Ngày hôm sau từ lúc rạng sáng trời liền bắt đầu mưa, Trang Hàn ở nhà ăn khách sạn ăn bữa sáng, tài xế sớm đã đem xe ngừng ở cửa chờ hắn.
Hắn lên xe liền bắt đầu lo lắng, không có chính mình đón đưa, Cố Tư tự mình đi làm và tan tầm thì làm sao bây giờ? Ngày mưa làm ướt quần áo sẽ cảm mạo.
Loại lo lắng này vẫn luôn liên tục đến khi hắn vào công ty, hắn nghĩ vẫn là mau chóng đem việc ly hôn này làm cho xong đi. Đưa nhiều thứ cho Cố Tư, phân một chiếc xe tốt cho nàng, nàng cũng biết lái xe, có xe nàng đi ra ngoài cũng tiện hơn rất nhiều.
Còn đang suy nghĩ lung tung rối loạn chuyện này, thư ký Tiểu Vương đã điện thoại tới, “Trang tổng, phu nhân ngài tới.”
Trang Hàn sửng sốt, mới một ngày chưa thấy Cố Tư, hắn lại có một loại cảm giác đã lâu không gặp.
Thư ký còn đang ở nơi đó chờ trả lời, “Trang tổng, nếu không liền nói ngài không ở đây?”
“Cậu thích nói dối như vậy sao?” Trang Hàn nói: “Tôi rõ ràng ở đây, để nàng đi lên đi.”
Lúc treo điện thoại xong, Trang Hàn nhanh chóng đem văn phòng quét nhìn một vòng, sau đó lấy điện thoại ra soi gương, nhìn xem chính mình có chỗ nào không tốt hay không. Hôm nay mặc quần áo mà thư ký mua kiểu dáng giống như có chút già dặn, bị Cố Tư thấy nàng có thể hay không có cái suy nghĩ gì?
Cố Tư mặc một cái váy liền áo màu sắc giản dị, bên ngoài mặc thêm một cái áo khoác màu đen. Mái tóc đen nhánh ở sau đầu búi một kiểu tóc đơn giản nhưng rất khí chất, nàng đi vào văn phòng Trang Hàn. Tiếng giày cao gót đạp trên mặt đất, Trang Hàn không tự giác nuốt một ngụm nước miếng.
“Em đã đến rồi a.” Trang Hàn ngồi không nhúc nhích, nỗ lực làm ra vẻ chính mình tự nhiên một chút nói: “Tôi còn đang muốn đi tìm em.”
Ánh mắt Cố Tư u ám nhìn Trang Hàn một cái, xoay người ở trên sô pha ngồi xuống, nói: “Em tới đây rồi, anh muốn nói cái gì thì nói đi.”
Trang Hàn đem đơn ly hôn kia ra, đi từng bước một đến trước mặt Cố Tư, hắn khom lưng đem đơn đặt ở trên bàn trà đẩy đến chỗ Cố Tư nói: “Cái này em xem một chút, có cái yêu cầu gì cứ việc nói.”
Cố Tư cầm lấy tờ giấy nhìn, bị chữ trên mặt giấy đơn thỏa thuận ly hôn năm chữ đâm vào lòng đau đớn. Nàng nhẹ nhàng thở hắt ra, bắt đầu đọc nội dung. Càng xem nàng càng khống chế không được cảm xúc, tay cầm giấy đều bắt đầu có chút run rẩy.
Cuối cùng Cố Tư buông đơn ly hôn, nói: “Cái này đều không phải là đồ của em, em không thể lấy.”
Trang Hàn xoay người chậm rãi hướng bàn làm việc của mình đi đến, “Cái này đều là đồ em nên có được, sau ly hôn đưa cho vợ cũ vài dưỡng phí là điều nên làm. An tâm tiếp thu đi, em biết đấy, mấy cái này đối với tôi mà nói không tính là cái gì.”
Hắn ở trên ghế ngồi xuống, nhìn thoáng qua Cố Tư hơi hơi cúi đầu thấy không rõ cảm xúc, nói: “Nếu không có gì dị nghị liền ký đi, ký nó em liền có thể tự do, có thể muốn làm cái gì thì đi làm cái đó.”
“Tự do?” Cố Tư nhìn đôi mắt của Trang Hàn, “Anh cảm thấy em hiện tại không tự do sao?”
