẽ không nên nghĩ cho cậu trước à?

Vì muốn chứng tỏ mối quan hệ của mình khác với Từ Tòng Giản, nên Chu Diễn cầm một lúc hai ba cái khóa hình ông già Nô-en treo lên cặp, lúc này mới thấy hài lòng.

Cậu so với người khác phải có nhiều hơn mới phải.

Bởi vì cô Khương đối với cậu cũng tốt hơn đối với người khác.

Sau khi đưa Từ Tòng Giản đến cửa tiểu khu, Khương Tân Tân chở Chu Diễn đến trạm tiếp theo.

Từ Tòng Giản vẫn luôn rất lễ phép, cậu đứng ở cửa, sau khi nhìn thấy hai người rời đi, mới từ từ bước vào trong tiểu khu.

Gió thu thổi nhè nhẹ, cậu không đeo cặp lên lưng, mà cầm trên tay, thỉnh thoảng cúi đầu nhìn xuống khóa kéo trên cặp, nhìn ông già Nô - En, trên mặt nở một nụ cười nhạt.

*

Trạm tiếp theo mà Khương Tân Tân và Chu Diễn đến là tập đoàn nhà họ Chu.

Hôm nay trừ đến đón Chu Diễn tan học, còn phải đón Chu Minh Phong tan làm, lịch trình phải nói là rất bận.

Bây giờ số lần cô đến tập đoàn nhà họ Chu rất nhiều, nhiều đến mức một vài nhân viên có thể nhận được biển số xe của cô.

Ngay cả bảo vệ bãi đỗ xe nhìn thấy xe của cô tiến vào, cũng đoán được hôm nay Chu tổng chắc chắn tan làm đúng giờ.

Một nhà ba người vẫn ra ngoài ăn cơm như trước. Có người từng nói, số lần cùng nhau ăn cơm nhiều hơn thì khẩu vị cũng sẽ từ từ giống nhau, chuyện này là đúng thật. Ít nhất hai cha con nhà họ Chu dưới sự hướng dẫn của Khương Tân Tân, trở nên rất thực tế hơn nhiều, có thể ăn đồ của Michelin, cũng có thể ăn cá nướng, tôm càng, có thể đi ăn nhà hàng mấy ngàn, cũng có thể đến tiệm cơm nhỏ mấy trăm.

Ba người không có vào phòng bao, mà ở đường lớn cảm nhận khói lửa nhân gian.

Có người ba hoa nói chuyện trên trời, cũng có mấy cặp đôi nhỏ thì thầm vô cùng ngọt ngào.

Bây giờ Chu Diễn đã rất hiểu chuyện, không cần Khương Tân Tân nhìn cậu, thì cậu đã tự động bưng ấm trà lên rửa chén đũa.

Khương Tân Tân nhớ đến chuyện công ty hôm nay, không nhịn được liếc mắt nhìn Chu Minh Phong một cái: "Hôm nay em lại phát hiện trong lòng nhà tư bản có rất nhiều bí mật, anh chắc chắn không muốn để em làm ở công ty anh nên mới thừa nước đục thả câu đúng không hả?"

Mặc dù theo kế hoạch của cô, chờ sau khi thi xong cuộc thi vào tháng 12, cô sẽ tạm thời nghỉ việc...

Nhưng Chu Minh Phong có thể đừng trắng trợn như thế được không?

Chu Minh Phong vẫn vô cùng bình tĩnh nói: "Vậy em hiểu lầm ý của anh rồi."

Anh chẳng qua vội vàng muốn để cho tất cả mọi người biết mối quan hệ của hai người.

"Con cũng không phải rất muốn đi đâu." Chu Diễn nói thầm một câu: "Con sợ họ cảm thấy con không thành thật."

Những đồng nghiệp trong công ty Vị Mỹ đều rất chăm sóc Chu Diễn.

Bây giờ họ có tiệc gì còn hay gọi cho cậu nữa.

Chuyện này cũng khiến Chu Diễn thấy không tự nhiên.

Chu Minh Phong nhìn cậu, im lặng một chút nói: "Vẫn giấu diếm chính là không thành thật. Khi con cảm thấy hành vi của mình không thành thật, thế thì con nên đưa ra quyết định chính xác, đến lúc đó đến kính rượu giải thích với họ, họ cũng có thể hiểu cho con."

"Được rồi!" Chu Diễn bị thuyết phục rồi.

Chu Minh Phong nhìn sang Khương Tân Tân: "Em thì sao, còn có ý kiến gì nữa không?"

"Có!" Khương Tân Tân nói: "Lúc trước anh nói với em, cũng không nói tất cả nhân viên trong công ty Vị Mỹ đều đến, bây giờ..."

