Lạc Văn Thư không nghĩ đến vợ chồng Lý Ngọc Phân đến tìm cô là vì chuyện này.Tối hôm qua cô ra tay cứu Phương Bằng, chỉ là vì trả ân tình mà nguyên chủ thiếu, không có trông cậy được hồi báo gì cả, cũng không muốn bại lộ sự khác lạ của mình, cả quá trình đều làm cho mọi chuyện trở nên trùng hợp.Kết quả vòng một vòng, vợ chồng bọn họ đều biết.Đã như vậy, Lạc Văn Thư cũng hào phóng thừ nhận, "Anh Phương, chị Ngọc Phân, hai người đừng lo lắng, chuyện của Bằng Bằng, em sẽ giải quyết."Thật ra thì nếu vợ chồng bọn họ không tìm đến cửa, Lạc Văn Thư cũng sẽ tìm thời gian xử lý chuyện này.Lý Ngọc Phân nghe vậy, trong mắt tràn đầy vui mừng và kinh ngạc, "Tiểu Lạc, em thật sự là...!Sao trước kia không nghe em nhắc đến?"Phương Đại Hào cũng rất tò mò.Mặc dù anh ấy không tin những chuyện này, nhưng cũng ít nhiều có thể nghĩ ra, đại sư có bản lĩnh như vậy, có lẽ rất nhiều người săn đoán, về mặt tiền bạc không cần phải lo lắng.Nhưng lúc Lạc Văn Thư dọn đến chỗ bọn họ, có chút chật vật, hai năm nay, tình hình kinh tế cũng không tốt lắm.Lạc Văn Thư nghe vậy cười một tiếng, "Trước kia Tiểu Dữ còn nhỏ, chỉ muốn an ổn sống qua ngày."Mặc dù lý do này tạm thời bịa ra, nhưng không thể không nói, vô cùng hợp lý.Vợ chồng Lý Ngọc Phân quả nhiên đón nhận cách nói này, không hỏi nhiều nữa, quay lại việc xử lý chuyện của Bằng Bằng thế nào."Tiểu Lạc à, Bằng Bằng thằng bé thật sự là..
Thật sự là bị quỷ bắt làm thế thân sao?" Lý Ngọc Phân hỏi.Lạc Văn Thư gật đầu, "Đúng vậy Bằng Bằng giống đứa bé mà hai người nói, bị một con quỷ nước chết đuối để mắt đến, nó mặc một cái váy màu hồng."Hơn nữa còn đang bị nhốt trong tủ lạnh cũ ở sân thượng bên cạnh.Chẳng qua câu sau Lạc Văn Thư không có nói ra, bởi vì không cần thiết, trái lại còn