Cặp mắt kia đen nhánh lại u ám, Trang Hàn nhìn thoáng qua liền ngăn không được sự hoảng hốt, hắn chuyển tầm mắt nói: “Nga, chỉ là một cách nói tùy tiện. Mặc kệ em nghĩ như thế nào, tóm lại là em đi ký tên đi."
“Mỗi một đôi vợ chồng kết hôn, lại đến lúc bọn họ tách ra đều là có lý do.” Cố Tư nói: “Để em ký tên thì có thể, lý do dù sao cũng phải nói cho em biết đi.”
Nhớ tới lý do hai người kết hôn, Trang Hàn nói: “Tôi nói hôn nhân không có tình yêu không cần thiết phải tiếp tục, lúc trước chúng ta kết hôn em chẳng qua là người thay thế Cố Sương. Hiện tại tôi đến Cố Sương cũng không thích, em liền không cần tiếp tục làm Trang thiếu phu nhân là điều tất yếu. Bất quá em không cần lo lắng, muốn bồi thường, em có cái yêu cầu gì có thể nói ra.”
Nghe thấy Trang Hàn nói chính mình lúc trước chỉ là người thay thế Cố Sương, biểu tình Cố Tư không có một chút ít biến hóa nào. Nàng hỏi: “Lúc trước là lúc trước, chúng ta ở chung lâu như vậy, em không tin anh đối với em không có một chút cảm tình nào.”
Cánh tay Trang Hàn đặt ở trên bàn, mười ngón tay giao nhau đặt ở trước mặt, chặn lại nửa khuôn mặt của hắn.
“Có một số việc em không tin cũng phải tin tưởng.”
Cố Tư thật sâu hít vào một hơi, nói: “Nếu anh đối với em không có cảm tình, vì cái gì lại che chở em như vậy? Mỗi ngày đón đưa em đi làm tan tầm, còn sẽ ở lúc gặp được nguy hiểm đem em bảo hộ ở trong lồng ngực anh? Chỉ là bởi vì em là người thay thế người khác gả cho anh trên danh nghĩa là vợ sao?”
“Đương nhiên không phải.”
Mắt Cố Tư hơi hơi trợn to, nhìn về phía bộ dáng Cố Tư tựa hồ là đầy cõi lòng chờ mong.
Trang Hàn nói: “Đây là việc mà một người đàn ông, nên làm.”
Trong nháy mắt ánh mắt tối sầm đi, Cố Tư lại nhìn thoáng qua đơn ly hôn kia, hỏi: “Vì cái gì đột nhiên muốn ly hôn? Là bởi vì thích người khác sao?”
Trang Hàn trầm mặc một chút, sau đó gật đầu, “Ừ.”
Cả người Cố Tư chớp mắt liền vô lực, nàng cuối cùng vẫn là duy trì bộ dáng chính mình, “Nga, có thể nói cho em biết nàng là ai không?”
“Hiện tại không muốn nói cho em.” Trang Hàn lại bổ sung nói: “Dù sao em sớm muộn gì cũng sẽ biết.”
Trong văn phòng lại im ắng, thanh âm lòng bàn tay cọ xát với trang giấy rõ ràng có thể nghe. Cố Tư ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hàn, mang theo đôi mắt đầy tơ máu hồng hồng bại lộ nàng hiện tại tuyệt đối không giống mặt ngoài bình tĩnh như vậy.
Nàng nói: “Anh vừa mới nói, em có thể nói ra bất cứ cái yêu cầu gì là thật vậy sao? Chỉ cần em nói, anh đều sẽ đồng ý sao?”
Trang Hàn gật gật đầu, nói: “Em nói.”
Cố Tư há miệng thở dốc, lời nói thiếu chút nữa liền buột miệng thốt ra. Nàng cuối cùng nhịn xuống, nói: “Em muốn lần cuối cùng được ôm anh.”
Nói xong nàng đứng lên, không chớp mắt nhìn Trang Hàn.
Trang Hàn ngồi ở chỗ kia lẳng lặng cùng nàng nhìn nhau một phút đồng hồ, lúc sau hắn đứng lên đi tới trước mặt Cố Tư. Hai người mặt đối mặt đứng đối diện, khoảng cách rất gần, gần đến mức có thể ngửi được mùi hương rất nhỏ trên người đối phương.
Cố Tư nâng tay phải lên nhẹ nhàng bao trùm ở trên vai Trang Hàn, sau đó người nàng chậm rãi lại gần. Mặt dán ở ngực của Trang Hàn, đôi tay gắt