Cô thấp giọng nói: "Phải thêm tiền."

Hễ mà nhắc đến tiền, Chu Diễn lại đồng ý nhanh vô cùng.

Cậu cũng lập tức nói: "Con
đồng ý!"

Hai đôi mắt chờ mong nhìn Chu Minh Phong.

Tuy Chu Minh Phong bất đắc dĩ, nhưng vẫn lấy điện thoại bên cạnh cầm lên.

"Quy tắc cũ."

Khương Tân Tân và Chu Diễn xoa tay. Hai người hợp lại thành nhóm nhỏ đi săn tiền lì xì, nhưng cũng tạm thời sụp đổ trong một chốc lát.

Lại lần nữa...

Vận may của Chu Diễn thật tốt.

Khương Tân Tân tủi thân nhìn Chu Minh Phong. Chu Diễn làm như không có chuyện gì xảy ra, nhanh chóng đeo tai nghe lên: Không nghe không nghe, con rùa tụng kinh.

Chu Minh Phong lại gửi riêng cho Khương Tân Tân một bao lì xì nữa, còn có chút đau lòng nói, mới dỗ dành được Khương Tân Tân tươi cười.

*

Chờ sau khi ba người về nhà, Chu Diễn trở về phòng học bài, người cuồng công việc như Chu Minh Phong không nghỉ ngơi mà chui ngay vào trong phòng làm việc.

Khương Tân Tân đoán anh chắc sẽ không ra trước mười một giờ, vì thế, lén lút cầm bóp tiền và túi xách ra khỏi biệt thự.

Một mục vừa được thêm vào hành trình những ngày gần đây của cô đó chính là đánh bài.

Sự thật chứng minh là, trong thế giới của những bà vợ, đánh bài có thể là hoạt động kéo mối quan hệ giữa họ lại gần nhất.

Tuy Khương Tân Tân không thích đánh bài, nhưng vận may của cô không tệ, mỗi lần chạm bài đều rất tốt, số lần thắng hơn số lần thua nhiều. Chẳng qua đánh bài mệt quá, ngồi một chút là đến tận trưa... Trước kia mấy loại đánh bài này, trong nhóm chat của mấy bà vợ đã gọi cô mười lần, cô nhiều lắm chỉ đi hai ba lần. Cũng không phải không cho họ mặt mũi, mà là do bận quá.

Mà bây giờ, đã trở thành hoạt động mà Khương Tân Tân phải làm.

Không vì gì khác, chỉ là muốn sau khi cửa tiệm làm móng khai trương, nhóm phu nhân này sẽ đến ủng hộ cô, thậm chí cô sẽ miễn phí nước uống cho các cô ấy để tuyên truyền.

Khương Tân Tân cũng chẳng thấy mệt.

Đánh bài có thể tăng tình cảm, bây giờ nhóm phu nhân này cũng xem cô thành người nhà rồi.

Bây giờ chuyện cô thấy phức tạp chính là, các cô ấy đều xem cô làm người nhà...

Cho nên, cô đã biết rất nhiều bí mật. Ví dụ như, bà Trương và ông Trương rất keo kiệt, trước đó tìm một tình nhân, vốn mỗi tháng cho tiền tiêu vặt là tám mươi ngàn, kết quả ông ta quỵt nợ người ta hơn hai mươi ngàn, cuối cùng chỉ cho người ta mười ngàn...

Ví dụ như bà Lưu và chồng bà ấy có mối quan hệ cùng yêu cùng chết, ông Lưu nuôi một tình nhân bên ngoài, bà ta xoay mặt đã nuôi hai nam sinh viên, số lượng còn nhiều hơn ông ta, nhưng mà gần đây có chút không ổn, trong đó có một nam sinh muốn lên chức...

Nhóm của bà Tôn thì ba tay thiếu một, Khương Tân Tân đành qua đó.

Chu Minh Phong không thích Khương Tân Tân đánh bài cho lắm, cũng không có nguyên nhân nào khác chỉ bởi vì tư thế ngồi khi đánh bài về cơ bản vẫn không thay đổi, hơn nữa gần đây Khương Tân Tân chơi bài càng ngày càng nhiều, cho nên vai của cô có chút không thoải mái. Nhưng đối với Khương Tân Tân mà nói, tiệm nail mà cô và Edwin sắp mở sẽ đi theo con đường cao cấp, những phu nhân này chính là những khách hàng tiềm năng mà cô có, cô nhất định phải nắm bắt được...

Hơn nữa chút khổ sở ấy cũng không tính là gì cả.

