Đôi tay Trang Hàn giống như bánh chưng chống ở hai bên sườn, trên đầu cũng bị băng gạc bọc, nhưng mà hắn cảm thấy việc này Cố Đức Bách so với chính hắn còn buồn cười hơn.
“Ông hiện tại nói lời này không cảm thấy quá vô sỉ?” Trang Hàn nói.
Cố Tư lặng yên ra khỏi cửa phòng, dựa vào chỗ ngoặt trên lầu nghe người phía dưới nói chuyện.
“Lúc trước ông vì muốn bám Trang thị, cư nhiên nghĩ ra tiết mục chị gái thay thế em gái xuất giá. Ông lúc ấy có nghĩ tới cảm thụ của Cố Tư không? Ông khi đó có nghĩ tới ông là ba ba Cố Tư không?” Trang Hàn cười lạnh một chút nói: “Huống chi lúc trước ở biệt thự Cố gia, ông đã thừa nhận, ông căn bản không phải là ba ba Cố Tư.”
“Tôi cũng biết ông hôm nay vì cái gì muốn tới.” Trang Hàn nói có chút miệng khô lưỡi đắng, nghĩ muốn uống nước lại nhớ tới tay chính mình căn bản không thể lấy đồ vật, Cố Tư đã lên lầu rồi, tính vẫn là tự làm đi.
Hắn tiếp tục nói: “Bởi vì con gái mà ông yêu nhất phạm vào tội sắp chịu pháp luật xử lý, bởi vì công ty ông sắp đóng cửa, ông vô pháp tiếp thu chính mình trở thành một người nghèo, cho nên ông mới có thể tới cầu tôi, mới có thể da mặt dày ở trước mặt tôi đánh bài thân tình.”
“Cố Đức Bách, ông không có tiết tháo sao?” Trang Hàn nói: “Ông biết bảo bối của ông đối với tôi làm cái gì không? Ông cho rằng hiện tại tôi còn có khả năng sẽ giúp ông sao?”
Cố Đức Bách cứ như vậy đứng ở trước mặt Trang Hàn, đỉnh đầu thưa thớt có vẻ dị thường già nua, tiều tụy. Hắn cũng không biết là suy nghĩ cái gì, giật giật môi nói: “Tôi rốt cuộc đem Cố Tư nuôi lớn như vậy.”
“Hừ!” Trang Hàn trợn trắng mắt, “Lấy người Cố gia đối xử với Cố Tư tạo thành thương tổn như vậy, tôi không cảm thấy nàng còn thiếu ông cái gì. Ông đi đi, không cần lại xuất hiện ở trước mặt Cố Tư, ông mỗi một lần xuất hiện đối với nàng mà nói đều là một loại thương tổn.”
Nói xong Trang Hàn theo thói quen tính đứng lên rời đi, chính là chân cẳng thật sự quá không tiện, hắn cũng chỉ có thể bày ra khuôn mặt tiễn khách.
Dì Tôn thập phần nhạy bén đi tới đây, đối với Cố Đức Bách nói: “Cố tiên sinh, mời đi.”
“Cố Tư là con gái của tôi!”
Trang Hàn kinh ngạc quay đầu lại, nhìn Cố Đức Bách nói: “Ông nói cái gì?”
“Cố Tư là con gái tôi, thân sinh.” Cố Đức Bách từ trong túi lấy ra một tờ giấy nói: “Đây là xét nghiệm ADN, nếu cậu không tin tôi có thể cùng Cố Tư lại làm một lần nữa, nàng đích xác thật là con gái của tôi.”
Trang Hàn mở to hai mắt nhìn, dì Tôn một phen từ trong tay Cố Đức Bách lấy qua cái tờ báo cáo đưa đến trước mặt Trang Hàn. Giấy hơi ố vàng, hơn nữa trung gian còn có nếp gấp vừa thấy chính là có chút cũ kỹ.
Cố Đức Bách nói: “Năm đó tôi mang Cố Tư về nhà liền mang nàng đi làm xét nghiệm ADN, nàng thật là con gái tôi, tôi không phải thay thế người khác nuôi con gái.”
Trang Hàn nhìn này tờ xét nghiệm này, cảm giác phi thường hoang đường, hắn khó có thể lý giải nhìn Cố Đức Bách, “Nếu Cố Tư là con gái ông, vì cái gì ở thời điểm Cố gia ông muốn thừa nhận nàng không phải là con gái ông? Vì cái gì sẽ có quan hệ với lời nghe đồn từ mẹ nàng? Ông hôm nay tốt nhất nói rõ ràng cho tôi.”
Cố Đức Bách trên mặt lộ ra một loại biểu tình rất khó hình dung, hắn nói: “Tôi rất muốn xin lỗi mẹ nàng, hết thảy đều là tôi sai.”
“24 năm trước Đức Thắng cũng xuất hiện một lần nguy cơ, khi đó tôi vừa mới tiếp nhận công ty, ba tôi qua đời. Công ty ở trên tay của tôi lung lay sắp đổ, khi đó lòng tôi chỉ có một ý niệm, tuyệt đối không thể để công ty ở trong tay tôi sụp đổ.” Thanh âm Cố Đức Bách trở nên có chút nóng nảy, “Khi đó tôi mỗi ngày đều đi ra ngoài cầu người, những người ở lúc ba tôi tồn tại đều có quan hệ không tồi, nhưng khi ba tôi mất đi tất cả đều đối với tôi tránh mà không thấy, cho đến khi tôi tới cầu tập đoàn Thuần Phong, khi đó tổng tài Thuần Phong cùng tôi giống nhau là vừa mới tiếp nhận Thuần Phong, hắn chính là Chu Hành Kiện.”
Nghe đến đó Trang Hàn dịch vị trí mông một chút, vốn dĩ hắn còn lo lắng Cố Đức Bách có thể hay không lừa gạt chính mình, bất quá nghe hắn nghe tới Chu Hành Kiện, liền biết đây là nói đến trọng điểm.
“Chu Hành Kiện không có cự tuyệt tôi, nhưng là hắn lại hướng tôi đưa ra một cái yêu cầu, hắn muốn ngủ với vợ của tôi!” Biểu tình Cố Đức Bách nháy mắt dữ tợn lên, cong lưng đôi tay gắt gao chộp vào chỗ đầu gối, hắn mở to một đôi mắt phiếm hồng nhìn chằm chằm Trang Hàn nói: “Hắn cái loại hoa hoa công tử cư nhiên đưa ra yêu cầu như này, hắn như thế nào có thể đưa ra cái loại yêu cầu như vậy?”
Trang Hàn nói: “Nhưng là ông có đồng ý.”
“. . . Đúng.” Cố Đức Bách hổ thẹn cúi đầu, “Tôi không thể không đồng ý, Đức Thắng không thể ngã vào trên tay tôi.”
“Chính là tôi cũng biết vợ của tôi là tuyệt đối sẽ không đồng ý, cho nên ngày đó tôi hẹn nàng đi ra ngoài ăn cơm, trộm ở trong đồ ăn nàng mà hạ dược, sau đó liền đem nàng đưa đến trên giường kia. . .”
“Cầm thú.” Trang Hàn quả thật nghe không nổi, “Trương Thục Viện nói mẹ Cố Tư là bị ông đuổi ra khỏi cửa, tôi muốn hỏi ông một chút, đây lại là vì cái gì?”
“Sau khi chuyện này phát sinh, có Thuần Phong trợ giúp, Đức Thắng rốt cuộc cũng đi ra khỏi khốn cảnh. Chính là lúc này nàng cư nhiên mang thai, thời gian vừa vặn có thể cùng đối tượng lần đó. Tôi có thể chịu đựng vợ tôi không sạch, nhưng tôi không thể chịu đựng được vợ tôi sinh hạ con của nam nhân khác, tôi liền cùng nàng thương lượng xoá sạch đứa nhỏ này.”
Môi Cố Đức Bách run rẩy một chút, nói: “Nhưng là nàng không muốn, theo bụng nàng càng lúc càng lớn, tôi liền càng ngày càng khó chịu đựng. Mỗi khi thấy bụng to