Không cẩn thận liền thành chính mình sai, Cố Tư không có lời nào xem thường lười trả lời.
Cố Tư trở về làm không ít người phải ngã gãy mắt kính, rất nhiều người đều nghĩ Trang Hàn chán ghét Cố Tư cho nên mới cùng nàng ly hôn, trăm triệu lần không nghĩ tới nàng còn có khả năng trở về.
Trong đó người phản ứng kịch liệt nhất, chính là mẹ hắn - Lâm Duyệt Dung. Thời điểm nàng biết chuyện này là đang vì con trai mà thu xếp tìm đối tượng, sau đó ở trong miệng người khác biết được Trang Hàn đã đem Cố Tư trở lại, hơn nữa nàng phát hiện, chính mình đại khái xem như là người cuối cùng biết đến chuyện này.
Trong nháy mắt kia, nàng xúc động đến muốn bóp chết Cố Tư cũng có.
Cố Tư đã trở lại còn có một người rất cao hứng, đó chính là dì Tôn. Dì Tôn thấy Cố Tư lúc đi là một người, lúc trở về lại là hai người, cao hứng vén tay áo vọt vào phòng bếp, liền làm cho Cố Tư một bàn đồ ăn ngon.
Trang Hàn nhìn mà trong lòng rất không cân bằng nói: “Thật quá đáng, năm tháng qua nàng khi nào nghiêm túc làm cơm như vậy? Nàng có phải hay không không biết người cho nàng tiền lương là ai nha?”
Cố Tư nở nụ cười, nàng ở trong phòng nhìn một vòng, sau đó ôm eo Trang Hàn vừa lòng gật đầu nói: “Cái gì cũng chưa thay đổi, thật tốt.”
“Đó là đương nhiên, anh như thế nào lại thay đổi đâu?” Trang Hàn cười cười lộ ra một loại cảm giác chột dạ, sở dĩ cái nhà này cái gì cũng không có thay đổi cùng ý nghĩ của hắn không có liên quan, chỉ là bởi vì hắn lười làm những việc này mà thôi.
Trang Hàn để Cố Tư nghỉ ngơi, lúc sau liền bắt đầu thu xếp phòng cho trẻ con. Chuẩn bị vài ngày, còn chưa có hoàn toàn xong, hôm nay hắn đang cùng Cố Tư xem mẫu đồ dùng cho trẻ nhỏ, Lâm Duyệt Dung đột nhiên gọi điện thoại tới. Trang Hàn vừa thấy điện báo, đại khái liền biết nàng muốn nói gì.
Quả nhiên tiếp được điện thoại, Lâm Duyệt Dung liền nói: “Sao lại thế này? Cố Tư nữ nhân kia như thế nào đã trở lại? !”
“Không phải là nàng một người trở lại.” Trang Hàn nói.
Lâm Duyệt Dung vừa nghe xong trong lòng chính là lộp bộp một tiếng, không thể tin được nói: “Con còn đem Cố Sương mang trở lại?”
“. . .” Tự dưng nói đến người này làm gì? Trang Hàn nói: “Là tôn tử của mẹ cũng đã trở lại.”
“A?” Lâm Duyệt Dung sợ ngây người, “Có ý tứ gì?”
“Không có ý tứ gì.” Trang Hàn nói: “Chính là Cố Tư đang mang thai, mẹ nói con có thể không đem người trở về sao?”
Đối phương trầm mặc một lúc lâu, lúc sau Lâm Duyệt Dung nói: “Khi nào mang thai? Nàng đi lâu như vậy rồi.”
“Năm tháng trước.” Trang Hàn nói: “Chính là lúc chưa có tách ra, mẹ đừng lo lắng, chính là tôn tử của mẹ.”
“Ai da!” Lâm Duyệt Dung cầm di động cả người đều run rẩy một chút, lúc sau chân mềm phải dựa vào vách tường phía sau, “Mẹ thật sự phải làm bà nội?”
Cố Tư lúc trước thấy một bộ quần áo trẻ con, đặc biệt nhỏ nhắn đáng yêu, nàng xem mà thích muốn chết. Cầm quần áo đối Trang Hàn nói: “Anh lại đây, nhìn xem cái này!”
“Không nói nữa.” Trang Hàn nói: “Con đi bồi Cố Tư mua đồ vật đã, tối nay nói sau.”
“Ai? Ai!” Lâm Duyệt Dung lớn tiếng nói: “Buổi tối về nhà ăn cơm! Mang Cố Tư cùng nhau về, mẹ trời ạ, chuyện lớn như vậy mà con không nói cho mẹ cùng ba con một tiếng, trong mắt con còn có người mẹ này sao?”
Nếu không phải mẹ định kỳ gọi điện thoại mỗi tháng một lần, con phỏng chừng liền thật đem ngài quên đi. Trang Hàn âm thầm nghĩ vậy, tươi cười đầy mặt đi đến bên người Cố Tư nói: “Xem gì a?”
Cố Tư nâng bộ quần áo nho nhỏ kia nói: “Thế nào, đẹp không?”
“Đẹp đẹp.” Trang Hàn vẫn hơi ghét bỏ nói: “Màu lam chính là quần áo cho nam bảo bảo mặc đi? Con gái chúng ta muốn mặc màu hồng nhạt.”
Trong phút chốc lý luận của Trang Hàn xuất hiện ở trong đầu, Cố Tư nháy mắt đã bị mất hết hứng thú, nàng duỗi tay ở bên hông Trang Hàn véo một cái sau đó nói: “Anh có thể hay không không cần có loại chán ghét này?”
“Chán ghét sao?” Trang Hàn vẻ mặt mờ mịt, “Anh nói chẳng lẽ không đúng sao? Nữ hài tử không phải đều thích màu hồng nhạt sao? Như thế nào lại chán ghét?"
Cố Tư không muốn cùng hắn nói chuyện, chỉ là sức lực trên tay tăng thêm một ít.
“Tê. . .” Trang Hàn đau đến cắn chặt răng.
Cố Tư nói: “Buổi tối chúng ta ăn cái gì?”
“Đừng suy nghĩ.” Trang Hàn nói: “Buổi tối về nhà ba mẹ ăn cơm.”
Cố Tư sửng sốt một chút, sau đó cảm thấy chuyện này cũng hợp tình lý. Mặc kệ nàng có mang thai hay không, nếu đã trở lại, liền không nên đối với ba mẹ Trang Hàn không quan tâm.
Bọn họ chọn lựa xong đồ vật liền không về nhà, trực tiếp liền đi đến nhà Lâm Duyệt Dung.
Lúc này đây Lâm Duyệt Dung không còn như dĩ vãng âm dương quái khí, sớm đã chờ ở cửa, vừa thấy xe Trang Hàn tới, nàng liền hấp tấp vọt lại đây. Trang Hàn xuống xe nói: “Mẹ như thế nào chờ ở nơi này? Chờ đã bao lâu?”
“Không bao lâu.” Lâm Duyệt Dung thấy Cố Tư xuống xe, lập tức liền duỗi tay đỡ cánh tay Cố Tư nói: “Cẩn thận một chút, cẩn thận một chút.”
Cố Tư cười nói: “Mẹ, không có việc gì.”
“Lần đầu mang thai phải cẩn thận một chút, không thể xảy ra chuyện lớn.” Lâm Duyệt Dung tươi cười đầy mặt nhìn bụng Cố Tư nói: “Đã năm tháng rồi? Như thế nào còn nhỏ như vậy a?”
Trang Hàn ở một bên nói: “Đã tính là lớn, mẹ xem nàng gầy như vậy, tay chân cùng cây gậy trúc như nhau.”
Cố Tư hung hăng trừng mắt nhìn Trang Hàn một cái, đối Lâm Duyệt Dung nói: “Mẹ, đừng nghe hắn nói bừa, hài tử rất khỏe mạnh.”
“Mẹ cũng cảm thấy quá gầy.” Lâm Duyệt Dung tán đồng gật đầu nói: “Người ta mang thai đều là mập lên, như thế nào cảm giác con so với trước kia càng gầy hơn? Có phải hay không không có ăn cái gì tốt a?”
“Gì mà không?” Trang Hàn nói: “Nàng hiện tại kén ăn lợi hại, ăn một chút không hài lòng liền sẽ nôn ra, để nàng ăn nhiều một chút thức ăn dinh dưỡng, nàng là có thể phun mật cho mẹ xem.”
Vừa nghe thấy cái này Lâm Duyệt Dung buồn đến ngũ quan dính lại, “Vậy không được.”
Nàng nhanh chóng quyết định nói: “Cái này sao mà được? Các con đều là