Trước khi cô xuyên sách, cô có một đồng nghiệp có năng lực rất tuyệt vời, vì để thành công trong công việc làm ăn, vợ của khách hàng sinh con mà anh ta vội trước vội sau. Nửa đêm khách hàng gọi điện cho anh ta, anh ta có thể từ trên giường bạn gái ngồi dậy đến tiếp rượu cho người kia, có lần người lớn nhà khách hàng nằm viện, anh ta không nghĩ gì bỏ mặc hết chạy đến bệnh viện giúp đỡ đăng ký.

Lúc đó mới gọi là tuyệt vời, thế mới gọi là chuyên nghiệp.

Cô thì tính là gì chứ.

Một bên khác, Chu Minh Phong làm xong việc trước thời gian, từ phòng làm việc đến phòng ngủ, nhưng không thấy cô trong phòng, lại đến phòng giữ đồ, tìm quanh cả nhà một vòng vẫn chẳng thấy cô đâu, anh đến lầu hai đứng trước cửa phòng Chu Diễn gõ cửa.

Chu Diễn đang làm bài, vừa thấy người gõ cửa là ba cậu, thì lập tức tiến vào trạng thái canh gác.

"Ba..."

Chu Minh Phong chỉ hỏi một câu: "Cô ấy đâu rồi?"

Vẻ mặt Chu Diễn rất tự nhiên: "Dì ấy nói cửa hàng tiện lợi có chuyện, mới vừa ra ngoài một chút."

Bây giờ cậu thật sự rất to gan, lại có thể nói dối trước mặt ba mình, mà nói dối còn mặt không đổi sắc nữa.

Cậu, trưởng thành rồi.

Đương nhiên, cậu vô cùng tin tưởng với hành động của chính mình, nhưng mà, ba cậu chỉ nhìn một cái thôi, đã có thể nhìn ra được tất cả.

Đây là không có ý nghi ngờ sao?

Chu Minh Phong vừa xuống lầu, Chu Diễn đã nhanh chóng gọi điện cho số điện thoại của Khương Tân Tân làm nội gián.

"Ra rồi, ra rồi!"

"Ông chủ Chu của chúng ta tan làm sớm!"

Sau khi Khương Tân Tân nhận được tin báo của Chu Diễn thì lập tức ngừng chơi.

Quan hệ của cô với các phu nhân này rất tốt, nhìn thấy cô như vậy thì lập tức hiểu ra, các bà vợ khác đã bắt đầu theo trật tự hành động, một người gọi dì đi xe máy điện chở Khương Tân Tân đến cửa hàng tiện lợi ở cửa, hai người kia nhanh chóng đi ra ngoài. Đi dạo đến biệt thự gần hồ tạo cảm giác hôm nay họ đều đang đi dạo, không có thời gian hẹn đánh bài tốt nhất là để Chu Minh Phong nhìn thấy.

Khương Tân Tân ngồi trên xe điện của một dì nào đó, cuối cùng cũng đến cửa hàng tiện lợi.

Cô nhanh chóng so khẩu cung với hai nhân viên cửa hàng một chút, sau đó như bình thường cầm sổ sách ngồi trên ghế cao nhỏ tính toán một chút.

Khi Chu Minh Phong đến nhìn thấy cảnh này.

Anh không đi vào cửa hàng tiện lợi, mà đứng bên ngoài.

Khương Tân Tân đã liếc thấy bóng dáng anh từ lâu, qua một lúc sau mới ngẩng đầu lên vẻ mặt ngạc nhiên.

Giống như vừa mới nhìn thấy anh, trong mắt phát ra ánh sáng khiến Chu MInh Phong rung động, giống như anh là toàn bộ thế giới của cô.

Chu Diễn làm xong bài thi cũng muốn nhiều chuyện một chút, nên ra khỏi phòng xuống lầu tìm chút đồ ăn. Vừa khéo gặp phải Khương Tân Tân và Chu Minh Phong cùng trở về.

Vẻ mặt Khương Tân Tân ngọt ngào kéo tay Chu Minh Phong.

Trên mặt Chu Minh Phong cũng mang chút ý cười vui sướng.

Chu Diễn đảo mắt nhìn sang Khương Tân Tân.

Cầm lấy ly nước chanh trên bàn uống một ngụm, ánh mắt nhìn về phía mấy bậc thang, chỉ thấy Khương Tân Tân lén đưa tay ra sau lưng, tạo chữ OK, tỏ ý là nguy cơ đã được giải trừ rồi.

Chu Diễn xém chút nữa đã cười thành tiếng, vội vàng quạt quạt che dấu ý cười trên mặt.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện